Trần Viễn vừa lúc đến tặng đồ, đứng bên cạnh chị Hy nói theo: "Chuẩn, tôi cũng là lần đầu tiên gặp người quản lý không có giới hạn như thế này."
"Gặp phải bọn họ, người đáng thương nhất chính là Tống Như nhà chúng ta!"
Chị Hy trừng mắt coi thường rồi chuyển kênh khác.
Trần Viền nhìn Tống Như ở bên cạnh, có chút xúc động. Tống Như bây giờ vừa lúc rời khỏi Oatlets, gia nhập Đại Thiên. Anh ta thật sự không nghĩ ra có chỗ nào đáng thương?
"Ngụy Lãng tốt nhất đừng để tôi gặp phải. Nếu không gặp anh ta một lần, đánh một lần."
Nghe thấy lời nói của Ngụy Lãng, phản ứng của dân mạng đều rất kích động. Giống như Tống Như đã phạm vào tội tày đình, bị phản tử hình vậy.
Vào lúc nào thì loại công ty của giới giải trí có thể quyết định sống chết của nghệ sỹ rồi.
Khiến Ngụy Lãng và tất cả mọi người không ngờ đến là nửa tiếng sau khi Oatlets tuyên bố thì xảy ra một chuyện lớn khác.
"Đại Thiên tuyên bố ký hợp đồng với Tống Như!"
"Từ hôm này, Tống Như là nghệ sỹ của Đại Thiên rồi!"
"Đại Thiên dùng hành động thực tế vả mặt tất cả đóng băng của Oatlets."
"Đại Thiên đứng ra nâng đỡ Tống Như, Oatlets đáng thứ mấy?"
Giải trí Đại Thiên lại trở thành chủ mới của Tống Như. Vào thời gian này lại xảy ra kỳ tích như vậy. Đó là Đại Thiên đó! Công ty bao nhiêu người tha thiết ước mơ lại chủ động ký hợp đồng với Tống Như.
Lúc vừa nhìn thấy trang chủ Đại Thiên công khai một phần của bản hợp đồng, rất nhiều người không thể không tin tưởng sự thật này.
Đây không phải tin đồn!
Không phải tin tức giả!
Tống Như thực sự ký hợp đồng với Đại Thiên rồi, hơn nữa còn vào giờ khắc quan trọng này.
Lúc Oatlets vừa công bố đóng băng Tống Như thì cô trở thành nghệ sỹ của Đại Thiên.
Các phóng viên không biết nên viết tình huống hiện tại như thế nào. Một giây trước, bọn họ còn vì lời lẽ của Ngụy Lãng mà cảm khái sự nghiệp diễn xuất của Tống Như sẽ là một mảnh đen tối. Bây giờ lại bị bản tin của Đại Thiên vả mặt rồi.
Việc này cũng chuyển biến qua nhanh rồi.
Đặc biệt là nghĩ đến dáng vẻ khinh thường Tống Như của Ngụy Lãng, các phóng viên cảm thấy rất buồn cười.
Từng chữ anh ta vu oan Tống Như lúc đó đều khiến hình ảnh phỏng vấn anh ta trở nên càng mỉa mai hơn.
Các phóng viên vừa mới rời khỏi Oatlets chuẩn bị kết thúc công việc lại lũ lượt nhận lệnh của cấp trên, đến Đại Thiên cướp tài nguyên đầu tiên được phỏng vấn.
Ngụy Lãng vừa quay về phòng làm việc thì được trợ lý thông báo cho tin tức này. Anh ta thậm chí không kịp phản ứng mà lật xem tin tức trên điện thoại. Anh ta hoàn toàn xong rồi.
"Chúng ta dường như không nên đóng băng Tống Như..."
Tập đoàn Đại Thiên tuyên bố ký hợp đồng với nghệ sỹ Tống Như, đóng băng của Oatlets cũng như không khí rồi.
Ngụy Lãng mở to mắt, anh ta không phải đang nằm mơ chứ! Sao lại xảy ra chuyện này! Vào lúc anh ta vừa tuyên bố hủy hợp đồng thì Tống Như đã ký hợp đồng với Đại Thiên rồi?
Đại Thiên chỉ dùng công khai thanh minh cũng chính biến Oatlets trở thành chuyện cười trong nghành.
Trong đầu của Ngụy Lãng bây giờ không suy nghĩ được gì. Anh ta xót xa ân hận với tất cả hành động của mình ngày hôm nay. Anh ta có thể đoán được trong một thời gian dài về sau anh ta sẽ sống trong sự chế giễu của tất cả mọi người...
Anh ta thế mà lại tuyên bố muốn đóng băng Tống Như?
Anh ta dựa vào đâu!
Anh ta vốn không có khả năng đó!
Anh ta cảm thấy cảm giác xấu hổ chưa từng có đang cuốn sạch toàn thân anh ta. Anh ta hèn mọn cười nghĩ muốn tìm một lỗ nẻ trên đất để chui vào. Ngụy Lãng vẫn cứ cúi đầu được trợ lý dẫn vào phòng làm việc của Trương Vân.
Vì quá mất mặt nên anh ta vẫn không ngẩng đầu lên.
"Được rồi... Chuyện cũng đã lỡ rồi."
Ngụy Lãng dựa vào vách tường, trong chốc lát ngồi sụp xuống.
Mặt của anh ta nóng phừng phừng như bị bỏng. Cái bạt tai không tiếng động của Đại Thiên không chỉ đánh vào mặt anh ta mà càng đánh vào lòng của anh ta.
"Tôi đã biến thành trò cười rồi."
"Trong mắt của khán giả cả nước, tôi trở thành kẻ ngu ngốc trong mắt kẻ khác..."
"Tôi lại đối đầu với Đại Thiên, nói xằng muốn đóng băng Tống Như."
Ngụy Lãng hoàn toàn không biết nói gì. Anh ta trống rỗng mà ngẩng đầu lên. Trước mắt anh ta tất cả đều biết thành hư ảo mà anh ta yếu ớt ôm đầu, thống khổ tột độ.
Cuộc đời của anh ta đã xong rồi, hoàn toàn xong rồi.
...
Dưới lầu của giải trí Đại Thiên, các phóng viên vẫn đang đợi.
Rick đặc biệt dành ra một khoảng thời gian vì sợ đả kích quá mạnh, Ngụy Lãng bên kia không chịu nổi.
Lúc anh ta đứng trên đài phát biểu, nắm chặt micro, tâm trạng của anh ta rất thoải mái. Vì phản kích của bọn họ vững chuẩn ác, đánh Ngụy Lãng đến mức không còn khả năng quay đầu.
Nhìn thấy dáng vẻ sợ hãi chốn ở Oatlets, Rick cảm thấy rất vui sướng.
Đại Thiên chọn ký hợp đồng với Tống Như trong giai đoạn nhạy cảm này vì đã chuẩn bị xong để chấp nhận những lời đồn đại xấu, và cũng nói rõ lý do của Đại Thiên với mọi người.
"Tổng thanh tra Thụy, chúng tôi muốn biết tại sao Đại Thiên lại muốn vậy? Chẳng lẽ Đại Thiên chuẩn bị làm từ thiện sao?"
Các phóng viên đều cảm thấy danh tiếng của Tống Như đã quá kém. Đại Thiên làm như vậy vốn không kiếm được tiền. Lẽ nào là thu dọn rác thải thay xã hội sao?
"Nếu như Đại Thiên muốn làm từ thiền, tôi sẽ lập tức thông báo cho mọi người." Rick thong dong trả lời vấn đề của phóng viên. Anh ta hôm nay có thể ngồi ở vị trí quan trọng này vì anh ta có năng lực ứng biến vô cùng mạnh.
Đây là tố chất cần có của tổng thanh tra nghệ sỹ.
"Vậy nguyên nhân là gì!" Các phóng viên giơ microphone hỏi.
Rick ung dung cười nói: "Nguyên nhân rất quan trọng sao? Đại Thiên là một công ty mọi người đã quen thuộc, sẽ không tùy tiện đùa cợt."
Ý của câu này, ký hợp đồng với Tống Như là sự lựa chọn do các chủ quản cao tầng của Đại Thiên cùng thông qua. Bảng hiệu của Đại Thiên còn đặt ở đó, không được phép nghi ngờ.
Các phóng viên kích động vì đạt được sự chỉ dẫn chính xác. Lời nói của Rick khiến các phóng viên lúc muốn hỏi không khỏi suy nghĩ kỹ hơn, địa vị của Đại Thiên trong giới giải trí...
"Nhưng Tống Như lại liên quan đến một mạng người. Chẳng lẽ Đại Thiên có thể coi như chuyện gì cũng chưa xảy ra, muốn làm bia chắn cho Tống Như sao?"
Phóng viên này vừa hỏi xong, ánh mắt của Rick lập tức thay đổi.
"Anh có thể chịu trách nhiệm với lời nói của anh không? Cách dùng từ của phóng viên nên nghiêm cẩn nhất trong các nghề nghiệp. Mỗi một vấn đề mà các anh hỏi đều có thể anh hưởng đến quần chúng. Mời các anh chọn từ cẩn thận rồi mới mở lời!"
Anh ta lại nhìn thẻ công tác của phóng viên kia, thái độ rất cứng rắn.
"Đại Thiên không sợ gặp phiền toái sao?"
"Nếu như ký hợp đồng với nghệ sỹ là phiền toái, vậy thì trên thế giới này không còn tồn tại hợp đồng rồi!" Rick lưu loát phản bác.