Mục lục
Mạc Nghiên Xuyên Sách
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor:zeotr Dâu

Âmcywml thanhilhyq vừaksnph vuinecwv sướngwnfvx vừaufnkt đauhjjop đớnvnewz củaefdbo cảqghls haijzjha vangidwzz lên.uaurq Tiếngdohhs rênxvius rỉvhafb gợikepyk cảmigzik củaardfw ngườiqdrnn đàn ông kèm theo tiếng nức nở khe khẽ của người phụ nữ. Hoa huyệt kẹp chặt lấy cây gậy thịt, vách thịt bên trong như có hàng ngàn cái miệng nhỏ đang cắn xé côn thịt, hút lấy, khoái cảm nhanh chóng ập vào tâm trí Tư Đồ Dịch.

"Tiểu yêu tinh này..."

(Dâu: nguyên lai trong câu là ‘tiểu phôi đản’= trứng thối, nhưng để trong H hơi kì nên mình đổi nhé!)

Đôi mắt phượng hẹp dài nheo lại cười nguy hiểm, lòng bàn tay vỗ nhẹ lên bờ mông tuyết trắng khiến cô kêu một tiếng, nhìn chằm chằm khuôn mặt ửng hồng của Mạc Nghiên, anh ôm lấy eo nhỏ của cô, ra sức mà lộng.

Từng nếp gấp không ngừng cắn hút côn thịt, gắt gao xoắn chặt, mỗi lần ra vào đều tạo cho anh kích thích.

"Hừm ... Dịch... nặng quá ... chậm ..."

Thân thể trắng như tuyết lắc lư theo cú xoay người của anh, hai tay yếu ớt bám lấy vai và cổ của anh, đôi mắt to tròn khép lại. Đôi môi đỏ mọng phát ra âm thanh chùn chụt rên rỉ ngắt quãng.

"Được ... theo ý em..."

Tư Đồ Dịch cười nhạt, đầu lưỡi dài liếm lên vành tai nhỏ của cô, vừa mút vừa nuốt vào, côn thịt chậm rãi đưa đẩy, môi mỏng chậm rãi di chuyển đến xương quai xanh gợi cảm, cuối cùng dừng lại ở cặp tuyết nhũ. Một giọt chất lỏng màu trắng dính trên đầu tuyết nhũ, anh cúi xuống mút lấy.

Anh như đang ở trong sa mạc điên cuồng hấp thu dòng sữa ngọt ngào kia, hương vị ngọt ngào tràn vào cổ họng, một tay bóp chặt một bên ngực, mắt phượng sắc bén, nhìn dòng sữa không ngừng chảy xuống nơi hai người giao hợp khiến nó trở nên dâm mỹ hơn.

"Đừng ... đừng mút... a ... ngứa ..."

Từng đợt khoái cảm đập vào tứ chi, phía dưới theo bản năng kẹp chặt, cảm giác ngứa ngáy khiến Mạc Nghiên vặn vẹo eo xoắn chặt lấy côn thịt, nhưng tốc độ này vẫn không thể ngăn cản sự ngứa ngáy sâu trong hoa huyệt.

Mạc Nghiên hờn dỗi ra lệnh, môi đỏ liếm lấy vành tai Tư Đồ Dịch. Học theo động tác trước đó của anh, không ngừng trêu chọc chỗ nhạy cảm của anh.

"Tiểu yêu tinh xấu xa, em là người duy nhất dám ra lệnh cho anh…hừm!”

Khóe miệng Tư Đồ Dịch treo lên ý cười, cưng chiều nhìn cô, trong mắt hiện lên gợn sóng.

“Chậm hơn… hay nhanh hơn… hả?”

Côn thịt cắm vào tử cung một cách mạnh mẽ, sau đó từ từ lùi ra, rồi từ từ đút vào rồi rút ra nhanh chóng. Động tác vừa nhanh vừa chậm này làm cho Mạc Nghiên không chịu nổi, tiếng rên rỉ đứt quãng theo nhịp điệu của anh ngàyiymne càngpgpnv lớn.

"Nhanhiaafx nhanhkwxbe hơnpdtvy ...cholyytm em,ajbfh a...."

Vừaicbvi mớijbwfk dứtksqww lời,lwbxb cônyfbmb thịtffeza pháthypd tanedrbs cảnaogxe trởmddny tiếnutezn vào,cbrfc toàn bộ côn thịt cắm sâu vào tử cung, căng hết cỡ, khoái cảm tê dại từ hoa tâm lan đến tứ chi, theo động tác thọc vào rút ra hoa huyệt phấn nộn phối hợp với anh phun ra nuốt vào.

"Nghiên nhi ... anh thích nghe tiếng em khóc ..."

Tư Đồ Dịch thở hổn hển, dục vọng trong đôi mắt phượng sâu không thấy đáy, mỗi một lần đẩy lên trên, đều bóp eo cô ấn xuống, ngón trỏ thon dài vuốt ve hoa môi làm cho cơ thể Mạc Nghiên run lên, nâng eo bất ngờ kẹp chặt côn thịt.

"A ... ưm ... Dịch... Dịch... ô..."

Tiếng rên rỉ ngọt ngào liên tục phát ra, Mạc Nghiên không chịu nổi sự trêu chọc này, vừa khóc vừa rên rỉ, cơ thể không ngừng vặn vẹo, âm hộ nhạy cảm và hoa môi được anh vuốt ve cùng một lúc, niềm vui sướng điên cuồng khiến cô mềm nhũn trong vòng tay của anh.

Tư Đồ Dịch bóp mạnh tiểu huyệt mẫn cảm, đâm mạnh cây gậy thịt, kịch liệt va chạm, thưởng thức vách thịt non mềm cắn mút, bên tai quẩn quanh tiếng khóc nỉ non của cô, anh gợi lên nụ cười xấu xa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK