Mục lục
Mạc Nghiên Xuyên Sách
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Dâu



"Tình trạng của bé con như thế nào?"



Mạc Nghiên nằm trên giường bệnh nhìn sóng siêu âm bên cạnh, độ cong của bụng dưới có thể biết được cô đã mang thai được tám tháng.



"Rất khỏe, không cần lo lắng." Quý Toàn Lâm gật đầu nói.



Nghe vậy, cuối cùng Mạc Nghiên cũng nhẹ nhõm nhướng mày, mỗi lần gần đến ngày khám sinh đều rất lo lắng, sợ rằng tác dụng phụ của thuốc sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của đứa bé.



"Thời gian dự kiến sinh gần cuối tháng mười, tôi kiến nghị phu nhân có thể chuẩn bị trong khoảng thời gian này!"



"Được!"



Mạc Nghiên vừa đứng dậy, một đôi tay rắn chắc lập tức đỡ lấy eo cô, thân hình mảnh mai tự động dựa vào vòng tay của người đàn ông.



Cung Kỳ Diệp nhìn chằm chằm vào người đang ngái ngủ rồi bế lên, Mạc Nghiên đã quen với hành động của anh, tìm một tư thế thoải mái, dựa vào ngực anh rồi dần dần nhắm mắt lại, hơi thở cũng dài hơn.







Con gái thật sự là áo bông nhỏ, con bé đã ổn định hơn so với lúc mang thai con trai trước đây, không bị thức giấc nửa đêm mà còn dễ ngủ hơn.



Nếu không nhờ quan sát tình trạng thai nhi qua lần khám thai, chắc hẳn bọn họ đều có chút lo lắng không biết có chuyện gì xảy ra hay không.



—————————



"Mẹ đâu?"



Sau khi tan học, năm đứa trẻ vội vã về nhà ngay lập tức, nhìn xung quanh tìm kiếm dấu vết của mẹ, và thấy ba chúng dang tay ôm lấy.



"À, ba đón mẹ ạ?" Cung Trạch Cẩn ngước nhìn người đàn ông hỏi.



"Ừ! Ba cháu nói rằng rất nhớ cháu." Diệp Hàn Ngự ngồi xổm xuống và vỗ nhẹ vào đầu Cung Trạch Cẩn, lặp lại những gì Cung Kỳ Diệp đã nói trước khi ra ngoài. Anh cười nhẹ khi nhìn đôi má trắng trẻo đã ửng hồng.



"Hôm nay tiểu Minh có ngoan không?"



Diệp Hàn Ngự bế Diệp Minh ở bên cạnh, ôm chặt vào lòng, dùng lòng bàn tay vuốt ve mái tóc của đứa trẻ, lau mồ hôi trên trán.







"Con vẫn luôn ngoan!" Diệp Minh mím miệng khẽ lẩm bẩm, hai tay kéo quần áo, vùi mặt vào cổ cha.



Nhìn đứa trẻ bẽn lẽn trong vòng tay, đôi mắt đen láy đang mỉm cười.



"ừm, Tiểu Minh là ngoan nhất!"



Trong khoảng thời gian Nghiên nhi bị mất trí nhớ, mối liên hệ tình cảm của họ với đứa trẻ trở nên khăng khít hơn.



Khi cùng là cha mẹ lúc ấy, bọn anh cảm nhận sâu sắc những khó khăn của Nghiên nhi với tư cách là một người mẹ.



Bình thường khuôn mặt bọn anh luôn trầm xuống, dùng trách nhiệm và thân phận của gia tộc để gây áp lực cho các con hy vọng bọn chúng nỗ lực, nhưng không muốn các con có thói quen kìm nén cảm xúc của mình, chúng còn nhỏ mà phải đối mặt với đủ thứ khó khăn và thường chỉ dựa vào Nghiên nhi dẫn dắt, đôi khi bọn trẻ nhớ tới mới đi điều chỉnh.



[Ba trước đây cũng như vậy, các con cũng có thể.]







Ah! Những lời này thực sự là một hạn chế lớn đối với bọn trẻ.



Nhìn thấy những đứa trẻ phải đối mặt với chứng mất trí nhớ và bệnh lý của mẹ mình, am thầm hỏi bọn anh có phải là do lỗi bọn chúng làm mẹ bệnh, không ngừng tự trách bản thân khiến bọn anh vô cùng đau lòng.



Đến tột cùng nguyên nhân là gì, khiến bọn trẻ nghĩ rằng đó là lỗi của chính chúng đã gây ra tất cả những điều này.



Bọn anh ôm con trong vòng tay, hôn và dỗ dành: "Đó không phải là lỗi của các con. Đó là bởi vì baba đã không bảo vệ được mẹ. Baba xin lỗi đã làm cho các con thương tâm!"



Câu này lập tức phá vỡ bức tường tâm lý, chạm đến trái tim yếu ớt của bọn trẻ. Cho biết, điều bọn nhỏ cần là sự hướng dẫn của người lớn, không còn mặc cảm nữa.



Điều này cũng khiến bọn anh hiểu rõ hơn về mức độ tâm lý của bọn trẻ: Trong một môi trường không có khích lệ và khen ngợi; trong tương lai có một chủ nghĩa hoàn hảo mạnh mẽ đối với bản thân, sẽ tự khiển trách bản thân khi không đạt được nó; sợ thử mọi thứ; thậm chí còn muốn lùi bước.

Bọn anh tiếp tục chọn cách giáo dục bọn nhỏ, cho phép chúng phát triển ý tưởng và không gian trưởng thành của riêng mình.



Nhìn thấy bọn nhỏ không còn phản kháng bọn anh, thậm chí còn chủ động cùng bọn anh chia sẻ tâm tư, anh nghĩ có lẽ xếp hạng trong lòng bọn nhỏ, cũng giống như Nghiên nhi rồi.



----




Đôi lời của editor:




Dâu:
Vậy là bọn mình đã edit kịp với tiến độ của tác giả, Chương "Áo bông nhỏ tri kỉ" được tác giả cập nhật lần cuối vào 06/09/2021, khi nào tác giả up chương mới bọn mình sẽ edit tiếp, tạm thời bộ này đến đây là bọn mình xong và đang cập nhật các chương cũ, các bạn nhớ ủng hộ nha.



Cảm ơn các bạn độc giả dễ thương cùng các bạn donate đáng yêu thời gian vừa qua đã ủng hộ, tiếp động lực cho
Dâu cùng Sunn_t edit bộ này! Đọc mấy lời nhắn của các bạn mà bọn mình có thêm nhiều động lực lắm! iu nhiều, moa~ moa~

Sunn_t: Hi mọi người :> tui và bà Dâu mới đào hố bộ “Đoạt Ái” mong mọi người nghé qua ủng hộ bọn tui nha ❤️

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK