Mục lục
Sủng Ái Độc Quyền Dành Cho Em Dị Bản Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Vì thứ mà mọi người muốn nhìn thấy nhất là cô diễn viên thanh cao khi bị đuổi khỏi giới giải trí thì trên khuôn mặt của cô ta còn giữ vững nụ cười hay không!"



"Vậy rất tiếc, cô vĩnh viễn không thể nhìn thấy tôi như vậy?" Tống Như nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ, thanh âm lạnh nhạt vô cùng: "Cô tưởng rằng tôi không có cách nào vượt qua sao, tưởng rằng tôi có bí mật không thể để người khác biết sao..."



"Chẳng lẽ không phải sao? Công ty không có truy cứu trách nhiệm của cô đã là nhân từ lớn nhất với cô rồi." Trương Vân đến phút cuối cùng vẫn không muốn nhận thua.



Tống Như xoa thái dương, nụ cười cũng trở nên càng sâu hơn. Đến khi khóa miệng của cô cũng bắt đầu khẽ run: "Vậy tôi phải cám ơn cô rồi."



"Đợi đi, chiều nay sẽ tuyên bố công khai thanh minh!"



Trương Vân hoàn toàn không để ý đến bước ngoặt quan trọng, lại đạp thêm Tống Như một cú.



"Tùy cô." Tống Như không để ý nói. Cô tuyệt đối không thể cúi đầu trước Trương Vân, giọng điệu của cô vẫn ngang ngược như trước.



Trương Vân lại cho rằng Tống Như đang cố chịu đựng. Bất cứ ai đến bước đường này còn có thể đứng lên một lần nữa?



Trong mắt của cô ta, Tống Như chỉ là chết vẫn sĩ diện mà thôi.



Sau khi tắt điện thoại, Trương Vân gọi Ngụy Lãng đến phòng làm việc, tức giận nói: "Tống Như chính thức hủy hợp đồng rồi. Những việc còn lại anh đi xử lý đi, dù sao từ trước tới nay anh cũng không đặt tôi Tổng Giám đốc vào mắt."



"Tôi chỉ thay cô làm chuyện mà cô không có lòng dạ nào làm." Ngụy Lãng phản bác.



"Vậy à?" Tống Như lạnh lùng quét mắt nhìn anh ta rồi tiếp tục xử lý văn kiện.



Ngụy Lãng rất nhiều lần bỏ qua cô ta làm những việc kia, cô ta rất tức giận. Ngụy Lãng đã giẫm vào giới hạn của cô ta rồi.



"Cô một chút cảm giác cũng không có sao? Những năm vừa qua, tôi vì để Oatlets đứng vững đã cố gắng như thế nào. Tôi từ trước tới nay không có ý định phản bội cô. Tôi với cô... không đơn giản chỉ là bạn."



Trương Vân bỗng cười lạnh và hừ một tiếng: "Trước khi chuyện này kết thúc thì lời nói của anh, một chữ tôi cũng không tin."



Vào lúc này, antifan ở sân bay đã đợi rất lâu rồi. Nhưng vẫn không nhìn thấy bóng người của Tống Như. Đến cuối cùng mới hiểu rằng họ không thể chặn được người rồi.



Vì vậy trên mạng bắt đầu có người mắng Tống Như, vì Tống Như chơi đùa bọn họ.



Chẳng lẽ cô phải đứng trước mặt tất cả mọi người chịu mắng thì mới coi là đúng sao?



Trái tim của những người này đã đen đến mức cao nhất rồi. Tống Như chỉ là trốn cũng không được.



Bọn họ cảm thấy Tống Như làm sai, tội không thể tha, không thể giải thích, không thể trốn tránh. Cô chỉ có thẻ chịu sự coi thường và mắng mỏ của họ, vì cô trốn nghĩa là cô chột dạ, chính là cô vô liêm sỉ.



Còn sự thật như thế nào, không ai để ý...



Antifan ở sân bay không chặn được người lại tìm đến Oatlets. Nhưng nhân viên của Oatlets nói họ vốn không thấy Tống Như.



Sau đó, chính là công khai tuyên bố sẽ mở cuộc họp báo, hy vọng phóng viên và antifan không tiếp tục náo loạn nữa.



Antifan hoàn toàn không nể mặt, chỉ trích Oatlets là đang bao che Tống Như!



"Vì kiếm tiền, nghệ sỹ các anh gì cũng làm. Thực sự không có giới hạn!"



"Đây chính là khuôn mặt thật của giới giải trí các anh!"



"Con ả ti tiện kia một ngày chưa cút khỏi giới giải trí, Oatlets các anh đừng mong một ngày được yên tĩnh."



...



Phòng hội nghị tầng cao nhất Đại Thiên.



Dương Gia Cửu triệu tập mấy vị chủ quản cao tầng, nói quyết định ký hợp đồng với Tống Như cho bọn họ biết.



Bọn họ đều ngơ rồi. Thủ đoạn và quyết định của Dương Gia Cửu trong giới không ai dám chất vấn. Nhưng lần này lại ký với một nữ nghệ sỹ bị nhiều fan hâm mộ công khai tẩy chay như vậy gần như là rất mạo hiểm... Hơn nữa, không chút do dự ký với Tống Như không giống với phong cách của Dương Gia Cửu.



"Tổng Giám đốc Dương, sự việc náo loạn lớn như vậy. Chúng ta vào lúc này lại ký với Tống Như, có phải..."



Dương Gia Cửu đặt bút máy trong tay xuống, vẻ mặt nghiêm nghị nhìn người kia.



"Loại người tin đồn gì cũng tin như anh sao hôm nay vẫn có thể ngồi ở vị trí này vậy?"



"Tầng quản lý của Đại Thiên có phải không biết Trương Vân đúng không? Phán đoán không dựa vào năng lực phán đoán của bản thân mà lại dựa vào lời đồn do anh hùng bàn phím tạo thành?"



"Không muốn đi phòng nhân sự làm thủ tục từ chức thì làm tốt chức vụ của anh. Còn có ý kiến khác không?"



Cả phòng hội nghị trong chốc lát yên tĩnh không một thanh âm.



Các chủ quản vào Đại Thiên nhiều năm như vậy nên rất hiểu phong cách làm việc của Dương Gia Cửu. Người anh không tin chắc chắn không thể vào Đại Thiên. Nếu anh đã chọn ký hợp đồng với Tống Như thì bọn họ cũng không có ý kiến gì.



"Không có, Tổng Giám đốc Dương."



Mà trong bọn họ cũng có rất nhiều người sớm đã nhìn trúng năng lực của Tống Như, cảm thấy cô có đủ thực lực và tư cách gia nhập Đại Thiên. Chỉ là bên người cô có quá nhiều lời đồn nên họ lo lắng Dương Gia Cửu sẽ phản cảm với những tin đồn đó, vì vậy mà mãi không dám nhắc.



Không nghĩ đến rằng Dương Gia Cửu lại trong phong ba như vậy chủ động đề xuất ký hợp đồng với Tống Như.



"Không còn việc khác, tan họp."



"Rick, anh ở lại."



Các chủ quản lần lượt rời đi, chỉ còn lại tổng thanh tra nghệ sỹ, Rick.



Trần Viễn đứng bên cạnh đưa tài liệu các hạng mục công bố việc ký hợp đồng cho Rick, để anh ta phụ trách tuyên bố.



Rick nhìn các phần hợp đồng trên tư liệu thì giật mình nhìn Dương Gia Cửu: "Người quản lý..."



"Tôi tự mình làm." Phản ứng của Dương Gia Cửu rất bình tĩnh: "Nhưng ngoài anh ra, trước mắt tôi không hy vọng bất kỳ ai biết, bao gồm cả chính Tống Như. Tôi sẽ kiếm cơ hội tự mình nói cho cô ấy."



Rick có chút không phản ứng kịp. Dương Gia Cửu sao lại có sắp xếp đặc biệt với Tống Như như vậy.



Từ trong ánh mắt của anh ta, Dương Gia Cửu hiểu được tất cả. Anh nở một nụ cười sâu xa: "Tôi cho rằng Tống Như xứng đáng."



"Được, Tổng giám đống Dương. Anh yên tâm, tôi sẽ hoàn thành tốt."



Sau khi Rick rời khỏi phòng hội ý thì điều tra tư liệu và từng trải của Tống Như trong quá khứ. Khiến anh ta kinh ngạc là Oatlets lại thấp kém vô liêm sỉ như vậy. Đặc biệt là lần này liên quan đến bệnh tình của Bùi Hiển Hiển, cách làm của Oatlets khiến người căm phẫn.



Có lẽ do đồng tình với Tống Như, anh ta bắt đầu chờ đợi phản ứng của Oatlets. Vì chỉ có như vậy thì anh ta mới thoải mái trở lại.



...



Sau khi Ngụy Lãng chuẩn bị xong thì giải trí Oatlets chính thức quyết định công bố tiếp nhận phỏng vấn của phóng viên truyền thông. Địa điểm ở trước cửa tổng công ty Oatlets.



Ngụy Lãng mang theo vài trợ lý cùng xuất hiện trước mắt phóng viên. Anh ta đeo kính, lịch sự mà trả lời tất cả những gì xảy ra gần đây.



"Tôi thay mặt nghệ sỹ Tống Như đã ký hợp đồng với công ty xin lỗi công chúng."



"Chúng tôi thông qua bước đầu điều tra, có thể xác định rằng nghệ sỹ Tống Như của công ty chúng tôi quả thực tưng đông ý hiến tạng cho Bùi Hiển Hiển. Nhưng sau này xảy ra chuyện gì thì còn chưa có chứng thực."



"Công ty chúng tôi định thay Tống Như tìm hiểu và giải quyết việc này. Nhưng sáng hôm nay Tống Như đã đơn phương đề xuất hủy hợp đông và cự tuyệt phối hợp với lịch trình của công ty. Vì vậy từ bây giờ, Tống Như không còn là nghệ sỹ của Oatlets. Vì công ty chúng tôi là một công ty có phẩm chất chân thành nên tuyệt đối sẽ không khoan dung cho nghệ sỹ như vậy.



"Thông qua chuyện nay, chúng tôi cũng kêu gọi quần chúng, đối xử với những nghệ sỹ không đạo đức không lý trí chính nên áp dựng cách tẩy chay. Tống Như là một ví dụ, Cô ta sẽ là nghệ sỹ đầu tiên giải trí Oatlets chúng tôi công khai đóng băng."



"Cảm ơn sự tham dự của các vị, cảm ơn..."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK