Thậm chí, cô ta còn hiểu nhầm phía sau Tống Như có giấu một người bạn trai không thể xuất hiện ngoài ánh sáng.
Bây giờ nghĩ lại, những lời mà trước đó cô ta nói hoàn toàn là tự vả miệng mình.
Cô ta chỉ là không cam tâm, tại sao Tống Như có thể giành được tài nguyên tốt như vậy, có được người đàn ông tốt như thế.
Lúc này, bên ngoài sảnh tiệc rượu bắt đầu nổi lên dông tố, các phóng viên truyền thông đợi ở ngoài cửa khách sạn, muốn phỏng vấn những nghệ sĩ, tham gia tiệc rượu ngày hôm nay.
Các nghệ nhân nhìn thấy đám phóng viên dưới cái thời tiết tồi tệ thế này vẫn kiên trì phỏng vấn, buộc phải dừng lại bước chân, mỉm cười trả lời câu hỏi.
Trong số đó, cũng có Trương Vân và Diệp Lăng Huyên. Hôm nay Trương Vân đưa theo Diệp Lăng Huyên đến, cũng là vì để tăng thêm khí chất và hào quang.
“Tổng Giám đốc Trương, nghe nói đêm nay Tống Như cũng có đến đây, thân là bà chủ cũ của cô ấy, hai người gặp lại nhau, là tình huống thế nào vậy?”
“Bây giờ cô ấy phát triển rất tốt, tôi chúc phúc cô ấy.” Trương Vân mỉm cười đáp lại, ngữ khí rất rõ ràng.
“Vậy người mới mà cô đang đào tạo Diệp Lăng Huyên cần bao lâu mới có thể đạt được như của Tống Như vậy?”
“Lăng Huyên có thể trở thành nghệ sĩ ký kết hiệp ước với công ty chúng tôi, là vì bản thân cô ấy có đủ thực lực, chứ không phải vì bất kỳ người nào khác, trong mắt tôi, cô ấy là một diễn viên vô cùng ưu tú.”
Bên khác, phóng viên cũng hỏi Tống Như cùng một câu hỏi như vậy.
“Cô Tống, đêm nay cô và Tổng Giám đốc Trương Vân của công ty Oatles có nói chuyện với nhau chưa?”
“Cô Tống, gần đây có tin tức nói cô thay thế Trần Thấm trở thành nữ chính của bộ phim đó, còn vì vậy mà lùi lại rất nhiều hoạt động quảng cáo, là thật sao?”
Tống Như đã dự định được các phóng viên sẽ hỏi như vậy, vậy nên rất bình tĩnh mà nhìn người đàn ông bên cạnh.
Loại câu hỏi này, đương nhiên phải do người môi giới giải quyết.
Dương Gia Cửu cười, bảo vệ Tống Như càng thêm chặt chẽ: “Tống Như là một nghệ sĩ vô cùng có thực lực, tài nguyên thích hợp với cô ấy vô cùng nhiều, giải trí Đại Thiên sẽ tìm cho cô ấy vị trí thích hợp nhất.”
Nghĩa trên mặt chữ, Đại Thiên không có ý muốn chôn giấu Tống Như.
Câu trả lời này tuy đã thừa nhận địa vị của Tống Như ở Đại Thiên, nhưng lại không có bất kỳ hồi âm có tính thực chất nào, tuyệt đối là đang đánh thái cực.
Tống Như tự nhiên cong lên khoé môi.
“Tổng Giám đốc Dương, bây giờ có rất nhiều người so sánh Tống Như với người mới, anh có để ý không?”
“Anh đang nói về cái gì?”
“Gần đây có rất nhiều bài viết so sánh Tống Như với nữ nghệ sĩ mới đang rất hot tên là Diệp Lăng Huyền.”
“Không biết.” Dương Gia Cửu vô cùng thẳng thắn trả lời.
Anh chính là Tổng Giám đốc của tập đoàn Đại Thiên, mỗi ngày xử lý chuyện của nghệ nhân trong công ty mình còn không kịp, nào có thời gian mà đi quan tâm ba cái người mới bất kỳ lúc nào cũng có thể xuất hiện trong giới diễn viên? Lại nói, thời đại bây giờ, người thành danh thì rất nhiều, lẽ nào Dương Gia Cửu phải quen biết hết từng người bọn họ sao?
Phóng viên lập tức hiểu ý của Dương Gia Cửu.
Mấy người đó chỉ là nhân vật không liên quan.
“Vậy, hỏi thêm một câu hỏi có hơi riêng tư. Cuối cùng, hai người định bao giờ sẽ đăng ký kết hôn vậy?”
Bây giờ bọn họ vừa mới công bố yêu đương, cái vấn đề kết hôn này.
Dương Gia Cửu không có trả lời bất kỳ câu gì, chỉ cười với ý vị sâu xa, các phóng viên biết có hỏi cũng chẳng moi ra được tin tức gì, lập tức tránh đường.
Dương Gia Cửu mở rộng áo gió, trực tiếp vén lên bả vai Tống Như, trong ánh đêm, bộ dáng hai người cùng nhau tiến lên phía trước, lưu lại trong ánh mắt tất cả mọi người.
Tuy cô dâu chú rể đêm nay rất hạnh phúc, nhưng bọn họ cũng cực kỳ tương xứng.
Câu trả lời của Dương Gia Cửu với phóng viên rất nhanh đã truyền đến tai Diệp Lăng Huyền. Lúc này cô ta mới phát hiện, bản thân cô ta trong mắt bọn họ, căn bản không đáng được nhắc đến, cô ta hot rồi, cũng xuất hiện tại rất nhiều buổi lễ trao thưởng, nhưng cô ta có thể khoe mẽ như vậy, đều là vì Tống Như vắng mặt.
Nếu như Tống Như có mặt, sẽ còn có vị trí cho cô ta nữa sao?
“Tổng Giám đốc Trương, sau này đừng để truyền thông so sánh tôi với Tống Như nữa, tôi không muốn để bản thân làm trò cười trong miệng thiên hạ.” Diệp Lăng Huyên cúi thấp đầu nói, trước đó cô ta dương dương tự đắc như vậy, cho rằng bản thân nhân khí mạnh hơn Tống Như, hoàn toàn là vì bên ngoài tâng bốc tán tụng.
Trước nay cô ta chưa từng kỹ đến, thực ra cô ta căn bản không so được với Tống Như.
“Ừm, cô chỉ cần an tâm làm tốt chuyện của mình là được.” Trương Vân nhìn theo hai người Dương Gia Cửu đi ngày càng xa, thở dài một tiếng.
............
Sau bữa tiệc rượu tân hôn của Vân Trạch, Dương Gia Cửu và Tống Như tiếp tục lên top tìm kiếm, bức ảnh của bọn họ cũng đứng ở vị trí bắt mắt nhất trên mạng, nhưng Tống Như chỉ vội vã lộ mặt một chút, rồi lập tức quay về đoàn làm phim, yên tâm mà quay chụp.
Chỉ là lúc này, cô được rất nhiều giải thưởng công khai nhắc tên, thậm chí còn có triển vọng đạt được giải thưởng nữ diễn viên có điều kiện tốt nhất năm nay, nhưng cô lại vắng mặt tại buổi lễ trao giải, căn bản không hề xuất hiện.
“Tống Như thật sự vì bộ phim đó mà vứt bỏ nhiều đến vậy sao?”
“Tôi thật sự cảm thấy tôi không hề thích sai người, Tống Như không phải vì danh lợi mà diễn xuất, cô ấy chứng minh bản thân mình làm đến nơi chơi đến chốn, điểm này, xứng đáng để tất cả những Fan hâm mộ chúng ta học theo.”
“Tôi mong chờ bản mới của Tống Như, không cần biết kỹ năng diễn xuất của cô ấy thế nào, tôi cũng đều ủng hộ.”
“Chắc không phải do công ty cố ý lăng xê đó chứ? Để cô ấy lặn đi trước, sau đó thu được độ hot?”
Không cần biết bên ngoài bình luận về Tống Như kiểu gì, cô có thể quay lại giới giải trí làm việc đã là một kỳ tích, trong mấy tháng ngắn ngủi, thành công quay về vị trí nữ diễn viên lưu hành nhất trong nước, đồng thời sắp sửa đi đến vũ đài quốc tế, nhưng khoảng thời gian này, cô lại lựa chọn một bộ phim thích hợp, đồng thời chuyên tâm đóng phim, cự tuyệt rất nhiều lời mời thời thượng xuất sắc.
Tương lai của cô sẽ thế nào, tất cả mọi người ai nấy đều rất mong chờ.
......
Bởi vì sự nỗ lực của Tống Như, tốc độ hoàn thành phim của cô rất cao, đã quay được hơn một nửa rồi, hôm nay vừa kết thúc công việc, Dương Gia Cửu đã đặc biệt đến đoàn làm phim đón cô.
“Không phải chiều nay có cuộc họp sao? Sao lại qua đây rồi?”
“Có một việc, nhất định phải do em tận mắt chứng kiến.” Dương Gia Cửu mở cửa, kéo Tống Như lên xe.
“Chuyện gì? Quan trọng vậy sao?” Tống Như vô cùng kinh ngạc, hôm nay hình như không phải ngày đặc biệt gì.
Dương Gia Cửu chỉ mỉm cười, không nói gì nhiều, chỉ gật đầu, ừ một tiếng: “Rất quan trọng.”
Tống Như vừa hay nhân cơ hội này, nghỉ ngơi một chút, vừa mở mắt, xe đã dừng ở trước cửa biệt thự.
“Về nhà?”
Tay của Tống Như bị anh nắm lấy, cùng nhau mở của bước vào, chỉ là hôm nay, nhà của bọn họ hình như trở thành một bộ dạng khác, khắp nơi đều đặt những bông hồng màu đỏ, lại thêm chiếc chăn có đôi có cặp và những dụng cụ khác, còn có cả bữa tối thịnh soạn trên bàn.
“Anh bố trí từ lúc nào vậy.” Tống Như vui vẻ quay lại ôm lấy Dương Gia Cửu: “Cảm ơn anh đã có lòng, nhưng anh đặc biệt đón em về nhà, là muốn cùng nhau ăn tối sao?”
“Em đến gần một chút mà xem.” Dương Gia Cửu năm tay cô, đến bên cạnh sofa rồi ngồi xuống.
Lúc này Tống Như mới chú ý đến chiếc hộp tinh mĩ được đặt trên bàn nhỏ uống trà, bên trong chỉ có một quyển sách “Mảnh vỡ hồi ức”.