Mục lục
Thẩm Nguyệt, Một Kiếp Hồng Trần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 378

Tướng quân trước đó chán ghét công chúa nên cho dù bà ta nỗ lực hàn gắn thế nào cũng đều biến khéo thành vụng.

Nhưng hôm nay tướng quân đã rung động, thân thể công chúa cũng không còn bất tiện nữa, còn có chuyện gì giữa vợ chồng như keo như sơn mà không thể giải quyết được?

Căn phòng chỉ còn lại hai người Thẩm Nguyệt cùng Tần Như Lương.

Ánh nến phản chiếu hắt hình bóng của hai người kéo dài đến trên tường, lay động không yên.

Bầu không khí tương đối vi diệu, cho dù Thẩm Nguyệt cực lực điều chỉnh hô hấp của bản thân nhưng lại không thể kiềm chế được sự khô nóng trong người mà thở hổn hển ra miệng.

Tần Như Lương đã hoàn toàn say khướt, hắn nhấc gót từng bước đi tới trước mặt nàng.

Thẩm Nguyệt cũng ý thức được cơ thể có gì đó không thích hợp, khi Tần Như Lương vươn tay về phía mình mới nói nhẹ bâng: “Tần Như Lương, ngươi muốn làm gì? Ngươi đánh thuốc ta sao?”

Đôi mắt rực cháy lửa nóng của Tần Như Lương khoá chặt lấy nàng, đáp: “Ta vừa mới trở về, cô không phải là người gọi ta tới đây sao? Nếu cô đã có ý định quyến rũ ta thì ta đây liền giúp cô được toại nguyện”.

“Thẩm Nguyệt, ta bị cô dụ dỗ thành công rồi, vậy thì hậu quả chỉ có thể do cô gánh chịu”.

Dứt lời Tần Như Lương liền cúi người túm chặt lấy bờ vai nàng.

Tay hắn cũng nóng cháy như ánh mắt hắn lúc này, như một khối thép bị nung chảy đỏ rực kìm kẹp lấy vai Thẩm Nguyệt, chỉ hận không thể tóm được xương cốt của nàng khiến nàng cả đời này chạy không thoát.

Tay trái của hắn vẫn chưa dùng được mấy phần sức lực.

Nhưng đối phó với một người phụ nữ đã bị rút cạn hơi sức hơn nữa còn bị kích thích ham muốn như Thẩm Nguyệt đã là quá đủ.

Chính người phụ nữ này đã phế bỏ tay trái của hắn, đêm nay hắn cũng sẽ chỉ dùng một cánh tay bắt nàng đi vào khuôn mẫu, khiến nàng phải ngoan ngoãn thần phục dưới thân hắn.

Nhưng còn không đợi Tần Như Lương cúi đầu phủ lên bờ môi đỏ mọng của Thẩm Nguyệt, nàng đã đột nhiên giãy dụa thoát khỏi tay trái của hắn, ngón tay nàng hung ác cấu vào lòng bàn tay khiến cơn đau kéo đến giúp bản thân lấy lại được hai phần sức lực, nàng không đắn đo thêm mà vung một cái tát thật mạnh lên mặt Tần Như Lương.

Tần Như Lương không kịp né tránh cứ như vậy hứng trọn cái tát này của nàng.

Hắn không cảm thấy quá đau rát.

Hắn thuận thế giữ chặt lấy tay Thẩm Nguyệt, dùng sức kéo nàng vào trong vòng tay của mình, sau đó thân hình vạm vỡ cũng nặng nề ngã xuống, ngay lập tức đè nàng xuống giường.

Tần Như Lương kề sát ngắm nhìn gương mặt nàng, còn có từng đợt sóng ngầm và bướng bỉnh đang bị đè nén trong đôi mắt nàng.

“Dù cô căm ghét ta thế nào thì ta vẫn là phu quân của cô, cô vùng vẫy cái gì, còn muốn vì người đàn ông khác giữ gìn trong sạch sao?”

“Cái dũng khí không phải ta thì không gả ra ngoài lúc đầu chạy đâu mất rồi, cô không phải rất yêu ta sao, Thẩm Nguyệt?”

“Đêm tân hôn ta không chạm vào cô mà kêu tên đàn ông khác đoạt đi lần đầu của cô, còn cho phép cô nuôi dưỡng con trai của kẻ khác, như vậy còn chưa đủ rộng lượng à? Cô còn muốn ta làm thế nào nữa?”

“Cô rốt cuộc vẫn là người đàn bà của ta, chỉ cần cô chưa rời khỏi phủ tướng quân một ngày thì điều đó vẫn không thay đổi. Bất cứ lúc nào ta muốn cô đều phải xem xem ta có tâm trạng hay không, cho dù ta đêm đêm ở lại Trì Xuân Uyển cũng là đạo lý hiển nhiên!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK