Mục lục
Thẩm Nguyệt, Một Kiếp Hồng Trần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 144

Bà tử không muốn rước họa vào thân cho nên liền chạy nhanh vào nhà, ngay lập tức lôi Hương Phiến còn đang ngái ngủ ra ngoài.

Hương Phiến quỳ trên mặt đất, ngẩng đầu nhìn thấy Liễu Mi Vũ đứng trước mặt đang liếc nhìn xuống, trong lòng vô cùng hoảng hốt. Khuôn mặt cùng y phục của nàng ta đang rất xộc xệch, không thể che giấu được dấu vết trên thân thể, lúc này trông vô cùng chói mắt trong mắt Liễu Mi Vũ.

Liễu Mi Vũ gằn từng chữ hỏi: “Hương Phiến, ngươi có biết tội của mình chưa?”

Hương Phiến quỳ rạp xuống, vội vàng run rẩy nói: “Phu nhân minh giám, nô tỳ không biết mình đã làm sai chuyện gì”.

Chỉ cần Tần Như Lương không có ở đây thì Hương Phiến có chết cũng sẽ không thừa nhận, nếu như dám thừa nhận chuyện gì trước mặt Liễu Mi Vũ thì chắc chắn nàng ta sẽ không có kết cục tốt.

Liễu Mi Vũ nghiến răng thầm oán hận, biết Hương Phiến chỉ đang giả vờ bối rối nhưng nàng ta cũng không thể trừng phạt Hương Phiến vì chuyện đó!

Lúc đầu chính Liễu Mi Vũ chủ động để Hương Phiến làm nha hoàn thông phòng của Tần Như Lương, nếu bây giờ nàng ta tức giận về chuyện giữa Hương Phiến và Tần Như Lương thì những người hầu khác sẽ nghĩ như thế nào? Nếu như làm vậy thì chẳng phải đã thông báo cho mọi người biết nàng ta đã biết chuyện đêm qua hay sao?

Nhưng chẳng lẽ nàng ta không thể làm được gì Hương Phiến hay sao?

Liễu Mi Vũ hất cằm lên, để Hương Lăng nói: “Tiện tỳ, y phục lúc trước phu nhân mặc đều là do ngươi giặt đúng không?”

Chuyện này không sai, tất cả đều là do Hương Phiến giặt.

“Phu nhân mặc y phục mà ngươi giặt, không biết ngươi đã động tay động chân gì mà khiến cho toàn thân phu nhân ngứa ngáy, ngay cả gương mặt cũng sưng phù, tiện tì nhà ngươi còn không biết mình sai chỗ nào hay sao?”

Hương Phiến sửng sốt ngẩng đầu lên. Thảo nào hôm nay Liễu Mi Vũ đeo mạng che mặt đến.

Sắc mặt của Liễu Mi Vũ thay đổi khi nhìn thấy khuôn mặt của Hương Phiến gần như đã được chữa lành, ai đã chữa lành mặt cho nàng ta?

Cho dù là ai đi chăng nữa thì hôm nay Hương Phiến cũng không thể sống được!

Liễu Mi Vũ chậm rãi tháo mạng che mặt xuống, nói với bà tử: “Từ sau khi mặc y phục Hương Phiến giặt thì ta liền có những triệu chứng này. Chuyện này nếu như để tướng quân truy cứu thì tất cả những người hầu ở đây đều sẽ bị trừng phạt. Nhưng ta không muốn chuyện này liên lụy đến người khác, chuyện này do Hương Phiến làm thì hãy để ả ta bị phạt một mình”.

Vết thương mà Thẩm Nguyệt gây ra cho nàng ta đêm qua vừa hay có thể lợi dụng được.

Bà tử sao có thể không hiểu được ý tứ trong lời nói này chứ?

Chuyện này một là để Hương Phiến một mình chịu phạt, hai là chờ tướng quân trở về thì tất cả mọi người đều chịu liên lụy.

Bà tử cùng các nha hoàn khác đương nhiên sẽ chọn cái đầu tiên.

Bà tử lập tức đi tới, tát mấy cái vào mặt Hương Phiến rồi mắng: “Tiện nhân đáng chết nhà ngươi, dám giở trò trên y phục hại phu nhân! Ngươi muốn hại chết tất cả bọn ta thì sao?”

Hương Phiến bị đánh đến choáng váng đầu óc, bà tử lại nói với Liễu Mi Vũ: “Phu nhân, tiện chân này thật nham hiểm, nô tỳ thỉnh cầu phu nhân nhất định phải nghiêm trị không tha!”

Liễu Mi Vũ nhìn thấy Hương Phiến chật vật thì khinh thường nói: “Gọi quản gia thỉnh gia pháp tới đây, phạt một trăm trượng lớn sau đó ném ra khỏi phủ, sống chết mặc kệ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK