Tức giận khiến cô lập tức vỗ bàn: “Chị đã nói sao ông ta toàn quay ra phim rác rưởi, thì ra cũng là một tên rác rưởi, còn công kích Đại Thiên như vậy, ông ta còn có một chút tố chất chuyên nghiệp nào không! Ông ta đã từng nhìn thấy em quay phim sao? Căn bản không có, ông ta không có tư cách nói vậy!”
Đối với kỹ năng diễn xuất của diễn viên, đạo diễn và người xem bình luận là lời nói có trọng lượng nhất, nhưng tên đạo diễn này chưa từng gặp Tống Như bao giờ, lại nói lời đả thương người ta như vậy, ông ta dựa vào cái gì chứ!
Muốn ỷ vào mình quay được mấy bộ phim là có thể bắt nạt được người khác sao?
“Ông ta muốn nói gì thì đều là tự do của ông ta.” Phản ứng của Tống Như vô cùng bình tĩnh, cô đã không còn sợ hãi gì nữa rồi.
Nhưng mà chị Hy lại không nuốt trôi cục tức trong lòng.
“Ông ta nói lời ông ta muốn nói, chúng ta làm điều chúng ta nên làm, chờ sau khi phim điện ảnh được chiếu, ông ta sẽ bị tự vả thật đau.”
Không có bất kỳ dấu hiệu nào, vậy mà những đạo diễn kia đều cùng nhau công kích Tống Như, liên danh tẩy chay nữ minh tinh dựa vào thủ đoạn giành được tài nguyên và vai diễn, còn nói Đại Thiên không xứng đáng trở thành người dẫn đầu trong giới, mà ngọn nguồn là do Dương Gia Cửu cung cấp cho Tống Như quá nhiều đặc quyền.
Thậm chí còn liệt kê một danh sách, dùng sự thật chứng minh có rất nhiều kịch bản tốt, phim điện ảnh tốt đều bị hủy trong tay diễn viên, trong đó ‘Mảnh vỡ hồi ức’ cũng có tên trong danh sách này.
“Tổng giám đốc, chuyện lần này hình như rất kỳ lạ, bọn họ hẳn sẽ không thể không mưu mà hợp, làm ra một hành động nhất trí như vậy.” Trần Viễn lấy chứng cứ thu thập được ra: “Tôi tra được lúc đó Tề Tương bị cảnh sát bắt giữ, có một người con trai của nhà điện ảnh cũng ở tại hiện trường, trong tay anh ta ắt phải có phần kịch bàn không hoàn chỉnh này, từ khi Đại Thiên dùng thủ đoạn mạnh mẽ đè ép bộ phim mạng này xuống, bọn họ liền mua chuộc khắp nơi.”
“Mấy vị đạo diễn bắt tay cùng làm này đều có qua lại với nhà anh ta.”
Trần Viễn chỉ tra xét một phần, hẳn là vẫn còn người đứng sau lưng nhúng tay vào chưa xuất hiện.
“Cơ bản có thể khẳng định là nhằm về phía mợ chủ.”
“Đến một số ban ngành liên quan cũng đưa ra tuyên bố, nói sẽ quét sạch ô nhiễm của giới diễn xuất, để cơ hội diễn xuất được công bằng hóa.”
Đây có phải là từ một mặt nào đó mà nói, nếu như Đại Thiên không đổi người, tiếp tục để Tống Như đảm nhiệm nữ chính, vào thời điểm thẩm tra sẽ xuất hiện vấn đề không?”
“Phần diễn của Tống Như đã kết thúc rồi, tôi chuẩn bị sắp xếp cho cô ấy thử vai một bộ phim khác, là một bộ phim về quân sự, ‘Ánh dương đỏ rực’.”
Trên bàn làm việc của Dương Gia Cửu đang đặt kịch bản và danh sách thử vai của bộ phim này.
‘Ánh dương đỏ rực’?
Trần Viễn ngây ngẩn cả người: “Kịch bản này không phải là của vị đạo diễn Trần kia sao? Ông ta chính là vị đạo diễn đầu tiên đứng ra chỉ trích mợ chủ đó.”
“Tôi chính là muốn dùng sự thật để ngăn chặn lời nói láo của ông ta.” Ánh mắt Dương Gia Cửu vô cùng sắc bén, đã rất lâu rồi anh chưa tức giận như vậy.
“Nếu như phu nhân không qua được thử vai của bộ phim...”
Dương Gia Cửu quay người nhìn ra ngoài cửa sổ nói: “Vậy chứng minh vợ tôi chưa đủ thực lực, còn bộ phim của ông ta, tôi cũng chướng mắt lắm.”
“Được! Tôi lập tức đi làm.” Đáy mắt Trần Viễn hiện ra vẻ hưng phấn, đã không đợi kịp nhìn bọn họ tử vả mặt rồi.
Quả nhiên vẫn là Tổng Giám đốc của bọn họ xấu xa hơn, không dùng quan hệ xã hội, cũng không giải thích quá nhiều, nếu ông ta đã không ưa Tống Như như vậy, thì để ông ta mở thật to hai mắt nhìn kỹ một chút, rốt cuộc Tống Như có phải một diễn viên xuất sắc hay không!
Đến lúc đó, ông ta sẽ nhận rõ sự thật, đồng thời tất cả mọi người sẽ nhìn thấy ông ta tự vả mặt.
Cho dù ông ta cố chết nói một câu Tống Như không có kỹ năng diễn xuất, ban giám khảo khác cũng không đồng ý.
Bởi vậy, đã khiến đối phương ngậm miệng, cũng phải khiến cho những lời đồn Tống Như không có kỹ năng diễn xuất đó không công mà bị phá.
Buổi tối hôm đó, phần kịch bản thử vai này được đưa đến trong tay Tống Như.
“Mợ chủ, nhân vật này là nữ sĩ quan quân nhân của hai đảng phái, nếu như cô đồng ý thử vai, sẽ có thầy giáo chuyên môn hướng dẫn các pha hành động và bắn súng trong phim.”
Quả nhiên...
Chồng cô rất hiểu suy nghĩ của cô.
“Tôi biết rồi.” Tống Như cười gật đầu, cô vẫn luôn có hứng thú với loại nhân vật này, không phải loại nữ sinh nhu nhu nhược nhược thế kia, mà là dùng thực lực của mình để chiến đấu.
“Tổng Giám đốc còn nói, phần các động tác hành động trong phim, anh ấy có thể tự mình dạy cô.” Trần Viễn vừa nói vừa nghĩ đến chuyện trước kia: “Tổng Giám đốc đánh nhau rất lợi hại.”
Tống Như gật đầu cười: “Được...”
“Mợ chủ, cô lấy một nghệ danh đi, tôi đi sắp xếp thử vai.”
“Gọi là gì thì hay đây! Ừm... Nhan Chân đi.”
Cô chỉ là dùng cảm nghĩ thật sự của mình để diễn xuất, Dương Gia Cửu sắp xếp cho cô thử vai, chỉ là muốn cho cô được chứng minh kỹ năng diễn xuất của mình, mà không phải là diễn xuất thật sự.
Nhưng dù coi là như vậy, Tống Như cũng chuẩn bị vô cùng chăm chút.
Hơn nữa, còn rất chờ mong dáng vẻ Dương Gia Cửu hướng dẫn động tác hành động mình.
Cô sẽ bắt lấy cơ hội này, khiến đạo diễn Trần kia tự vả mặt, đây cũng là cơ hội tốt cô lên tiếng cho ‘Mảnh vỡ hồi ức’.
Cô cũng muốn lấy ra một phần lễ vật kết hôn thật tốt.
...
Bởi vì thời gian thử vai sắp đến, trong thời gian rảnh rỗi quay ‘Mảnh vỡ hồi ức’ thì Tống Như dùng để luyện tập kỹ thuật bắn súng và động tác của bộ phim, vì thời gian có hạn, cho nên chăm chú tập luyện ánh mắt và căn bản của cơ thể.
Huấn luyện viên bắn súng lúc đầu Dương Gia Cửu mời đến chỉ là mang theo thái độ lười nhác, cảm thấy Tống Như đã là bạn gái của Dương Gia Cửu thì sẽ không nghiêm túc đối với chi tiết, nhưng sau khi nhìn thấy Tống Như, anh ta phát hiện mình sai rồi.
Thái độ của nữ diễn viên này đối với kịch bản vô cùng kiên định và nghiêm túc.
Trừ cái đó ra, buổi tối sau khi từ khách sạn trở về, Tống Như ở trong phòng thể hình rèn luyện động tác của bộ phim với Dương Gia Cửu, cô không nghĩ đến Dương Gia Cửu còn biết cận chiến!
May là Tống Như luôn luôn chú trọng rèn luyện thể hình và cơ bắp, vì vậy mới có thể tiếp nhận được cường độ mạnh như vậy, nếu không đổi là nữ diễn viên khác thì đã sớm không chịu nổi rồi.
Lúc đầu Tống Như cho rằng người thâm trầm như Dương Gia Cửu sẽ không thích loại hình cận chiến, quyền đấm gì đó, bây giờ anh lại biểu hiện ra một mặt vô cùng đặc biệt của mình.
“Anh học cận chiến thì rất kỳ lạ sao?”
Dương Gia Cửu nói xong, nhảy lên lượn một vòng, chân mạnh mẽ đá vào bao cát.
Tống Như ở bên cạnh quan sát, nhịp tim đập nhanh hơn! Động tác này cùng với biểu cảm này của anh... Thật quá đẹp trai!
Tống Như vừa thưởng thức sự đẹp trai của ông xã nhà mình, vừa cố gắng học tập các loại động tác, cố gắng đạt được trạng thái hoàn mỹ nhất.
Những lời đồn đại kia vẫn tồn tại ngoài giới, nhưng mà Đại Thiên vẫn luôn không giải thích gì với mọi người, đám fan hâm mộ của Hàn Nhất vẫn nhao nhao lên án, cho rằng đoàn làm phim và công ty quản lý không chịu trách nhiệm đối với anh ta, kêu gọi muốn bọn họ lập tức hủy bỏ hợp đồng.
“Tại sao phải kéo Hàn Nhất nhà chúng ta xuống nước!”
“Như vậy sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp diễn xuất của anh ấy, Đại Thiên làm như vậy quá vô trách nhiệm, nữ chính đổi người nào cũng được, miễn là không phải Tống Như?”
“Các ngươi cứ quay đi, dù sao tôi cũng không đi xem, tôi không muốn nhìn thấy Hàn Nhất nhà chúng tôi bị nữ diễn viên kia hủy hoại!”
“Có hậu trường, cũng thật lợi hại!”