Mục lục
Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Vô Hạn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mưa ngày càng nặng hạt.

Nước nhanh chóng tràn vào bùn khiến chúng nhớp nháp và ẩm ướt, Đường Nhị Đả chân trước chân sau đi theo bóng dáng thoắt ẩn thoắt hiện của Hắc Đào trong cơn mưa lớn.

Hắc Đào đang tiến về hướng hồ Pluto.

Càng đến gần hồ, nước trên mặt đất càng sâu, đến gần đoạn cuối, nửa người Đường Nhị Đả cơ hồ đã bị chìm ngập trong nước, Hắc Đào phía trước lắc mình như cá nhảy ùm xuống bùn nước.

Đường Nhị Đả hít một hơi thật sâu cũng nhảy vào theo.

Nước đục ngầu không thể nhìn thấy gì ở dưới, hạt mưa không ngừng đập xuống mặt nước, đợt tấn công kép trước đó của pháo binh và thủy lôi đã làm đáy nước đảo lộn, Đường Nhị Đả dựa vào bản lĩnh truy đuổi người nhiều năm của mình mới có thể  theo kịp Hắc Đào.

Thỉnh thoảng, Đường Nhị Đả lại phải thận trọng né tránh một số sinh vật có hình dạng dài giống như rắn lướt qua bên cạnh mình.

Hắc Đào bơi nhanh như chớp, chẳng bao lâu bọn họ đã tới đáy hồ.

Đáy hồ khác hẳn với lúc bọn họ tới đặt thủy lôi, đạn pháo bắn xuống nổ tung đã tạo nên hàng loạt các ổ gà lớn bé khắp nơi.

Cũng may là nước ở đây sâu, tầm nhìn cũng cao hơn, Đường Nhị Đả có thể thấy bóng dáng Hắc Đào treo lơ lửng giữa đáy nước mờ mịt.

Sau đó, Hắc Đào lấy một cái chân trái tái xanh trắng bệch hư thối vẫn còn ngọ nguậy sau thắt lưng y, nghiêm túc rà quét khắp nơi dưới nước giống như một cái máy dò.

Đường Nhị Đả nhìn theo hướng dò quét của Hắc Đào thì phát hiện ra một nơi phủ lớp dung nham giống như núi lửa rất kỳ lạ, phía trên có một lớp chất lỏng bùn đặc sệt như nhựa đường đang chảy.

Hắc Đào đưa mảnh xác kia cho Đường Nhị Đả, Đường Nhị Đả ngập ngừng cắm nó vào đống chất lỏng giống như nhựa đường đó.

【 Hệ thống nhắc nhở: Xin chúc mừng người chơi Đường Nhị Đả đã kích hoạt điểm lưu trữ xác chết ——đáy hồ Pluto】

【Đặt một mảnh xác sống vào đáy hồ được tính 1 điểm, đặt một xác sống hoàn chỉnh vào đáy hồ được tính 20 điểm, nhưng nếu xác sống hoàn chỉnh bị đặt rải rác thì chỉ được tính 12 điểm, vì vậy người chơi hãy cố gắng ráp xác sống lại với nhau rồi đặt dưới đáy hồ để đạt điểm tối đa. 】

【 Hệ thống nhắc nhở: Rất tiếc phải thông báo với bạn rằng, tạm thời đáy hồ Pluto không phải là lãnh địa do phe của người chơi Đường Nhị Đả chiếm giữ, vì vậy người chơi vui lòng tham gia phe dân bản xứ sở hữu hồ Pluto, hoặc giúp phe của bạn chiếm hồ Pluto thì mới có thể tính điểm thu thập xác sống. 】

Đường Nhị Đả liếc mắt nhìn đáy hồ, sau đó ngẩng đầu nhìn về Hắc Đào, khẽ mở miệng, bọt nước tràn ra, gã chỉ chỉ lên trên ra hiệu cho Hắc Đào trồi lên để thở.

Bọn họ chưa kịp nổi lên thì mặt nước rung chuyển dữ dội, Đường Nhị Đả ngẩng đầu nhìn mặt nước, vô số thuyền gỗ lơ lửng phía trên đột nhiên bốc cháy.

Con thuyền rực lửa treo lơ lửng trên đầu giống như một đám mây ráng đỏ xuất hiện trên bầu trời mù mịt.

