Và anh ấy đã hát nửa sau của bài hát trên sân khấu, với âm sắc rõ ràng và thuần khiết, khiến nhiều người nhớ đến ca sĩ trẻ, Hạo Dịch.
Câu hỏi của người dẫn chương trình lại lần nữa khuấy động bầu không khí.
Ánh đèn và máy quay phim đều quay sang tìm kiếm…
Cuối cùng trên hàng ghế của khách ViP cũng tìm được vị nam thần cấp bậc đế vương kia của vòng giải trí, Dương Gia Cửu, trên mặt anh vẫn duy trì vẻ lãnh ngạo ngàn năm không đổi, hơi đứng dậy gật đầu, chào hỏi mọi người, rồi lại ngồi xuống tiếp tục xem chương trình.
"Dường như mối quan hệ giữa hai người thực sự rất ngọt ngào. Dù đi đâu, họ cũng sẽ đi cùng nhau..." Người dẫn chương trình cũng là một trong những người hâm mộ cặp CP vợ chồng trong vòng nghệ thuật này. "Tất cả chúng ta đều biết rằng Hạo Dịch, giống như bạn, là một nghệ sĩ của Dahua. Hôm nay, Tống Như đã đến để giúp đỡ đàn em đồng môn của mình. Bạn có lời chúc gì cho anh ấy không?"
"Tôi hy vọng cậu ấy luôn có thể thể hiện con người thật của mình, có trách nhiệm với người hâm mộ, với chính mình và với tất cả những người đã ủng hộ anh ấy." Sau đó, Tống Như nhìn lại và mỉm cười với Tống Kiệt, sau đó cúi đầu bước xuống.
Sau khi người dẫn chương trình nói thêm ít lời, cũng bắt đầu tiết mục tiếp theo.
Tống Kiệt dựa theo phương thức lúc tập luyện lui ra sau, sau khi đứng vững ở phía sau sân khấu, trong mắt cậu có một tầng nước mắt cảm động, cậu không nghĩ Tống Như sẽ lên sâu khấu giúp cậu…
Cô luôn luôn như vậy, vì người thân và bạn bè, phấn đấu quên mình, chỉ cần là người cô quan tâm, cô nhất định sẽ bảo vệ đến cuối cùng, bất kể phía trước có bao nhiêu chông gai, cô cũng không hèn nhát.
Có lẽ điểm này, chính là lời Tống Như muốn nhắn tới Tống Kiệt nhất.
Dưới sân khấu, Dương Gia Cửu nhận được điện thoại báo cáo của Trần Viễn.
“Tổng giám đốc, ở trong phòng thay đồ của Tống Kiệt phát hiện một ít thứ, có thể là ma túy.”
Sắc mặt âm trầm của Dương Gia Cửu xuất hiện một tia tức giận, anh đưa điện thoại cho Tống Như, chuyện này vẫn là do cô giải quyết mới càng thỏa đáng.
“Để cho bọn họ nếm mùi vị của việc bị oan.”Tống Như siết chặt tay, thanh âm lạnh như băng.
Biểu hiện của Tống Kiệt trên sân khấu coi như không tệ, người quản lý đã ở sẵn trước phòng thay đồ chờ cậu, vừa thấy cậu thì cho cậu một cái ôm.
“Tiểu tử, coi như cậu may mắn đấy, gặp được Tổng giám đốc và Tống Như ở đây, Tống Như lại là người trượng nghĩa, mới ra tay giúp cậu, sau này gặp ở công ty, phải cảm ơn cô ấy.”
“Ừ, tôi biết rồi.”
“Tổng giám đốc phu nhân của chúng ta thật quá xuất sắc, không ngờ cô ấy ca hát cũng tốt như vậy……”
Tống Kiệt cười một tiếng, đẩy cửa vào phòng thay đồ, cậu muốn tẩy trang trở về công ty tiếp tục tập luyện.
Mà lúc này, phòng thay đồ của nhóm YIO cũng mở rộng cửa, giống như là có người đang chờ chuyện gì đó xảy ra.
Rất nhanh, người phụ trách đài truyền hình cùng với mấy người mặc cảnh phục đi tới, đi thẳng vào phòng thay đồ của Tống Kiệt.
“Chúng tôi nhận được thông báo, ở chỗ cậu có tàng trữ ma túy, thuốc phiện, ai là Hạo Dịch?”
Tống Kiệt ngây người, trong đầu chợt lóe lên một suy nghĩ, cậu tức giận đứng dậy, lớn tiếng nói: “Tôi là Hạo Dịch, nhưng tôi chưa từng làm những chuyện như thế.”
Các thành viên của Yio Lí Trạch và Ngô Hải Ba đứng ở cửa và cười nói: “ Đã sớm nói tiểu tử này hành động không có quy củ, hóa ra thật sự là ngụy quân tử.”
“Có phải là làm hay không, thì lục soát là biết?”
