Mục lục
Thẩm Nguyệt, Một Kiếp Hồng Trần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 212

“Chuyện này sao có thể gọi là châm ngòi ly gián được, mang thêm gia quyến đến dự tiệc thì có gì sai, nàng ta là sủng thiếp của Tần tướng quân ngươi, hoàng gia lại không thiếu một đôi bát đũa! Quá lắm thì chỉ bị người ta nhìn ngó chút thôi”.

Nói xong Thẩm Nguyệt cũng không ở lại quá lâu, nàng quay người rời đi rồi nói: “Cứ quyết định vậy đi, ngày mai Mi Vũ sẽ đi cùng chúng ta, nàng ta không đi thì ta cũng không đi”.

Liễu Mi Vũ nghe vậy thì choáng váng.

Nàng ta còn chưa kịp hỏi Tần Như Lương mà chuyện này đã được quyết định xong rồi sao?

Sao Thẩm Nguyệt lại tốt đến mức có thể giúp nàng ta chuyện này? Nhưng như vậy cũng tốt, mục đích của nàng ta đã đạt được.

Trên đường trở về, Ngọc Nghiên tỏ ra khó chịu nói: “Công chúa sao lại muốn Liễu Mi Vũ cùng mình vào cung? Đây rõ ràng là vinh hạnh chỉ thuộc về chính thê của tướng quân”.

Thẩm Nguyệt nhàn nhạt nói: “Nếu như ả ta muốn nổi bật hơn ta trong dịp này thì ta cũng không tiếc tặng sự nổi bật đó cho ả ta”.

“Chờ ngày mai Tần tướng quân mang nàng ta cùng vào cung thì mọi sự chú ý sẽ đều đổ dồn về phía nàng ta, như vậy ta cũng được nhẹ gánh”.

“Chủ yếu là ngày mai ta không muốn phải diễn cảnh phu thê ân ái với Tần chó, càng không muốn ngồi cùng một chiếc xe ngựa với hắn”.

Nếu như Liễu Mi Vũ đi cùng thì ngày mai Thẩm Nguyệt hoàn toàn có thể lùi lại phía sau thoải mái vui chơi ăn uống.

Thẩm Nguyệt chống hai tay lên hông, ngước nhìn bầu trời đầy sao thở phào nhẹ nhõm một hơi sau đó cười nói: “Tần chó với Liễu gà là một cặp trời sinh, ta muốn đến xem náo nhiệt mà thôi, chỉ nghĩ đến cũng đã cảm thấy sảng khoái rồi”.

Ngọc Nghiên nói: “Vậy thì công chúa mau về sớm nghỉ ngơi thôi, ngày mai còn phải chuẩn bị”.

“Ngươi nói xem, thái hậu này đã bước một chân xuống mồ rồi mà còn muốn dùng tiệc mừng thọ gây sức ép cái gì, đúng là hao tài tốn của, có chúc phúc cũng chẳng thọ”.

Ngọc Nghiên thở dài nói: “Ngày mai công chúa vào cung thì phải nhớ kỹ, nếu gặp thái hậu thì người nên tìm cách tránh đi. Thái hậu trước đây hành xử rất ác ý đối với công chúa, nô tỳ sợ rằng bà ta sẽ lại ức hiếp công chúa”.

Nói xong nàng ta liền trừng mắt bực mình nói: “Nô tỳ chỉ giận mình không thể đi cùng công chúa, nếu như xảy ra chuyện gì…”

Thẩm Nguyệt nhéo nhéo mặt của nàng ta rồi nói: “Trước mặt nhiều người như vậy thì ta có thể xảy ra chuyện gì chứ? Hoàng thượng cùng thái hậu đang chờ để đối tốt với ta, thể hiện sự nhân từ yêu thương với ta, ngươi hiểu không?”

Cứ như vậy, sáng sớm hôm sau Ngọc Nghiên đã chuẩn bị mọi thứ từ sớm.

Nàng ta trang điểm thay quần áo cho Thẩm Nguyệt, còn không quên cài lên tóc nàng một cây trâm bạc rồi nói: “Công chúa, nô tỳ nghĩ đi nghĩ lại vẫn không cảm thấy yên tâm, công chúa hãy giữ cây trâm bạc này, ăn cái gì nhớ dùng trâm bạc thử độc trước”.

Thẩm Nguyệt giật giật mí mắt.

Đồng thời, bên phía Phù Dung Uyển cũng đang chuẩn bị kỹ lưỡng.

Tối hôm qua Tần Như Lương cuối cùng cũng đồng ý đưa Liễu Mi Vũ đi cùng sau khi nàng ta ra sức làm nũng.

Nàng ta sẽ không bao giờ để Tần Như Lương và Thẩm Nguyệt có cơ hội ở riêng với nhau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK