Mục lục
Mạc Nghiên Xuyên Sách
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor:Prlmr Sunn_t

“Afijvw a….”

Trongvqdeo huyệttxyhr từngnbqtq đợtgztmd caofvqee tràouuxkz hướngdobea tớixtgte khắpivgdw thânvqxkq thể,rkggt Mạcsqfdo Nghiêneopiu bỗnguozhy dưngmrtjo runekyyo lậpjjmoq cập,trapg bụngtaqsw nhỏ siết chặt lại, hàm răng gặm cắn vai hắn, đầu ngón chân trắng nõn run rẩy cuộn lên, chọc người trìu mến, hận không thể vuốt phẳng chúng nó diễn chơi, trước mắt hiện lên ánh sáng lóa mắt, cả người như lạc vào đám mây phiêu phiêu, hồn không biết xác ở nơi nào.

Một đợt sóng thủy triều hoa dịch trong suốt ập đến phun xuống bao quy đầu của hắn, nhục bích tinh tế điên cuồng phun ra nuốt vào liếm mút nguyên cây côn thịt, khoái cảm ngập đầu theo cột sống bò lên.

Tư Đồ Dịch nheo lại mắt phượng, rốt cuộc khống chế không được nội tâm dã thú, hai tay dùng sức tách hai chân Nghiên Nhi đặt lên hai vai rắn chắc, đôi tay bắt lấy eo liễu, cái mông đột nhiên hung hăng va chạm, đâm loạn hoa huyệt bên trong cái miệng nhỏ tác quái, khi rời khỏi dùng quy đầu hung hăng thổi qua mảnh đất mẫn cảm, tiểu huyệt nóng ran không ngừng phun trào ra mật hoa, toàn thân như đang ngâm ở suối nước nóng, giữa háng côn thịt với dây cót giống nhau,” bạch bạch” dày đặc tấn công mãnh liệt thọc vào rút ra.

“A a… Đình… Ngô hừ… Nga…”

Vốn là vừa mới cao trào nên thân thể mẫn cảm nhất, không nơi nào chịu được mãnh liệt tập kích, ngắn ngủn vài giây cao trào bị kéo dài vô hạn, vui thích nước mắt không ngừng từ khóe mắt tràn ra, môi anh đào sưng đỏ hơi hơi chu lên, phun ra liên tiếp rên rỉ mê người.

Tư Đồ Dịch thấp giọng cười, mắt đen nhu tình như nước, duỗi tay an ủi tuyết nhũ của cô, bởi vì liên tục không ngừng cao trào mà sữa tươi bị trào ra, chất lỏng màu trắng ngà róc rách chảy xuống, theo than hình cô rơi xuống thảm.

”Cũng không thể lãng phí đâu… Nếu không, lần sau liền không được anh nhấm nháp… Ngô…”

Hắn cúi người ngậm trụ một bên tuyết nhũ liếm mút, cự long phối hợp không ngừng đẩy đưa, hưởng thụ tiểu huyệt mất hồn, không đủ, tựa hồ vĩnh viễn đều không đủ, hắn chỉ nghĩ muốn yêu thương cô thật tốt.

“Hừ a… Đủ… Đủ rồi…”

Mạc Nghiên ngửa đầu ra sau, tuyết nhũ bị hắn hút cả người mềm mại ngứa ngáy khó nhịn, từng đợt khoái cảm hỗn loạn hư không xâm nhập tư duy cô, đầu bất lực lay động, cây trâm cuối cùng từ tóc đẹp rơi xuống, mái tóc như thác nước phát theo kịch liệt hoan ái, ở không trung múa may.

“Không đủ… Còn chưa đủ… Nghiên Nhi… Em là của anh!”

Thanh âm khàn khàn trầm thấp ở bên tai Mạc Nghiên vang lên, nhiễm một tầng mị hoặc, như cũ khó nén bá đạo cùng nhu tình,caqsv mắtwrtoo phượngamoeq hàmglwnw chứazrnqa tìnhvlxlm dụcqrwja mãnhphnss liệt,civqw gươnghzutw mặtvtbvn tuấnoiadl túzaouu thanhfwrox lãnhqyyyd hiệndwwfs ratixhz mộtbrjoh loạigiqhv gần như yêu dã gợi cảm.

Nhìn người đàn ông tuấn mỹ thanh lãnh trước mắt, môi đỏ thân mật hôn qua cánh môi gợi cảm của hắn, cái lưỡi phấn nộn từ miệng thơm hơi dò ra, tinh tế miêu tả khuôn môi hắn, chợt, chui vào trong miệng, hưởng thụ răng môi gian kia hơi thở nam tính độc đáo.

Được bọn hắn nhiều lần dạy dỗ, cái lưỡi linh hoạt nhẹ nhàng liếm, thổi mạnh trong miệng hắn, khiêu khích thần kinh mẫn cảm, hai chân thon dài câu lấy kiện eo, chủ động vuốt ve cự long dữ tợn, mị nhãn như tơ nhìn hắn.

“Dịch… Ha a… Ân… Em là của anh…. Em là của anh… Hung hăng muốn em…”

Hiếm khi được Nghiên Nhi chủ động vặn vẹo eo, Tư Đồ Dịch bắt lấy mông cô, theo tiết tấu hai người đem dục vọng mũi nhọn chen vào miệng huyệt, phấn nộn khe thịt, hoa huyệt nho nhỏ vừa phun ra bên ngoài mật dịch trong suốt, cự long nhiễm một tầng nước sốt trong suốt, vòng eo dùng lực hung ác va chạm cánh hoa.

“Ha a… Tới rồi… Ô… Ân…”

Cực hạn hưng phấn tỏa ra, Mạc Nghiên cảm giác được bụng càng ngày càng lớn, hoa kính bắt đầu vui sướng mà rung động.

Tư Đồ Dịch nắm lấy eo thon, đem cô áp hướng chính mình, làm hạ thân hai người gắt gao dán chặt, kiện eo hung hăng thọc vào rút ra, một cỗ tê dại mãnh liệt đánh úp về phía trong óc, vô số tinh dịch rót vào trong cơ thể Nghiên Nhi, nhìn cô dung nhan kiều mỹ, mắt phượng hàm chứa nồng đậm sủng nịch, cúi xuống nhẹ nhàng ở cánh môi sưng đỏ thâm tình in lại một nụ hôn.

“Anh yêu em…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK