Việc quay phim cũng coi như đã bước vào đúng quỹ đạo, thời gian sau này, Trần Tẩm theo Dương Gia Cửu đến đoàn làm phim quan sát, đối với một người đã từng giành rất nhiều giải thưởng quốc tế như Trần Tẩm mà nói, cô ta đã thực sự xử lí rất tốt, về phương diện kĩ thuật diễn xuất gần như không có sai sót.
Sau khi Tống Như tận mắt quan sát, cũng đã yên tâm hơn phần nào.
Sau khi về nhà, Dương Gia Cửu nhìn Tống Như đang thu dọn hành lí trong phòng, cười nói: “Bà Dương, tôi muốn nhắc nhở bà một chuyện, cách thời điểm chúng ta công bố tin tức lễ cưới chỉ còn chưa đầy một tháng nữa, mà dạo này, bà đều phải ra nước ngoài công tác...”
Tống Như ngây người ra, nghĩ về lịch trình công việc sắp tới, gật đầu: “Vì vậy, ông Dương, ông có chủ ý gì không?”
“Anh muốn đợi sau khi công việc trong giai đoạn này của em kết thúc, sau đó sẽ tính tiếp.”, Dương Gia Cửu nói.
“Được, em nghe anh.”, Tống Như cười nói.
Bọn họ thực sự muốn công khai tin tức về đám cưới?
Không biết khi bên ngoài nghe được tin tức này, sẽ ngạc nhiên đến mức nào?
Động tác thu dọn đồ đạc của Tống Như dần chậm lại, có những chuyện sẽ vì tin tức này mà thay đổi...
“Đúng rồi, lần đi nước ngoài tuyên truyền này, em muốn cùng đi, nhân tiện để anh và chị Hy có thời gian nghỉ ngơi.”
Dương Gia Cửu khoác áo lên, lại gần giúp Tống Như thu dọn đồ đạc, gật đầu nói: “ Được, nghe em hết đấy, để cho chị em tốt của em có cơ hội hẹn hò.”
“Vừa hay Thượng Quan Lệ cũng sang đây quay quảng cáo, để họ có thời gian họp mặt, họ đã hơn nửa tháng chưa gặp nhau rồi.” Tống Như ôm lấy Dương Gia Cửu, dáng vẻ mệt mỏi dựa vào anh.
“Được, em đã nói thì anh dám không nghe sao? Anh lập tức sẽ đi gọi điện thoại cho.”
Tống Như rất hài lòng với biểu hiện của Dương Gia Cửu, liền nhún chân hôn môi anh.
Chỉ có điều, mỗi lần chủ động hôn anh, Tống Như đều rất ngại ngùng căng thẳng, như là lần đầu tiên hôn người khác vậy.
Dương Gia Cửu cảm nhận được chân tay cô đang run run, liền dùng hai tay đỡ lấy cô: “Như...”
Hai người dần dần sát lại gần nhau, mỗi chỗ trong nhà dường như đều có thể trở thành “chiến trường” của họ, đây là phòng thay đồ, còn có nhiều gương như vậy... Tống Như ngại ngùng cúi đầu xuống, người đàn ông này, quả là có sức hấp dẫn lớn.
Quan trọng nhất là, cô cũng không có ý muốn cự tuyệt.
.......
Khi điều động đi cùng Tống Như thì chuyến bay đã có biến động.
Khi hai người vừa lên máy bay thì trong nước có tin tức nói rằng Tống Như và quản lý xảy ra mâu thuẫn, cho rằng Tống Như tham lam muốn giành vai nữ chính của phim “Mảnh vỡ ký ức” nhưng Dương Gia Cửu lại không đồng ý nên đã hủy kế hoạch đi nước ngoài cùng Tống Như, đổi thành giám sát Rick.
Thậm chí có người ám chỉ, họ đã chia tay nhau rồi.
“Giới giải trí hỗn loạn như vậy, làm gì có chân ái, cho dù có yêu nhau nhưng cũng không thể vì tình cảm mà từ bỏ lợi ích của công ty.”
“Lẽ nào họ thực sự có thể kết hôn sao?”
“Chắc không đến nỗi chia tay đâu, chỉ như mấy cặp tình nhân đang cãi nhau thôi.”
Trần Viễn đọc mấy tin tức trên mạng, lắc lắc đầu: “Những người này, không còn tin gì để viết nữa hay sao?”
Dương Gia Cửu cũng không biết làm thế nào nhưng sau đó tự lập một tài khoản cá nhân, sau đó lập tức cập nhật những động thái mới nhất.
Không có một từ ngữ gì, chỉ kèm theo một video ngắn, quay cảnh Tống Như đang ngồi trong nhà tập yoga.
“Mau nhìn đi, BOSS Dương đang ở nhà nhớ nhung Tống Như.”
“Tôi đã nói mà, đám phóng viên thật rảnh rỗi, người ta vốn dĩ chẳng xảy ra chuyện gì cả.”
“Chia tay cái gì chứ? Thật là ác độc, chỉ là công việc quá bận không thể đi nước ngoài cùng Tống Như được thôi.”
Trần Viễn thấy chủ tịch nhà mình ra tay nhanh quá, thầm nghĩ, đám nhà báo kia sẽ không còn dám viết lung tung nữa.
Dương Gia Cửu muốn cho truyền thông biết rằng, tình cảm anh dành cho Tống Như là chân thật, anh không cho phép ai bịa đặt về mối quan hệ của họ.
......
Từ lúc “Mảnh vỡ ký ức” khai máy đến nay, việc quay phim đều rất thuận lợi, hơn nữa tiến độ còn vượt trước so với kế hoạch ban đầu, những cảnh của Trần Tẩm đều đã quay xong hơn một nửa rồi, những cảnh còn lại tuy không nhiều nhưng đều là cảnh quan trọng.
Ban đầu, Bieber rất muốn để Tống Như diễn vai nữ chính, nhưng sau khi xem qua diễn xuất của Trần Tẩm, anh thấy thực lực của nữ diễn viên này cũng rất khá, đặc biệt là trong những đoạn cần tới sự bùng nổ, cô ta nắm bắt rất tốt, đích thực là một diễn viên rất chuyên nghiệp.
Giờ nghỉ trưa, nam chính Hàn Nhất ngồi bên cạnh Trần Tẩm, vừa xem kịch bản, vừa nói: “Mọi người đều đã biết khả năng diễn xuất của em rồi, thế nên không cần vội vàng như vậy đâu, sẽ không ai thay thế vai diễn của em cả.”
Trần Tẩm sững sờ, tiếp tục uống cà phê đựng trong bình giữ nhiệt, không ngờ một người bình thường ít nói như Hàn Nhất cũng nhắc đến chuyện này.
Chỉ là nghe anh ta nói như vậy, Trần Tẩm trong lòng lại có chút không vui, cô ta không phải vì sợ bị cướp mất vai diễn mới vội vội vàng vàng quay như vậy, cô ta làm vậy đều là vì bị Tề Tương uy hiếp...
“Tôi biết.”, Trần Tẩm lạnh lùng đáp.
Hàn Nhất đặt kịch bản xuống, nhìn cô ta: “Làm nghề diễn viên này, bị đổi vai diễn là chuyện rất bình thường nhưng nếu em đã ký hợp đồng với đoàn làm phim, nếu Đại Thiên muốn thay thế em, thật là không nói đạo lý rồi.”
Trong chuyện này, Hàn Nhất không phải người của Đại Thiên, đương nhiên sẽ đứng về phía Trần Tẩm, anh ta quyết định quay bộ phim này một phần cũng vì có Trần Tẩm, nếu nữ chính đột nhiên đổi thành Tống Như, rất có thể sẽ ảnh hưởng đến thành tích cuối cùng của phim, nam chính như anh cũng rất có khả năng sẽ bị liên lụy.
Trong giới này, mọi người cũng đều vì bản thân mình cả.
Người không vì mình, trời chu đất diệt.
“Cảm ơn.”, Trần Tẩm đứng dậy, không muốn nói tiếp nữa, nói càng nhiều sẽ càng dễ nói sai.
Trần Tẩm quay trở lại phòng hóa trang trang điểm lại, nhìn thấy trên bàn đặt một quyển tạp chí, trang bìa chính là hình ảnh Tống Như chụp quảng cáo cho thương hiệu WM.
Chỉ nhìn lướt qua, Trần Tẩm cảm thấy người phụ nữ này thật đẹp, ánh mắt thật là rung động lòng người…
Hiện tại ngoài kia không ngớt những lời đồn đại vô căn cứ, người bất hạnh nhất chắc chính là Tống Như, chỉ là ai cũng có nỗi khổ trong lòng.
Có những lúc, diễn viên không có quyền để phản kháng, mỗi bước họ đi đều phải nhìn sắc mặt của người khác, cố gắng vất vả duy trì hình tượng trong mắt công chúng, vì con đường sự nghiệp của mình mà ngày đêm lo lắng, đặc biệt là những nữ diễn viên, để trở nên vượt trội so với người khác thật sự rất khó.
Từng bước từng bước từ giảng đường cho đến hôm nay, những nỗi khổ mà Trần Tẩm đã trải qua người ngoài khó lòng hiểu được. Vì vậy, cô ném quyển tạp chí sang một bên.
Tống Như, nếu muốn trách, hãy trách Tề Tương nhẫn tâm, với tôi không có can hệ gì hết!