Tay Trương Vân run rẩy chỉ vào Tiêu Dịch Trạch, cô ta đã không thể nào kiềm chế sự tức giận: “Anh còn muốn lăn lộn trong giới diễn viên nữa không! Anh điên rồi!”
“Ừ, tôi không quan tâm đến cái gì nữa hết.”
Tiêu Dịch Trạch nở nụ cười vô cùng châm chọc: “Lúc cô mưu hại Trác Ngọc, khiến cô ấy mất đi tính mạng, hãm hại Tống Như, khiến cô ấy liên tục bị người ta chỉ trích thì tôi đã tỉnh ngộ rồi. Trương Vân, tất cả những gì hôm nay đều là báo ứng cô phải nhận!”
“Tôi đã không còn chút lưu luyến nào với giới diễn viên này.”
Trương Vân không nhịn được chảy nước mắt, cô nhìn chằm chằm vào Tiêu Dịch Trạch…
Đám phóng viên hoàn toàn bùng nổ rồi.
“Mưu sát cộng thêm bắt cóc, thật sự không nên chỉ nhìn bề ngoài giới diễn viên này!”
“Đây đã không còn chỉ là đấu tranh nội bộ của Oatlets nữa rồi, Trương Vân và công ty này đã trở thành rác rưởi trong giới rồi.”
“Vẫn may không gây ra bi kịch thêm một lần nữa, Tống Như không dễ bị ăn hiếp như Trác Ngọc lúc trước, bằng không chỉ sợ…”
Trương Vân nghe thấy những lời bình luận như vậy thì tức giận đứng lên vỗ bàn hô to: “Không! Đây đều là anh ta bịa đặt! Tiêu Dịch Trạch, vì sao anh lại đối xử với tôi như vậy, mang những lời nói vô căn cứ này đến vu oan cho tôi!”
“Anh không đưa ra chứng cứ được, đúng không? Tôi sẽ cho anh biết cái giá lớn phải trả khi vu oan hãm hại Oatlets và tôi trước công chúng!”
“Anh và Tống Như cấu kết với nhau làm việc xấu, muốn liên hợp cùng nhau hãm hại tôi!”
Trương Vân càng điên cuồng phản bác như vậy lại càng chứng tỏ độ tin cậy trong lời của Tiêu Dịch Trạch là rất lớn, ống kính của đám phóng viên nhắm ngay vào mặt Trương Vân, phản ứng của cô ta chính là đang giảo biện…
“Trương Vân, cô vẫn chưa từ bỏ ý định, muốn tận mắt nhìn thấy chứng cứ sao?” Tiêu Dịch Trạch không có cách nào lại dùng thân phận bạn bè đối xử với Trương Vân nữa, anh ta nhìn cô ta đang bất lực giãy giụa, chỉ cảm thấy vô cùng đáng buồn.
Trương Vân đau đớn nhắm mắt lại, sau đó… hiểu ra bây giờ cô ta không thể làm gì nữa.
Một khi cô ta nói muốn nhìn chứng cứ, ngàn vạn dân mạng và fan hâm mộ sẽ giúp Tống Như và Tiêu Dịch Trạch tìm kiếm chứng cứ, chuyện của mấy năm trước căn bản không giấu nổi.
Cô cũng vĩnh viễn không còn cơ hội xoay chuyển.
“Tôi đã tự nói với mình rất nhiều lần, chỉ cần còn một chút hoài nghi, tôi sẽ không tin tưởng người hại chết Trác Ngọc là cô.”
“Thế nhưng những việc làm của cô ngày càng khiến tôi thất vọng, cô không phải là bị lợi ích che mắt, mà cô thật sự đã biến thành một người khác… Tại thời điểm cô làm ra những hành động kia với Tống Như, sẽ không cảm thấy áy náy sao?”
“Cô ấy chưa từng ngáng chân cô, cô ấy chỉ muốn diễn xuất thật tốt, vì sao cô lại xuống tay với cô ấy một lần lại một lần!”
“Thậm chí, cô ngay cả tôi cũng một lần lại một lần lợi dụng… Tôi cảm thấy bây giờ là thời điểm tôi nên rời đi rồi.”
“Tôi tuyên bố, tôi từ bỏ tất cả chức vụ tại Oatlets!”
Tất cả mọi người tại đây im lặng, sự tình phát triển đến nước này thật sự quá kinh người.
“Tiêu Dịch Trạch thật sự muốn rút khỏi sao?”
“Nếu không thì sao? Chẳng lẽ ở lại công ty này làm những chuyện bẩn thỉu kia sao?”
“Nhưng mà, Tiêu Dịch Trạch là người đại diện của Tống Như, anh ta rời khỏi rồi thì Tống Như phải làm sao bây giờ?”
“Liệu Tống Như có thể…”
Đám phóng viên ở phía dưới không ngừng bàn tán, Tiêu Dịch Trạch lôi nhiều bí mật của Trương Vân ra ngoài ánh sáng như vậy, không có khả năng tiếp tục ở lại Oatlets.
Dù những chuyện này đã trôi qua rất lâu rồi, nhưng chân tướng chính là chân tướng, cho dù Oatlets vận dụng nhiều mối quan hệ xã hội cũng không thể lấy lại được địa vị thời huy hoàng, những chuyện này sẽ vĩnh viễn trở thành vết nhơ, bị công ty cạnh tranh lợi dụng không ngừng, đến khi Oatlets sụp đổ mới thôi…
Tiêu Dịch Trạch đã làm tốt dự định đập nồi dìm thuyền.
Đã vạch mặt, anh ta không thể tiếp tục làm việc cho Trương Vân.
“Tiêu Dịch Trạch, rời khỏi Oatlets, anh sẽ không còn chỗ nào để đi! Loại người không để ý đến lợi ích của công ty, đối nghịch với cấp trên có thể đi đến chỗ nào chứ? Bất kể công ty nào tron giới diễn viên cũng sẽ không dùng anh!”
Trương Vân mạnh mẽ hô lên, giọng nói sắc bén chói tai, biểu lộ dữ tợn đến cực hạn.
“Anh xong rồi! Cuộc sống của anh, sự nghiệp của anh… tất cả đều xong rồi!” Trương Vân bị mấy người bảo vệ ngăn cản, chỉ có thể liên tục hô lớn, phát tiết lửa giận trong lòng.
Tiêu Dịch Trạch bình tĩnh cười một tiếng, trong lòng của anh ta chưa bao giờ yên bình đến vậy, cơn ác mộng đã từng giày vò anh ta vô số lần cuối cùng đã kết thúc, quá khứ cũng sẽ vĩnh viễn trở thành một phần trong hồi ức của anh ta.
Đối mặt với Trương Vân, Tiêu Dịch Trạch chỉ nói một câu: “Rời khỏi Oatlets, đương nhiên tôi sẽ không đi đến bất cứ một công ty diễn viên nào nữa, Trương Vân cô không có cách nào khống chế ý nghĩ của tất cả mọi người, cuối cùng đến chính bản thân mình cô cũng không khống chế được."
Tiêu Dịch Trạch rất rõ ràng, thời điểm tuyên bố từ chức chính là mang ý nghĩa hắn chặt đứt tất cả quá khứ, cuộc sống của anh ta sẽ bắt đầu lại từ đầu, anh ta xoay người, đối mắt với truyền thông nghiêm túc nói: “Tống Như là một ngôi sao nữ có thực lực nhất, khoan dung nhất mà tôi gặp từ khi hành nghề đến nay.”
"Trong cái giới mà lúc nào cũng có thể thay đổi trong nháy mắt này, cô ấy vẫn luôn bảo vệ tấm lòng ban đầu của mình, kiên trì con đường mà cô ấy đã nhận định, một người phụ nữ như vậy, làm sao có thể làm ra chuyện dơ bẩn như trên tin tức kia chứ."
"Cô ấy yêu thích nghề diễn viên này, đồng thời có thiên phú nên ngày càng tốt hơn, vốn dĩ cô ấy muốn mượn đoàn đội của Oatlets mà phát triển thật tốt, nhưng điều cô ấy nhận được cũng chỉ là sự lợi dụng, ngờ vực vô căn cứ và sự tổn thương từ Trương Vân!"
“Tôi hi vọng mọi người có thể nhìn thấy chân tướng, Oatlets không chỉ một lần nói xấu hãm hại Tống Như, những tin tức đó đều là làm giả…”
Tiêu Dịch Trạch hít sâu một hơi: “Cô lựa chọn như thế nào?”
Tống Như mỉm cười nhìn anh ta: “Buổi chiều tôi muốn lên máy bay về Paris, chúng ta tốc chiến tốc thắng thôi.”
Mục đích đến đây của cô chỉ là vì muốn giúp người bạn Tiêu Dịch Trạch này, còn cái khác cô không nghĩ quá nhiều.
Đám phóng viên nghe thấy câu trả lời của Tống Như, lại thêm lần nữa bị khí phách của cô làm tin phục, cô quả thật là một dòng nước trong trong giới diễn viên, có cái gì nói cái đó, đồng thời đã nói là làm.
Cô không lựa chọn vào thời điểm này bỏ đá xuống giếng với Trương Vân, thậm chí trong trường hợp này vẫn giữ vững tỉnh táo, giống như một quần chúng đứng xem ở bên ngoài, cô quả thật rất muốn hạ thấp để người khác quên đi sự tồn tại của mình.
Điều duy nhất cô muốn làm chính là giúp Tiêu Dịch Trạch làm lại từ đầu.
Còn về vướng mắc giữ cô và Trương Vân thì từ từ rồi tính toán.
“Tiêu Dịch Trạch, bây giờ anh từ chức là trái với hợp đồng! Anh muốn bồi thường gấp đôi phí vi phạm hợp đồng!”
Trương Vân tan nát coi lòng hô lớn, cô ta cho rằng Tiêu Dịch Trạch cũng giống như cô ta, không bỏ xuống được hư vinh trong giới này, rời khỏi Oatlets, anh ta căn bản không lăn lộn ngoài đời nổi!
Nhưng cô ta cũng không hiểu, rời khỏi giới diễn viên, coi như mãi mãi không làm được người đại diện, cũng không có nghĩa là cuộc sống của Tiêu Dịch Trạch kết thúc.
Tiêu Dịch Trạch lạnh lùng nhìn tất cả trước mắt không hề mở miệng.
Đúng lúc này, mấy vệ sĩ cao cấp mặt tây trang màu đen đi vào đại sảnh công ty diễn viên Oatlets, ăn mặc thống nhất, khí chất nổi bật.
Sau lưng bọn họ, một người đàn ông trung niên có râu quai nón đi đến, trên mặt mang theo nụ cười sâu xa: “Tổng giám đốc Trương, hôm nay tôi đặc biệt đến cảm ơn cô, Dịch Trạch là học sinh tôi vô cùng coi trọng, tôi cũng không đồng ý anh ta ở lại trong nước, anh ta hẳn nên đi đến nước Mỹ phát triển…”