Mục lục
Sủng Ái Độc Quyền Dành Cho Em Dị Bản Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi Tống Như ký hợp đồng lại càng thêm nghiêm túc chuẩn bị, từ lời thoại cho đến động tác đều luyện tập vô cùng dụng tâm. Hơn nữa vì để có thể nhập vai tốt hơn, Dương Gia Cửu đã đặc biệt mời giáo viên võ thuật đến phòng tập ở nhà dạy Tống Như, huấn luyện từ động tác cơ bản nhất rồi cố gắng đạt được hiệu quả tiêu chuẩn nhất.



Sau khi Tống Như luyện tập vài lần thì khí chất trên người càng ngày càng lão luyện, hơn nữa động tác cầm súng và một vài động tác cơ bản đã có thể tự mình hoàn thành.



Tiến bộ như vậy đã là rất lớn rồi, khi chị Hy đến xem Tống Như luyện tập liền liên tục tán thưởng: “Tổ đạo diễn đúng thật là rất có mắt nhìn nha. Em luyện tập chăm chỉ như vậy, hiệu quả bày ra cuối cùng nhất định sẽ vô cùng xuất sắc.”



“Hy vọng thế.” Tống Như lấy khăn lông lau mồ hôi, cô cũng đang cố gắng hết sức, hy vọng không khiến những người yêu mến cô phải thất vọng.



“Được rồi, sáng nay tập đến đây thôi. Chị đã chuẩn bị bữa trưa dinh dưỡng rồi, cùng ăn đi.”



Tống Như gật đầu, hai người đi vào phòng ăn, đột nhiên chị Hy dừng lại: “Đúng rồi, hôm đó chị nhìn thấy nam chính bộ phim này là Lý Vỹ, có cần chị đi nghe ngóng chút tin tức liên quan đến anh ta không? Còn có cái cô Hề Mạn nữa, cô ta vốn dĩ tranh vai nữ chính, bây giờ lại trở thành nữ diễn viên hạng ba có khi nào sẽ không cam lòng không?”



“Xem ra thời gian này Trần Viễn đã dạy chị rất tốt, tính cảnh giác rất cao. Nếu như có thời gian, có thể nghe ngóng một chút.”



Chị Hy gật đầu, chỉ là vừa ngồi xuống sắc mặt lại trở nên do dự, khi ăn cơm cũng như người trên mây.



“Sao vậy? Gần đây công ty huấn luyện rất khó sao?” Tống Như quan tâm hỏi.



“Không phải chuyện công ty, là chuyện của chị và Trần Viễn... Bọn chị định có con nhưng cũng đã chuẩn bị một thời gian rồi mà mãi không thấy động tĩnh gì. Chị có chút lo lắng, có phải vì chị lớn tuổi rồi nên khó mang thai không?”



Tống Như buông đũa xuống: “Cái này phải sau khi kiểm tra mới biết được. Chị đừng nghi ngờ bản thân, thử nói chuyện nghiêm túc với Trần Viễn một chút, nói rõ ràng mọi chuyện ra xem.”



Chuyện giữa hai vợ chồng vốn dĩ phải cùng nhau đối mặt, nếu gặp phải chuyện mà không nói với nhau thì còn gọi là vợ chồng sao?



Nghe Tống Như nói vậy, chị Hy gật đầu: “Ừm, khi về chị sẽ nói với Trần Viễn.”



Tống Như lấy điện thoại gọi cho Dương Gia Cửu, cô hiểu rất rõ chị Hy, nếu để cô ấy nói chắc chắn lại né tránh kéo dài mọi chuyện, sau đó tự mình nghĩ ngợi linh tinh.



“Anh đang bận sao?”



“Không bận, có chuyện gì thế? Em nói đi.” Mỗi lần Dương Gia Cửu nhận điện thoại Tống Như, ánh mắt đều sẽ trở nên vô cùng ôn nhu.



“Trần Viễn có ở đó không? Chị Hy đang ở nhà ăn cơm cùng em, đúng lúc có chuyện muốn nói với Trần Viễn.”



Dương Gia Cửu đưa điện thoại cho Trần Viễn: “Tìm cậu đấy.”



Trần Viễn ngạc nhiên một chút, vì sao vợ giám đốc lại tìm anh?



Tống Như cũng đồng thời đưa điện thoại cho chị Hy, chị Hy căng thẳng không biết nên nói thế nào, Tống Như đứng dậy: “Cơ hội ở ngay trước mắt, cố gắng nắm lấy nhé. Em đi rửa tay.”



Nếu như cô ở đây chị Hy có lẽ sẽ càng thêm ngại.



Sau khi Trần Viễn nói chuyện với chị Hy, sắc mặt càng lúc càng nghiêm túc sau đó nghiêm túc nói: “Anh biết rồi, chúng ta về nhà rồi nói. Em yên tâm, anh sẽ giải quyết chuyện này.”



Có lúc nói hết chuyện trong lòng ra, hai người cùng hiểu nhau thì tốc độ giải quyết cũng sẽ nhanh hơn.



Trần Viễn đặt điện thoại Dương Gia Cửu lên bàn rồi hít sâu vào một hơi. Anh không ngờ rằng chuyện muốn có con lại khiến chị Hy có áp lực lớn như vậy, xem ra anh cần phải nói với ba mẹ một chút rồi nói rõ với chị Hy. Không phải anh muốn có con ngay chỉ là muốn có chương trình trước thôi.



...



Đêm khuya.



Khi Dương Gia Cửu về nhà Tống Như đã tắm rửa xong, mỗi ngày sau khi huấn luyện xong cô chỉ muốn ngã lên giường ngủ một giấc thật ngon nhưng Dương Gia Cửu lại trực tiếp đưa cô đến phòng ăn.



“Mệt hơn nữa cũng phải ăn một chút mới được đi ngủ, nếu không dạ dày sẽ không thoải mái.”



Tống Như nghe lời ngồi xuống ghế: “Hôm nay em gọi cho Trần Viễn xong, anh ấy có biểu cảm gì?”



“Giống như lúc làm việc.” Dương Gia Cửu trả lời.



“Ồ...” Tống Như hơi gật đầu: “Thực ra là chị Hy nói với em chuyện hai người họ. Vốn dĩ em có thể không nhúng tay vào nhưng cảm thấy trên phương diện tình cảm chị Hy luôn tự ti, nhưng có những lời nếu không nói rõ ra, theo thời gian sẽ dần dần nảy sinh ngăn cách. Em không hy vọng nhìn thấy bọn họ như vậy.”



“Anh hiểu rồi.” Dương Gia Cửu cầm tay cô, nhưng thời gian này luyện súng và võ thuật nên tay Tống Như đã xuất hiện nhưng vết chai sạn. Anh đau lòng cầm lấy ngón tay cô, hôn lên môi cô một nụ hôn: “Anh thật sự hy vọng em đừng luyện tập nghiêm túc như vậy.”



Tống Như dựa vào lòng anh: “Nếu như em không cố gắng như vậy, anh vẫn sẽ cưng chiều em chứ?”



“Đương nhiên rồi...”



“Vậy em càng phải cố gắng hơn nữa để chứng minh cho toàn thế giới thấy, vợ anh không phải một bình hoa, như vậy mới xứng với sự cưng chiều của anh.”



Sau khi nhìn Tống Như uống một bát cháo lại ăn một chút đồ ăn nhẹ, Dương Gia Cửu mới cảm thấy cô sẽ không bị đói: “Sau này ở đoàn làm phim cũng phải ăn cơm đúng giờ, nếu không anh sẽ thật sự không cho em quay nữa đâu.”



“Tuân mệnh!” Tống Như cười.



Cho dù ngoài kia có nghi ngờ cô thế nào, cô cũng sẽ kiên định đi vững từng bước, vì bản thân cũng là vì Dương Gia Cửu.



Dương Gia Cửu vuốt mái tóc dài của cô, vợ anh sẽ đi cửa sau sao? Xem ra anh phải vì Tống Như làm sáng tỏ một chút, giải nữ chính xuất sắc nhất không phải cô thì không là ai khác.



Rất nhanh, nghi thức khai máy chính thức của “Tình yêu trong lửa” đã được tổ chức.



Những người hâm mộ Tống Như đều vô cùng vui mừng, có rất nhiều người hâm mộ còn đặc biệt từ nước ngoài về chỉ để có thể tiếp xúc với thần tượng ở khoảng cách gần một lần.



Tống Như từ khi trở lại đến nay đã trải qua rất nhiều, cũng khiến những người hâm mộ cô hứng khởi. Với những người hâm mộ Như mà nói, trên thế giới này không có khó khăn nào có thể khiến bọn họ gục ngã, chỉ cần Tống Như còn ở trong giới giải trí một ngày thì niềm tin này sẽ không bị mất đi.



Trong nghi thức khai máy, tất cả diễn viên chính đều có mặt, cũng có nghĩ là Tống Như sẽ chính thức gặp mặt nam chính Lý Vỹ và nữ diễn viên hạng ba Hề Mạn ở đây.



Cách nghi lễ khai máy chính thức còn mười phút nữa, các diễn viên đã lục tục đi vào phòng nghỉ trang điểm lại chờ lên sân khấu.



Lý Vỹ là người được hoan nghênh nhất trong buổi lễ này, ngũ quan sắc sảo khiến người khác có ấn tượng sâu sắc. Nếu khư không cười sẽ có một cảm giác xa cách, nhìn từ vẻ bề ngoài anh ta vô cùng giống nam chính bộ phim này, xem ra đây có lẽ là một trong những nguyên nhân Ưu Nam lựa chọn anh ta.



Hề Mạn khi xuất hiện mặc một bộ váy dài, nhìn khí chất quả thực không tồi, khi mọi người chào hỏi, cô ta đều sẽ cười nhẹ đáp lại, có vẻ như là một người rất hiền lành.



“Chúc mừng cô, tin rằng chúng ta nhất định sẽ hợp tác rất thuận lợi.” Hề Mạn chủ động đưa tay ra, cười với Tống Như.



Tống Như cũng cười bắt tay đối phương: “Tôi cũng tin như vậy.”



“Được rồi, thời gian cũng sắp đến rồi. Lát nữa sẽ có phóng viên đến phỏng vấn mời tất cả diễn viên chuẩn bị lên sân khấu.”



“Cho dù phóng viên có đưa ra những vấn đề sắc bén thế nào, mọi người cũng phải thả lỏng tư tưởng.” Ưu Nam cũng đi vào nói với các diễn viên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK