Mục lục
Mạc Nghiên Xuyên Sách
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit & Beta: Su Bà Bà

“Hic… Vốn dĩ chính là do lỗi của các anh, tôi không phải một món đồ chơi và cũng chẳng phải là thú bông… Tôi là người, tôi cũng có ý nghĩ riêng của chính mình…” Mạc Nghiên ủy khuất mà rơi nước mắt, trong lời nói thể hiện nồng đậm lên án, thân hình tinh tế run lên theo từng tiếng khóc, thật đáng thương và chọc người khác đau lòng.

“…Bọn anh vẫn có cho em không gian riêng tư mà….” Tiêu Mục Thần nhíu mày.

“Cái này mà kêu có…? Đi đâu cũng đều bị thủ hạ của các anh theo dõi…. Tùy thời đều phải thỏa mãn dục vọng của các anh?… Tôi thật sự rất mệt…. Nếu không trốn thì tôi thật sự sẽ điên mất… Hic….” Mạc Nghiên trợn to hai mắt không thể tin tưởng mà nói, đáy mắt hàm chứa tức giận.

“Kiên quyết không muốn ở bên cạnh bọn anh đến thế sao...? Bọn anh có cái gì không tốt?” Tư Đồ Dịch chậm rãi đi vào, mắt đen bình tĩnh nhìn không ra cảm xúc.

Mạc Nghiên hơi nghiêng đầu nhìn người đàn ông, hai tròng mắt tẩm đầy nước mắt hiện linh động chọc người khác thương. Cô đầy mặt nghi hoặc hỏi: “Các anh thì có cái gì tốt?”

“Bọn anh nhiều tiền… Lại đẹp trai… Cao gầy… Có được sự nghiệp do bản thân tự mình gây dựng lên… Hoàn toàn không có nỗi lo về sau… Chỉ cần em cảm thấy có gì bối rối và ủy khuất thì bọn anh cũng đều sẽ giúp em giải quyết.” Tiêu Mục Thần thao thao bất tuyệt kể ra ưu điểm của bản thân, thỉnh thoảng còn tán đồng mà gật đầu. Nhưng khi thấy ánh mắt của Mạc Nghiên mang chút khinh thường thì anh liền dần dần dừng lại.

Mạc Nghiên bình phục chút cảm xúc rồi lạnh lạnh nói: “Mấy cái anh kể… Tuy những người khác trong giới thượng lưu không có thế lực lớn như các anh nhưng cũng có người tự tay sáng lập sự nghiệp… Chỉ cần thương tôi thì liền sẽ giúp tôi giải quyết vấn đề… Cho nên nếu tôi tùy tiện tìm người khác để lấy thì cũng không cần lo lắng về cuộc sống sinh hoạt sau này."

Cung Kỳ Diệp trầm mặt xuống, đáy mắt xẹt qua một tia ghen tỵ: “Không được! Em muốn lấy ai? Sở Cẩn Húc sao? Anh ta chỉ xem em như là em gái mà thôi!”

Mạc Nghiên bẹp môi đỏ nổi giận đáp. “Tôi cũng chỉ xem anh ấy như là anh trai, hơn nữa, trên thế giới này vẫn còn rất nhiều người đàn ông tốt!”

Mộc Trạch Uyên dùng vẻ mặt ôn nhu nhẹ dỗ dành cô, đáy mắt mang chút trách cứ và cưng chiều: “Đừng làm vậy! Chờ đến lúc em về nhà chồng xong thì liền sẽ hối hận chết. Tác phong ngầm của những người đó đều không tốt, thậm chí có vài người còn nuôi rất nhiều tiểu tình nhân… Đến lúc đó thì em mỗi ngày đều nước mắt lưng tròng bị nhốt ở trong nhà, còn chồng của em khi ra ngoài đều mang theo những người phụ nữ khác. Có khả năng là em sẽ chết già ở trong biệt thự.”

Mạc Nghiên phản bác nói. “Không có khả năng… Tôi thấy chính trị gia Vương Trụ Hải rất thương vợ của mình….”

Diệp Hàn Ngự nhéo nhéo mũi nhỏ của Mạc Nghiên, đáy mắt lại hàm chứa ý cười: “Đó đều là biểu hiện giả dối… Trước đó vài ngày, anh vừa cùng dùng bữa với đám người Vương Trụ Hải, trong quá trình, ông ta còn thỉnh thoảng thân mật mà ôm lấy thư ký của mình, vậy nên mới nói phần lớn những điều đăng trên mạng đều là gạt người.”

“Vậy… Vậy Đổng Minh Diệu chắc là thật đi?… Ông ta đã cùng vợ của mình cộng chung hoạn nạn 10 năm.”

“Vụ này anh không rõ ràng lắm… Phải hỏi A Diệp rồi!” Diệp Hàn Ngự nhướng mày nhìn Cung Kỳ Diệp.

Mắt đen trong vắt của Cung Kỳ Diệp không hề có bất kỳ dao động nào mà nhìn chăm chú vào đôi mắt ngân ngấn nước của Mạc Nghiên, hai tròng mắt trên khuôn mặt kiên nghị xẹt qua một chút nhu tình. “Quân nhân thực trung thành với vợ của mình, sau khi xác định bạn đời thì đều sẽ không thay đổi.” Ngay khi anh vừa nói xong thì sắc mặt của 4 người đàn ông còn lại càng thêm khó coi, ánh mắt giống như lưỡi dao sắc bén liều mạng xẻo ở trên người Cung Kỳ Diệp.

“Vậy thì tôi sẽ tìm một người đàn ông đơn thuần, chắc là được đi?”

Tư Đồ Dịch ngăn chặn lời đề nghị của cô, đầy mặt không tán đồng. “Vậy thì càng không được… Đừng nói là hiện tại có rất nhiều kẻ ăn cây táo rào cây sung… Em nhẫn tâm để hắn ta dẫm lên nhà ba mẹ vợ để thượng vị sao? Cho dù hắn ta không phải kiểu người như thế… Và kể cả là hắn ta thật sự yêu em thì em cảm thấy hắn ta sẽ bằng lòng tiếp nhận sự trợ giúp từ em sao…? Hơn nữa… Ba mẹ em sẽ mong em chịu khổ sao, hả?”

Mạc Nghiên tạm dừng sau một lát rồi chậm rãi nói: ”Vậy cho nên ý của các anh là ngoại trừ các anh ra thì trên toàn thế giới đều không có người đàn ông nào tốt?” Thấy 5 người đàn ông đều nhất trí trầm mặc, cô thở dài.


Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy nả ><
Truyện đang hot:
Chồng Yêu Bá Đạo
Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai

Cám ơn các bạn đọc đã ủng hộ
Top truyện hay nhất do độc giả bình chọn trên Vietwriter.com

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK