Mục lục
Mạc Nghiên Xuyên Sách
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Đáng chết......" Tiếng chuông gọi dồn dập đánh thức Tư Đồ Dịch lúc nửa đêm. Sau khi nghe điện thoại xong, sắc mặt anh trở nên vô cảm, anh nhanh chóng đứng dậy thay quần áo và cầm lấy chìa khóa xe rồi ngồi vào xe và dẫm chân ga tới số lớn nhất chạy hướng đến khu chung cư Đế Mậu.

Khi vào trong phòng thì chỉ thấy một người đàn ông tay chân luống cuống cầm tấm khăn lông ướt lau trán của cô gái.

"Mày đi lấy hộp y tế của tao tới đây, đừng làm tao vướng bận." Mặt Tư Đồ Dịch xanh lét làm Tiêu Mục Thần cảm thấy một tia nguy hiểm. Anh vội vàng nghe lời ngoan ngõa xoay người đi ra ngoài.

Khuôn mặt vốn tái nhợt bởi vì sốt cao nên hơi hơi phiếm hồng, lông mày nhíu chặt có thể thấy cô gái hiện đang rất khó chịu. Tư Đồ Dịch duỗi tay khẽ vuốt khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, sau đó lật mí mắt của cô lên xem rồi khẽ thở dài: "Mày ngồi xa ra một chút, nhìn thấy mày tao liền tức giận."

Tư Đồ Dịch tức giận trừng mắt nhìn người đàn ông ngồi sau lưng. Anh dùng kim tiêm cắm vào hộp thuốc (cái hộp để bác sĩ lấy thuốc bơm vào kim tiêm ý) rồi tiêm vào người cô gái, nhìn thấy hơi thở của cô gái dần ổn định, lúc này anh mới thả lỏng thân mình đang căng thẳng.

"Có ai tắm rửa xong mà không sấy tóc đâu? Cô ấy ngủ rồi thì mày không thể sấy giúp cô ấy sao? Nếu không sấy thì mày cũng có thể dùng khăn lông lau khô một nửa mà? Mày đang nghĩ cái gì hả, chỉ muốn làm tình với bảo bối thôi sao? Ngoài mặc áo sơ mi của mày cho cô ấy thì mày còn biết làm cái gì?" Một chuỗi lời nói như sét đánh đùng đùng được phun ra từ miệng Tư Đồ Dịch khác với bề ngoài thanh đạm lạnh nhạt của anh. Anh giống như đã thay đổi thành một người khác.

Nghe Tư Đồ Dịch mắng, Tiêu Mục Thần liền cúi đầu giống như đứa nhỏ làm sai bị người lớn khiển trách mà không dám cãi lại. Đợi tới khi Tư Đồ Dịch nói tới miệng khô lưỡi khô mà dừng lại, Tiêu Mục Thần lúc này mới dám trộm liếc nhìn anh. Rõ ràng là biểu tình lạnh lùng nhưng Tư Đồ Dịch lại thấy trên mặt Tiêu Mục Thần hiện lên sự ủy khuất và đáng thương "Cho nên bây giờ bảo bối sao rồi?"

"Đã tiêm thuốc hạ sốt rồi, còn tiếp tục sốt cao thì cô ấy sẽ biến thành ngu ngốc" Trợn trắng mắt nhìn bộ dáng đáng thương của Tiêu Mục Thần, Tư Đồ Dịch cúi đầu bắt đầu thu thập đồ vật hỗn loạn. "Để tao tắm rửa lại cho bảo bối, mày đi thu dọn giường của mình đi!"

Tư Đồ Dịch dùng chăn bông ôm lấy thân hình uyển chuyển rồi nhẹ nhàng bế cô lên đi vào phòng tắm. Áo sơ mi mỏng trên người Mạc Nghiên sớm đã bị mồ hôi thấm ướt. Anh tùy tiện cởi áo sơ mi rồi ném trên sàn nhà, thân thể cô gái trắng nõn đầy những vết hồng ngân, không khó để nhìn ra người đàn ông đã phát tiết biết bao nhiêu khát vọng. Tư Đồ Dịch vặn mở vòi sen rửa sạch vết bẩn trên người cô gái, ngón tay thon dài sờ dọc theo mi mắt rồi đến đôi môi, mắt đen thăm thẳm nhìn chằm chằm cái miệng nhỏ khẽ nhếch lộ ra đầu lưỡi màu hồng. Anh nhẹ nhàng hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng một cái.

Lúc ra khỏi cửa phòng tắm thì liền nhìn thấy Tiêu Mục Thần đáng giận đang ngồi ở trên giường. "Sao hả?"

"Hôm nay là do tao....." Trong giọng điệu tràn ngập ủy khuất làm Tư Đồ Dịch cảm thấy bản thân đang khi dễ cậu ta. Anh bất đắc dĩ đặt Mạc Nghiên đang hôn mê lên đùi cậu ta rồi lấy máy sấy ra từ ngăn tủ và đưa cho Tiêu Mục Thần, sau đó anh ngồi xuống chiếc sô pha bên cạnh nhìn động tác vụng về của Tiêu Mục Thần.

Điều chỉnh tư thế nằm của Mạc Nghiên thành thoải mái, Tiêu Mục Thần mới nhẹ nhàng sấy khô tóc cô. Đột nhiên cô gái nhỏ trong lồng ngực run nhè nhẹ làm Tiêu Mục Thần khẩn trương dừng lại động tác. Khi xác định cô vẫn còn hôn mê như cũ, anh liền tăng nhanh tốc độ.

"Cứ để cô ấy ngủ ở chỗ này đi!" Nói xong, Tư Đồ Dịch liền đi tới phòng cho khách.

Nhìn Tư Đồ Dịch rời đi, Tiêu Mục Thần mới thu hồi biểu tình ủy khuất đáng thương và nở nụ cười như hồ ly thực hiện được ý đồ.

Trong năm người bọn họ, anh sợ nhất là Tư Đồ Dịch luôn lải nhải không thôi, nhưng chỉ cần làm cậu ta thấy mình đã biết sai thì cậu ta sẽ dừng lại. Chỉ cần mỗi lần tình huống thân thể hay tinh thần của bọn họ không tốt, cậu ta còn khẩn trương hơn so với bản thân bọn họ. Nghĩ như vậy, anh liền cảm thấy trong lòng có một dòng nước ấm chảy qua. Anh vuốt nhẹ những sợi tóc trên trán cô gái rồi đồng thời hôn lên trán cô một nụ hôn. Anh ôm ôm vào lồng ngực, sau đó hài lòng nhắm mắt lại.


Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy nả ><

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK