Mục lục
Sủng Ái Độc Quyền Dành Cho Em Dị Bản Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mộ Vũ Hinh nhìn thấy ở chỗ không xa người phụ trách bên tổ chức đang cùng người khác nói chuyện, lập tức cầm lấy túi xách, cao ngạo đi qua đó.



Tống Như nhẹ nhàng nhếch mày, cô có thể không quan tâm bất kì ai, nhưng với sự xuất hiện không có cơ sở này, Mộ Vũ Hinh đối với cô có cố ý ngược lại khiến cô có chút để ý.



“Mộ thị tập đoàn gần đây phát triển rất tốt, cùng với rất nhiều gia tộc doanh nghiệp nước ngoài có hợp tác thương mại, với tư cách là con gái Mộ gia, tính cách của Mộ Vũ Hinh đều như vậy, coi thường người giới giải trí, nhưng muốn tham gia loại tiệc tối này, mượn lúc này để làm nổi lên địa vị của cô không giống người khác.



“Cô ấy bây giờ đi tìm người phụ trách, chắc muốn yêu cầu đổi chỗ”.



Tống như nhìn La Nhiễm giải thích cho cô cục diện ở trước mắt, gật gật đầu, ý là bản thân đã biết rồi, chỉ là biểu tình trên mặt cô ấy càng không có gì rồi.



“Có bối cảnh như vậy, chả trách”.



“Tôi nhớ, hình như cô cũng xuất thân danh gia, cũng có thể bối cảnh gia tộc của cô không kém gì cô ấy”.



Nhắc đến Tống gia, ánh mắt của Tống Như thâm trầm vài phút, cô cũng không trả lời, chỉ là di chuyển tầm mắt đi.



La Nhiễm nhìn cô như thế, cũng không nói tiếp, dù sao dưới tình huống thể diện này, qua được là đủ rồi, ai có thể coi ai là bạn thật đây?



Lúc này, điện thoại của Tống Như rung lên một hồi, là tin nhắc của Dương Gia Cửu.



“Anh ở bên này kết thúc rồi, qua đó đón em”.



“Được, chắc còn cần một lúc nữa mới có thể đi được”. Tống Như trả lời đơn giản.



“Anh qua đó trước đợi em”.



Xem ra, hội nghị của Đại Thiên bên đó đã kết thúc rồi, Tống Như xem đồng hồ trên cổ tay, nếu nơi này không cần luôn có mặt, cô chuẩn bị đi trước.



Lúc này, Mộ Vũ Hinh đi về chỗ ngồi của mình, nhìn thấy Tống Như vừa gửi mấy tin nhắn, trực tiếp hỏi cô: “Là Dương Gia Cửu”?



Tống Như nghe âm thanh hỏi thăm như vậy, trong lòng không vui, bởi vì lời của Mộ Vũ Hinh mang cho người khác cảm giác cô với Dương Gia Cửu rất thân.



“Tôi với anh ấy….giúp tôi hỏi thăm anh ấy một tiếng, anh ấy bây giờ là người quản lí của cô, hai người chắc bởi vì quan hệ công việc nên thường gặp nhau đi”?



Ánh mắt của Tống Như một lúc liền từ hiền hòa trở thành ác liệt, thậm chí mang tia chất vấn và khinh thưởng: “Mộ tiểu thư hôm nay dường như luôn đang nhằm vào tôi”?



“Vấn đề này không tiện trả lời, nếu cô muốn biết, quay về hỏi Dương Gia Cửu”! Mộ Vũ Hinh bày ra bộ dạng như là người trước của Dương Gia Cửu khiến Tống Như có chút phản cảm.



Nhưng Tống Như là một người rất kìm chế, càng không bởi vì một câu nói lung tung đi hoài nghi Dương Gia Cửu.



Với lại, cô không phải người coi ăn mày thành phúc khí.



Bên cạnh có vài người nghe thấy câu này, đều cảm thấy vận khí của Tống Như không tốt, đụng phải Mộ Vũ Hinh là đối tượng khó đối phó, La Nhiễm nhìn Tống Như ý tứ sâu xa, cảm thấy Tống Như cũng giống những người khác, đối với Mộ Vũ Hinh không có cách nào, chỉ có thể bị bắt nạt.



Nhưng……



Tống Như không có nhìn sắc mặt của Tống Như, trực tiếp lấy điện thoại, gọi đến số điện thoại của Dương Gia Cửu.



“Gia Cửu….”



“Ừ, kết thúc rồi sao? Anh vẫn còn đang đi trên đường”.



“Chưa kết thúc, em chỉ muốn hỏi anh một việc”.



“Cái gì?” bên kia đầu điện thoại, truyền đến tiếng hỏi dò của Dương Gia Cửu.



“Mộ Vũ Hinh muốn em thay cô ấy hỏi thăm anh”. Tóng NHư trực tiếp nói.



“Ai? Không quen biết”. Dương Gia Cửu đang trong đầu suy nghĩ, ấn tượng đối với tên này có thể nói là không có.



Tống Như cười nhẹ, tắt máy điện thoại, lúc nãy trả lời Dương Gia Cửu, cô đặc biệt mở to âm lượng điện thoại, cô chắc chắn Mộ Vũ Hinh đã nghe rất rõ rồi, bởi vì lúc này, sắc mặt Mộ Vũ Hinh đã cực kì khó coi rồi.



“Anh ấy giả vờ không biết? Được, vậy cô quay về nói với anh ấy, lúc đầu anh ấy ở cửa của cục dân chính gọi cho tôi, tôi là cố ý không nhận! Bởi vì tôi muốn thử anh ấy một chút, ai biết tính cách anh ấy không tốt như thế”.



Tính cách không tốt?



Chỉ là nghe xong những lời này, Tống Như cũng biết được thân phận của Mộ Vũ Hinh, cô chính là thiên kim tiểu thư thả con chim bồ câu của Dương Gia Cửu đi ở trước cửa cục dân chính.



Nhưng cho dù có quan hệ như này, chỉ cần Dương Gia Cửu nói không quen biết, vậy chính là người không quen biết, Tống Như không dây dưa vấn đề này, cho dù về nhà phải hỏi, cũng là sau khi đóng cửa, việc của hai vợ chồng nhà cô.



“Anh ấy bởi vì công chuyện rất bận, những người không quan trọng thường đều không nhớ đến”.



Mộ Vũ Hinh đã giận tới mức không được rồi, cô hừ một tiếng: “Tôi biết hai người dường như đang truyền tin đồn, nhưng làm phiền cô nhận rõ thân phận của mình, dựa vào thế lực của Dương gia, có thể khiến anh ấy cưới cô về nhà sao? Cô đối với sự nghiệp của anh ấy không hề có lợi gì,giống như những nữ diễn viên các người, là dựa cái gì để nổi tiếng, cô so với tôi rõ hơn nhỉ”?



“Anh ấy không chê cô bẩn sao”?



“Ồ, vậy có thể là bởi vì anh ấy chưa ngủ với cô chán đi”.



Mộ Vũ Hinh một hơi liền nói xong, đợi xem bộ dạng Tống Như thẹn quá hóa giận.



Nhưng Tống Như một chút phản ứng đều không có.



Bởi vì Tống Như là người hiểu Dương Gia Cửu nhất, với lại là người tin tưởng anh nhất.



“Cô! Cô tại sao một chút cũng không tức giận”!



“Tôi vì sao cần tức giận vì những lời như này”? Tống Như hỏi ngược lại: “Nếu tôi đến cả những lời này mà tức giận, cũng không cần lăn lộn ở trong giới này nữa, cô yên tâm, tôi đã nghe qua lời khó nghe nhất rồi, tuyệt đối không phải những lời vừa nãy”.



“Vậy cô nói xem, cô vì sao ở bên cạnh Dương Gia Cửu, mưu đồ tiền của anh ấy, hay là mưu đồ cổ phần của Đại Thiên! Lại có thể, cô căn abrn không quan tâm anh ấy bị đá”?



Những lời này, cũng có thể nói trắng ra như vậy…..La Nhiễm bên cạnh thể hiện thích thú xem một màn này, tối nay kịch ở bên này so với màn biểu diễn ở trên sân khấu hay hơn nhiều.



Dương Gia Cửu công khai cùng Tống Như có quan hệ yêu đương, nhưng trong giới showbiz, có thể phù chính hay không mới là then chốt, có nhiều nữ minh tinh cùng với phú thương ân ái bao nhiêu năm, thậm chí chwua kết hôn đã sinh con, nhưng đợi đến lúc nhan sắc già đi, vẫn là không gả vào được hào môn, quá hơn là vừa sinh con xong liền bị ruồng bỏ đi.



Có thể nói, chỉ cần ít lời nói của những người lão làng, thì sẽ có rất nhiều những cô gái trẻ tuổi không rõ ôm ấp giấc mộng trong mình, trong thế giới của bọn họ, căn bản không thể nào tồn tại tình yêu thật sự, bọn họ bất cứ lúc nào từ một đoạn tình cảm bứt ra, bởi vì vẫn còn rất nhiều điều đẹp đẽ đang đợi bọn họ.



Đối với bọn họ, nữ diễn viên chỉ là công cụ tình trường thôi.



Mộ Vũ Hinh cầm lấy ví tay, cười rồi hừ nhẹ một tiếng: “Tôi hôm đó may mà còn có việc, cho nên không đi đến nơi hẹn, nhưng mà tôi cũng không quan tâm, những anh tài đồng ý liên hôn với Mộ thị có quá nhiều rồi, chỉ là tôi nghĩ không ra, mắt nhìn của Dương Gia Cửu tại sao thấp đến mức này, đến cả hạ tiện diễn viên không được lên bàn tiệc cũng cần”.



Tống Như bình tĩnh nghe những lời này, bày ra nụ cười, hoàn toàn không để Mộ Vũ Hinh để trong mắt.



Lúc này La Nhiễm cũng cho rằng Tống Như là bị Mộ Vũ Hinh bắt nạt nói không ra lời, nhưng lại nhìn thấy mấy nghệ nhân bàn bên cạnh…. Sắc mặt của bọn họ vô cùng khó chịu.



Lời của Mộ Vũ Hinh không những đang oán giận Tống Như, cũng đắc tội với những nữ diễn viên khác trong giới showbiz.



Hạ tiện diễn viên?



Những lời này cũng có thể trong tình huống này có thể tùy tiện nói sao?



Thiên kim Mộ thị này có hơi đem bản thân làm quá rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK