Mộc Kha điều chỉnh hơi thở của mình vài lần, sau đó quay sang nhìn Mục Tứ Thành kinh nghiệm đầy mình: “Vậy thì sao, bây giờ chúng ta có thể làm gì cho Bạch Liễu đây?”
“Chúng ta có thể không vào trò chơi, bảo đảm an toàn ở bên ngoài để Bạch Liễu có thể thoải mái sử dụng kỹ năng của chúng ta.” Mộc Kha im lặng một lúc mới quay lại lời của Mục Tứ Thành, “Trước mắt mà nói thì giá trị của chúng ta với anh ấy chỉ có như thế. “
“Tôi nói với anh ta là mua linh hồn của tôi với giá 100 điểm là quá rẻ, tôi bị lỗ nặng rồi, ngờ đâu chỉ mới chơi 1 ván mà tôi đã vô dụng như vậy.” Mục Tứ Thành hạ giọng nói, cúi đầu nhìn lòng bàn tay n4mchặt của mình, “Quả nhiên, một trăm điểm này của anh ta hơi phí rồi.”
Cảm giác bất lực khi nhìn Lưu Hoài bị người khác thao túng, khống chế, cuối cùng phải ch3t ngay trước mắt lại dâng lên trong lòng Mục Tứ Thành – một lần nữa cậu vẫn chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn người mà mình mới trao đi tình cảm và sự tin tưởng bước đi về con đường tử vong và nguy hiểm.
Con người lúc đầu là thế này, Lưu Hoài thế này, Bạch Liễu bây giờ là như thế này, cứ nghĩ rằng mình sẽ làm được rất nhiều nhưng cuối cùng mọi thứ đã muộn màng.
Cảm giác mất kiểm soát này nhanh chóng bị áp chế bởi bàn tay siết chặt của Mục Tứ Thành.
Nhưng Mộc Kha rất nhanh đã tìm ra cách giải quyết, cậu nhìn vào diễn đàn đang xôn xao bàn tán, đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Mục Tứ Thành, “Chúng ta có thể làm thêm một việc.”
Mục Tứ Thành nhìn sang: “Việc gì?”
Mộc Kha hai mắt sáng ngời một cách kinh ngạc: “Công hội, công hội của Bạch Liễu! Công hội Thực Hủ mà anh ấy có được ở trò chơi lần trước!”
“Anh ấy có nói với tôi một số ý tưởng quản lý.” Mộc Kha tìm ra cách giúp đỡ Bạch Liễu vì vậy nhanh chóng bình tĩnh trở lại, luồng suy nghĩ trở nên trật tự rõ ràng và lý trí.
“Trước đó có rất nhiều người chơi thực lực rời khỏi công hội Thực Hủ, những người còn lại đều là tàn binh bại tướng muốn phụ thuộc vào anh ấy, nhưng những người này không hẳn là không có giá trị. Tôi sẽ yêu cầu thông tin của tất cả bọn họ, sau đó phân loại ra có ai hữu dụng với Bạch Liễu hay không..”
Mộc Kha phân tích lần lượt những gì họ có thể làm cho Bạch Liễu tiếp theo, trong lúc đó Mục Tứ Thành cũng lắng nghe rất nghiêm túc.
Nếu Đường Nhị Đả ở đây chắc hẳn gã sẽ rất kinh ngạc phát hiện 【 Đoàn Xiếc Thú Lang Thang】mà mười phút trước gã cho rằng chưa trưởng thành, sau khi Bạch Liễu mang theo Lưu Giai Nghi đang bị thương tiến vào trò chơi cấp 3, đã ch4m rãi phát triển thành một đoàn đội hùng mạnh trong tương lai.
Một tên trộm khao khát trở nên mạnh mẽ, Mộc Kha, người bắt đầu đảm đương vai trò người quản lý của hội, và cô Phù Thủy Nhỏ đã đỡ đạn cho Bạch Liễu …
Mọi thứ dường như đã được định sẵn để hướng tới quỹ đạo đã định sẵn.
Sự thay đổi duy nhất có thể xảy ra là chính gã thợ săn đã rơi xuống vực sâu.
——————————————————————
Đường Nhị Đả bước vào trò chơi, nhanh chóng đổi một lọ thuốc tẩy tinh thần uống một ngụm lớn mới thoát khỏi trạng thái điên cuồng muốn giết người khác hoặc giết chính mình. Gã nhắm mắt nghỉ ngơi, không vội đuổi theo Bạch Liễu.
Gã đuổi theo Bạch Liễu tới tận đại sảnh trung tâm nhưng không thể giết hắn, vì vậy chỉ có thể đợi Bạch Liễu vào trò chơi.
Tuy rằng sau khi vào trò chơi thì Bạch Liễu sẽ gặp nhiều nguy hiểm hơn, nhưng Đường Nhị Đả tin rằng hắn sẽ sớm vào game nhanh thôi.
Bởi vì Lưu Giai Nghi đang bị thương.
Không ngoài dự kiến của Đường Nhị Đả, gã ta đã rất nhanh nhận được thông báo của hệ thống:
【 Hệ thống nhắc nhở: Người chơi Bạch Liễu bạn theo dõi đã đăng nhập trò chơi ~ hãy tới xem đi nào ~】
Vừa nghe thấy thông báo nhắc nhở, Đường Nhị Đả lập tức đi về phía cửa đăng nhập trò chơi.
Đường Nhị Đả vừa đi về hướng cửa đăng nhập, vừa lạnh lùng gửi tin nhắn đến các công hội cấp cao muốn thuê gã để tham gia giải đấu sắp tới..
Nội dung tin nhắn rất ngắn gọn rõ ràng —— gã muốn giết Bạch Liễu, công hội nào cho gã mượn người để kiềm chế Bạch Liễu thì gã sẽ gia nhập chiến đội miễn phí.
Không thể không nói rằng đây là một mồi câu cực kỳ ấn tượng và hấp dẫn. Nghe nói gã 【 Thợ Săn Ho4Hồng】này đã sớm thăng lên cấp S nhưng vẫn luôn dấu diếm không để ai biết, bây giờ đột nhiên lại sẵn sàng tham gia chiến đội để đấu giải năm nay. Điều này tương đương như bom tấn ảnh hưởng đến hướng đi của cả giải đấu.
Đường Nhị Đả vừa gửi đi tin nhắn thì trong nháy mắt các cuộc thảo luận gay gắt đã nổ ra trong các hiệp hội có thứ hạng cao.
Trên thực tế, với thực lực của Đường Nhị Đả, gã hoàn toàn có thể tự mình săn lùng Bạch Lục.
Nhưng điều này phải dựa trên một điều kiện rất quan trọng, đó là Bạch Lục đừng chạy trốn giữa các trò chơi.
Nếu Bạch Lục chơi xấu cứ chọn hết phụ bản cấp thấp này đến phụ bản cấp thấp khác để qua cửa, lợi dụng cơ chế qua cửa của trò chơi để gian lận và trốn thoát, lang thang giữa các phụ bản đơn giản để tránh né sự truy đuổi của Đường Nhị Đả, thì việc bắt giữ Bạch Lục không còn dễ dàng nữa.
Nếu không có ai vào game để lấp đầy các phụ bản khác ngăn Bạch Lục tiến vào, thì người truy đuổi Bạch Lục mãi mãi cũng chỉ chạy sau đuôi hắn —— đừng hỏi vì sao Đường Nhị Đả biết điều này, bởi vì gã đã bị Bạch Lục chơi như vậy trong một dòng thời gian.
Bạch Lục trời sinh để dành cho những trò chơi kinh dị này, và không ai có thể chiến thắng trong các trò chơi có hắn.
Áp chế tuyệt đối sức chiến đấu giết không được Bạch Lục, Đường Nhị Đả hiểu rõ điều này hơn ai hết, nếu không thì Bạch Lục đã trực tiếp bị gã giết hàng trăm lần lần, gã cũng không đến nỗi tuyệt vọng mà diễn sinh ra kỹ năng 【 Cò quay Nga 】mới có thể miễn cu0ng gi3t ch3t được Bạch Lục.
Đường Nhị Đả dựa vào kỹ năng này mà chiến thắng 【 Đoàn Xiếc Thú Lang Thang】 trên sân thi đấu giải —— bởi vì gã đã gi3t ch3t Bạch Lục.
Đương nhiên con hàng kia cũng không thật sự ch3t. Sự nổi tiếng của hắn đã giúp hắn có được kim bài miễn tử, tránh được cái ch3t trong giải đấu. Thế nhưng tuy rằng không ch3t nhưng khoảnh khắc hắn bị hạ gục trên sân thi đấu, toàn bộ các thành viên của đoàn xiếc thú đã lựa chọn kết thúc trò chơi và đầu hàng Đường Nhị Đả để đảm bảo an toàn cho Bạch Lục.
Cho dù lúc ấy trên sân thi đấu chỉ còn duy nhất một mình Đường Nhị Đả, nhưng cả đoàn xiếc từ bỏ thi đấu không do dự một giây nào.
Đối với nhóm chó điên được huấn luyện bài bản trong đoàn xiếc, ý nghĩa của sự sống và cái ch3t của Bạch Lục lớn hơn nhiều so với chiến thắng của giải đấu – có lẽ chỉ có Bạch Lục, một kẻ thần kinh, mới đặt chiến thắng và tiền bạc trước sinh mạng của chính mình.
Đường Nhị Đả đi tới trước cửa đăng nhập trò chơi, đồng thời cũng nhận được phản hồi tin nhắn của gã.
Phản hồi nhanh nhất cho gã là hiệp hội Quốc Vương.
[Hệ thống nhắc nhở: Người chơi Đường Nhị Đả, bạn có tin nhắn từ Hồng Đào Hoàng Hậu ~]
Đường Nhị Đả nhấn vào biểu tượng phong thư thông báo trên bảng điều khiển hệ thống có hình trái tim trong bộ bài Poker.
[Hồng Đào Hoàng Hậu trả lời: Ngài thợ săn kính mến, tôi cũng đang theo dõi Bạch Liễu, hắn đã bắt cóc cô Phù Thủy Nhỏ đáng yêu của hội chúng tôi. Nếu ngài không phiền thì chúng tôi rất mong được hợp tác với Ngài để giết Bạch Liễu và mang Phù Thủy Nhỏ về. 】
[Tất nhiên, nếu sau này ngài muốn gia nhập đội của chúng tôi, Vương hội sẽ rất vinh dự, nhưng nếu Đức ngài không muốn tham gia, chúng tôi sẽ không ép buộc, nhưng đối với vấn đề của Bạch Liễu, tôi tin rằng chúng tôi có thể đạt được một sự hợp tác ngắn hạn dễ chịu cho cả hai bên ~]
Mắt Đường Nhị Đả hơi chùng xuống khi nhìn thấy thông báo.
Hồng Đào, một người phụ nữ kỳ diệu.
Ngoài Phù Thủy Nhỏ, cô là người phụ nữ duy nhất mà Đường Nhị Đả biết qua các dòng thời gian có liên quan trực tiếp đến Bạch Liễu.
Đường Nhị Đả đọc dòng tin nhắn của Hồng Đào yêu cầu hợp tác với gã để đuổi giết Bạch Lục có cảm giác rất vi diệu —— bởi lẽ đa số các dòng thời gian khác Hồng Đào Hoàng Hậu đều không mấy thân thiện với gã.
Trong các dòng thời gian khác nhau, thân phận và hoàn cảnh của mỗi người khác nhau, mỗi sự kiện có những lựa chọn khác nhau, và cùng một người sẽ có tương lai khác nhau – đây là lý thuyết về thời gian và không gian song song.
Giống như trên đời này sẽ không tồn tại hai chiếc lá giống hệt nhau, cho dù là cùng một người ở mỗi dòng thời gian thì cũng sẽ không có tương lai giống nhau, bởi vì mỗi người trong mỗi dòng thời gian ở một khoảnh khắc nào đó, dù ít hay nhiều thì họ cũng sẽ tạo nên những sự lựa chọn khác biệt, dẫn đến một cuộc sống hoàn toàn khác.
Ngoại trừ Bạch Lục, hắn giống như bug game vậy, hoàn toàn không đúng với bất cứ lý thuyết lý luận nào trước giờ.
Bạch Lục ổn định đến mức không giống như người thường, đối mặt với biến cố lớn ở mỗi dòng thời gian có thể quyết định phương hướng cuộc sống sau này của mình, Bạch Lục nhất định sẽ không chút do dự vẫn luôn tiến về con đường khiến hắn kiếm được tiền nhiều nhất.
Về điều này, Bạch Lục ở thời gian và không gian khác đã từng cười nói với gã: đa số các cách kiếm tiền nhanh chóng trên thế giới này đều là gợi lên dục v0ng của con người để rồi k1ch thích h4m muốn tiêu dùng..
Còn gì thú vị hơn là kinh doanh cái ác chứ?
Thật vậy, không hề có, Bạch Lục đã chứng minh điều này với Đường Nhị Đả bằng một nụ cười trong vô số dòng thời gian.
Mong muốn theo đuổi tiền bạc của Bạch Lục, trong các dòng thời gian khác nhau, ổn định như một tọa độ đã định sẵn, và sẽ không thay đổi chút nào, điều này khiến hắn đi đến cùng một tương lai trong mỗi dòng thời gian – điều này tự nó đã không bình thường.
Con người không thể ổn định như vậy.
Giống như Hồng Đào trong các dòng thời gian khác, có lúc người phụ nữ này là tình nhân tin đồn của Bạch Lục, có lúc lại là đối tác buôn lậu của Bạch Lục, cũng có lúc hợp tác với Cục Xử lý Dị đoan nguy hiểm để giết hắn, cũng có lúc ngẫu nhiên chẳng có liên quan gì với Bạch Lục – đây là 【 đường cong dao động trong tương lai 】của một người bình thường.
Trong trường hợp không có những thay đổi đáng kể trong môi trường phát triển của con người, nhiều tình huống cơ bản có thể được xác định, nghĩa là không có thời gian và không gian song song vô hạn có thể có đối với một người, và tương lai bắt nguồn từ một người là xoay quanh 【 tiêu chuẩn tương lai giá trị 】, dao động trong một giới hạn trên và dưới được xác định gần đúng – ví dụ như Hồng Đào chính là như vậy.
Cô ấy sẽ tiếp xúc với Bạch Lục trong hầu hết các dòng thời gian, nhưng thái độ của cô ấy đối với hắn là hoàn toàn khác nhau vì vị trí của cô ấy là khác nhau.
- -----oOo------