Tống Kiệt trợn mắt nhìn bọn họ: “Là các người hại tôi!”
Người quản lý của Tống Kiệt nghe được tin này liền rối loạn, vội vàng trao đổi với người phụ trách đài truyền hình, lại thấy người của YIO tới xem kịch vui, liền hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Cậu ta bảo vệ Tống Kiệt ở sau lưng, vẻ mặt nghiêm nghị nói với người của YIO: “Chúng tôi sẽ tra rõ chuyện này, nếu như liên quan đến mấy người, công ty mấy người phải chịu trách nhiệm.”
Lí Trạch sợ hãi lùi lại về sau nửa bước. Anh ta có chút muốn từ bỏ, nhưng Ngô Hải Ba đã tóm lấy anh và hét lên: "Chúng tôi là những công dân tốt tuân thủ luật pháp, là có người vu cáo các người, hay là chỉ là suy đoán suông, anh có thể chứng minh sao?”
Người quản lý cau mày, quay đầu thấp giọng hỏi Tống Kiệt: “Cuối cùng có phải hay không..”
“Tôi không làm.” Tống Kiệt trực tiếp trả lời, vô cùng kiên định.” Tôi có thể phối hợp kiểm nghiệm, bây giờ cũng được.”
“Không hút, mà là tàng trữ ma túy?” Tiếng của Ngô Hải Ba rất lớn, tất cả mọi người đều nghe.
“Anh.” Tống Kiệt rất tức giận, cậu ép buộc bản thân bình tĩnh lại, suy nghĩ lời của Tống Như vừa nói, cậu sẽ chịu trách nhiệm với bản thân cậu, và đối với tất cả những người hâm mộ cậu.
Cậu hít một hơi sâu, kiên định nói: “Vậy thì lục soát đi, đây chính là phòng thay đồ của tôi.”
Cảnh sát nhanh chóng tiến vào, cẩn thận lục soát căn phòng trước mặt bọn họ, ngay cả phòng vệ sinh và túi trang điểm cũng không bỏ sót.
Ngoài cửa có rất nhiều người nghe tin liền tới, thấy cảnh tượng này, mọi người cũng hiểu, Hạo Dịch không biết chọc phải ai, bị người ta hãm hại.
Cũng có người lắc đầu nuối tiếc, một tiểu tử tốt như vậy tương lại chưa đi được mấy bước, đã phải ngồi tù.
Chỉ là….
Sau khi cảnh sát lục soát, không phát hiện ra được cái gì.
Lý Trạch và Ngô Hải Ba ngây người, tại sao lại không có!
Người quản lý thở phào nhẹ nhõm, không nể mặt đi tới: “Lời các người đã nói, tôi đều nhớ, tôi lập tức đi tìm quản lý của mấy người, nếu như công ty các người không cho chúng tôi một lời giải thích phù hợp, thì Đại Thiên sẽ không bỏ qua.”
Đây là của sự đoàn kết của tất cả nghệ sĩ của Đại Thiên!
Lý Trạch lập tức chột dạ lôi kéo Ngô Hải Ba: “Chúng ta về thôi… Chắc chỉ là hiểu lầm.”
Nhưng Tống Kiệt lại hỏi ngược lại: “Nếu căn phòng này của tôi có tàng trữ ma túy, phòng của các người cũng có thể đúng không?”
“Chúng tôi chưa bao giờ đụng vào những thứ đó!”
Tống Kiệt không lên tiếng, người quản lý trao đổi với người phụ trách đài truyền hình và cảnh sát, mọi người cùng đi tới phòng thay đồ của YIO.
Một phút sau, một chuyện gây sốc đã xảy ra, trong phòng của bốn người bọn họ tìm được vật khả nghi!
Thành viên YIO đều ngẩn người, cảnh sát tiến đến, cầm lên: “Mời đi cùng chúng tôi.”
“Không, không thể nào, tôi rõ ràng đã để vào…”
Ngô Hải Ba vì biến cố không ngờ, đã nói ra chuyên bản thân định bêu xấu Tống Kiệt.
Tất cả mọi người đều nghe rõ!
Bọn họ lại độc ác tới vậy, dùng cách này hại người?
“Không phải, nhất định là hiểu lầm.”
Bọn họ không nói lời nào bị cảnh sát mang đi, dãy dụa cũng vô ích.
Ban đầu nó là một chương trình rất tuyệt vời, nhưng vì trò hề bất ngờ này, hậu trường hoàn toàn bị rối loạn.
Người quản lý quay người lại hỏi Tống Kiệt: “Vẫn khỏe chứ?”
Tống Kiệt gật đầu, chỉ nghĩ có một điểm rất lạ, rõ ràng đồ họ tự đặt vào, làm sao có thể trở về phòng thay đồ của bọn họ? Ai đã làm điều này?
Cậu đột nhiên ý thức được rằng vòng giải trí không đơn giản như trong tưởng tượng.