Ngày mưa mà cháy lớn như thế này thì chắc hẳn là ai đó đã làm gì trên thuyền, chẳng hạn đổ dầu vào biến chiếc thuyền thành chất dễ cháy.

Trên mặt nước.

Những người dân bản xứ truyền thống đội khăn choàng làm bằng dây rơm, đội mũ vành bằng lông vũ, cầm súng và đại bác lao về phía những chiếc bè chưa quét sơn đỏ, miệng hò hét những âm thanh kỳ lạ, người cầm đầu chính là lão già đã hiến tế trước đó, ánh mắt lão hung ác quát lớn:

“Giết đám người đã bị thần nguyền rủa! Lấy lại những thứ thuộc về chúng ta!”

“Nước sơn thần ban thiêu đốt tội nhân vĩnh viễn không bao giờ tắt!”

“Gi3t ch3t bọn chúng! Thiêu chết bọn chúng!”

Nghịch Thần đang đi theo hướng sông quay đầu lại, Bách Dật cũng từ trên mặt nước nổi lên, cảnh giác nhìn chiếc thuyền gỗ đang bốc cháy đằng kia: “Phe truyền thống không chờ ngư ông đắc lợi, đợi trận đánh của địch kết thúc rồi mới đánh lén chúng ta à? Sao tự dưng bây giờ lại chủ động tấn công chúng ta vậy?”

Bách Gia Mộc cau mày nói: “Bây giờ là lúc hai bên giao tranh hỗn loạn, đánh lén sau lưng chúng ta chẳng có ích lợi gì, bọn truyền thống này muốn chiếm đoạt quyền lực đến nỗi điên luôn rồi sao?”

“Có cái gì đó k1ch thích bọn họ.” Nghịch Thần vẻ mặt điềm tĩnh vươn tay ra, “Lấy kính viễn vọng cho tôi, để tôi xem bên đó xảy ra chuyện gì?”

Bách Gia Mộc đưa cho Nghịch Thần một chiếc kính viễn vọng.

Nghịch Thần kẹp kính vào sống mũi, tầm nhìn lắc lư mơ hồ cuối cùng cũng định vị tới một khu rừng nhỏ sâu hun hút phía sau hồ. Anh ta nhíu mày điều chỉnh lại tầm nhìn của kính viễn vọng, nhìn rõ hơn tình hình cụ thể trong khu rừng rậm.

Không thể không hít một ngụm khí lạnh.

Trong khu rừng nhỏ có một cái lều đang bốc cháy hừng hực, bức tượng thần cũng bị đập nát thành nhiều mảnh nhỏ rồi bị tạt sơn đỏ và phóng hỏa, toàn bộ mảnh sân hiến tế đã trở nên hỗn độn bừa bãi.

Lều bị cháy chỉ còn một nửa, ngọn lửa bên cạnh vẫn chưa tắt, có thể nhận thấy lúc buổi lễ hiến tế đang diễn ra thì có ai đó xông vào đập tượng và phóng hỏa.

Lá gan này cũng quá lớn đi!

Bảo sao đám người truyền thống ngoan đạo nhịn không được phát điên lên bắt kẻ gây rối này!

Nghịch Thần tia kính viễn vọng dọc theo hướng thuyền gỗ đang cháy, quả nhiên thấy một người đàn ông đeo súng trên lưng, bắp chân và vai vẫn còn quấn băng vải rướm máu nhưng nhảy thoăn thoắt giữa những chiếc thuyền, né tránh vô cùng linh hoạt.

Đuổi theo sau anh ta là một hàng dài đám người bản xứ phẫn nộ đang hát rống lên một ca khúc tôn giáo, thỉnh thoảng bọn họ lại nã súng và phóng hỏa tiễn về phía anh ta.

Đó là Rudy đã đến đầu hàng họ ngày hôm qua! Một trong những NPC chính!

Không phải anh ta đang bị thương nặng và ở trong Hội Chữ Thập Đỏ à? Sao lại có thể đến đây để đốt tượng thần của dân bản xứ chứ!

Mặc dù đã cố hết sức lợi dụng các con thuyền để né tránh, nhưng dưới sự truy đuổi gắt gao, cuối cùng Rudy cũng bị bắn hai phát.

Nghịch Thần cầm kính viễn vọng nhíu mày, tại sao Rudy không trốn dưới nước?

Trốn dưới vùng nước đục mặc dù vẫn có khả năng bị đạn lạc bắn trúng, nhưng dù sao cũng tốt hơn là chạy loanh quanh như một mục tiêu sống trên bờ chứ nhỉ?

Ngay sau đó, Nghịch Thần đã biết được câu trả lời, anh suýt chút nữa là chửi thề một tiếng.

Rudy giơ cái đầu khổng lồ của bức tượng thần che trước mặt mình, chĩa súng vào nó, vừa chạy vừa nói gì đó với đám người bản xứ phía sau, vì thế đám người kia không dám bắn loạn xạ vào anh ta nữa.

Người này vậy mà khá nhanh trí, anh ta biết sử dụng tượng thần làm con tin và lá chắn cho mình khi bỏ chạy, không đến nỗi hữu dũng vô mưu.

Nghịch Thần đặt kính viễn vọng xuống, đưa cho Bách Gia Mộc: “Qua đó cứu người.”

Bách Gia Mộc gật đầu, định chèo thuyền trở lại thì Rudy chạy về phía bên này.

Khi Rudy chạy gần đến, nhóm Nghịch Thần cuối cùng cũng nghe thấy anh ta nói gì.

Rudy gào lên trong tiếng mưa: “Các người nói thần tồn tại, các người nói thần cứu vớt các ngươi, ban cho các người tất cả mọi thứ, thần bảo các người gi3t ch3t những người tốt đã giúp đỡ các người.”

Anh ta đang đứng trên một chiếc thuyền gỗ nhỏ lắc lư, dưới chân là la liệt xác người bị trúng bom đạn chết không nhắm mắt, máu trên thân thể bọn họ đã sớm khô đọng lại thành những vết nâu đỏ sẫm màu.

Rudy đau đớn liếc nhìn những người đã chết, đôi mắt đỏ hoe, giơ đầu bức tượng gỗ lên, chĩa súng vào trán bức tượng: “Đây là biểu tượng duy nhất của cái gọi là thần của các người ở đây, nếu thần thực sự tồn tại, thì hãy đoạt lấy đầu của mình từ tay tôi đi!”

Nghịch Thần nghe vậy sắc mặt thay đổi: “Không ổn rồi, anh ta đang cố chứng minh cho đám người truyền thống kia thấy thần không tồn tại! Đám người kia sẽ nổi điên lên mà gi3t ch3t anh ta mất, ngăn anh ta lại mau!”

Vẻ mặt của Bách Gia Mộc căng chặt, cậu nhóc xoay cổ tay vung ra một con dao mổ sáng lóa xuyên qua màn sương mù trong cơn mưa, đập trúng khẩu súng trong tay Rudy.

Bách Gia Mộc thở phào nhẹ nhõm: “Được rồi, anh ta bắn không trúng đâu.”

Lúc Rudy bóp cò, khẩu súng bị dao mổ đập vào rơi xuống, viên đạn bắn r4 sượt ngang trán bức tượng.

Tên thủ lĩnh truyền thống đang đuổi theo điên cuồng cười rộ lên: “Thần phái tín đồ đến ngăn cản mày! Thần tồn tại! Mày không thể giết Thần!”

“Thần đang phù hộ cho chính mình, phù hộ cho tao, tên giám đốc nhà máy đạo đức giả bẩn thỉu đó nên bị tao gi3t ch3t theo thần dụ của thần!”

Rudy đang ngồi nửa quỳ trên thuyền, mí mắt vừa động, anh ta bất ngờ nhặt con dao mổ lên, không chút do dự, hung ác chộp lấy chặt đứt đầu của tượng thần.

Bách Gia Mộc: “!!!”

Nghịch Thần: “!!!”

Rudy như muốn bùng nổ, bắp thịt ở vai phồng lên, cứ cầm con dao đâm xuống lia lịa, anh ta thở hổn hển, mưa rơi xuống ướt đẫm một bên tóc.

Phần đầu của bức tượng gỗ bị dao mổ băm cắt thành nhiều mảnh vụn, chằng chịt vết đâm chém.

Tên thủ lĩnh truyền thống đối diện thét lên như gà bị cắt tiết, đôi mắt mở trừng trừng, nhìn cái đầu của tượng thần đã bị Rudy băm nát vụn thành mùn cưa, trên khuôn mặt hiện lên vẻ hoảng sợ không giấu giếm.

Một người bản xứ đứng bên cạnh lẩm bẩm một mình: “Làm sao hắn có thể phá hủy lớp sơn phủ mà thần bảo hộ chính mình được chứ …”

“Tại sao thần không nhấn chìm hắn bằng mưa lớn, và thiêu đốt hắn bằng sấm sét?”

“Tại sao thần lại để một kẻ phản bội thần thánh đập vỡ tượng thần của mình …?”

Thủ lĩnh hai mắt trợn trừng, giơ tay tát những người bên cạnh, khàn khàn nói với bọn họ: “Đủ rồi! Thần tồn tại! Thần phù hộ chúng ta! Các người cũng muốn phản bội lại Thần, bị Thần dìm chết hay sao!”

Âm thanh nghi ngờ dần dần yếu ớt.

Rudy ngẩng đầu, ánh mắt mang theo vô số cảm xúc nhìn vào tên thủ lĩnh, anh ta nở nụ cười giễu cợt: “Thần không tồn tại.”

“Thần chưa bao giờ phù hộ ông cả, những gì ông làm chỉ vì chính dục v0ng của ông mà thôi.”

Rudy loạng choạng đứng dậy, cầm bức tượng nát bấy trong tay, chỉ về phía tên thủ lĩnh, khàn giọng nói: “Đồ hèn nhát bẩn thỉu chỉ dám núp bóng dưới tín ngưỡng tôn giáo tà đạo, ông có dám đối mặt với lời dối trá của chính mình hay không?”

Tên thủ lĩnh hai mắt đỏ hoe, giương súng lên rống to: “Câm miệng, mày chính là người bị thần ruồng bỏ!”

Đạn xuyên qua tượng thần chắn trước người Rudy, bắn phá bừa bãi vào anh ta, Rudy chậm rãi nhắm mắt lại, trên mặt nở một nụ cười mãn nguyện và mệt mỏi, tay ôm đầu tượng thần rơi xuống hồ tử thần Pluto.

Nghịch Thần thần sắc phức tạp ngăn không cho Bách Gia Mộc cứu Rudy: “——  Đây là cốt truyện của NPC chính này, chúng ta không thể ngăn cản được, xem thôi là được rồi, anh ta nhất định phải chết, đó là do anh ta tự nguyện.”

Bách Gia Mộc sửng sốt, sau đó nghi ngờ hỏi: “Tại sao anh ta lại muốn tự sát? Nếu không chọc giận tên thủ lĩnh kia thì vẫn còn đường sống kia mà.”

“Anh ta muốn tên thủ lĩnh nổi giận tự tay đập nát tượng thần.” Nghịch Thần chỉ chỉ dân bản xứ bên kia, anh thở dài một tiếng, “Nhìn xem, vẻ mặt của đám người bản xứ thay đổi rồi kìa, họ bắt đầu nghi ngờ thủ lĩnh của họ.”

“Rudy biết anh ta phá vỡ thần tượng cũng chẳng thể nào phá hủy hoàn toàn niềm tin của những người bản xứ này, mà chỉ có kẻ tạo ra những lời dối trá, tức là tên thủ lĩnh kia phá vỡ tượng thần thì dân bản xứ mới thức tỉnh được.”

Nghịch Thần thở dài, “Thời điểm anh ta đầu hàng cũng đã sẵn sàng trả giá bằng mạng sống của mình rồi.”

“Nhưng tôi vẫn cảm thấy có gì đó rất kỳ lạ.” Nghịch Thần xoa cằm trầm ngâm, “Theo dự đoán trước đây của tôi, phải đến giai đoạn giữa và cuối game thì cốt truyện của NPC chính Rudy mới có thể kích hoạt chứ, tại sao chỉ mới ngày đầu tiên của cuộc chiến mà Rudy đã hoàn toàn hiểu rõ làm thế nào để đạt được mục tiêu của mình, có ai đã dạy anh ta thì phải?”

Bách Gia Mộc phản ứng rất nhanh: “NPC phản ứng bất thường là do người chơi gây ra, có người đã khiến Rudy tự sát?”

Nghịch Thần khựng lại: “Người chơi này đẩy nhanh cái chết của Rudy, tăng cường xung đột giữa hai phe là muốn làm gì đây?”

- -----oOo------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK