Trong đêm tối yên tĩnh, có thể nghe thấy tiếng th0 quỷ dị truyền đến từ dưới mặt đất, tiếng máu thịt bị xé toạch và âm thanh chém giết từ nghĩa trang số 0812 lướt qua thiếu niên 17 tuổi đang ngủ say trong ngôi mộ 26 tuổi của mình, xuyên qua một đống hỗn độn đầy x4c ch3t và máu b4n vung vãi khắp nơi tr3n mặt tường từ tầng 1 đến tầng 14, đến tầng 15 nơi nhóm Bạch Liễu đang nghỉ ngơi hồi sức.
Một ống tay áo của Đường Nhị Đả đã bị xé rách bươm lộ ra cánh tay tr4n trụi, vết máu văng tung tóe khắp nửa thân tr3n, gã dựa lưng vào cánh cửa khép hờ, hoặc cửa trượt của "lò thiêu x4c", đứng ở nơi xa nhất cách Bạch Liễu, một tay nắm chặt khẩu súng lục còn nóng hổi, tay kia kẹp thuốc ở hai ngón, đầu hơi cúi xuống hút thuốc không thấy rõ vẻ mặt.
Tàn thuốc lá đỏ rực lập lòe trong ánh đèn xanh mờ ảo.
Lưu Giai Nghi mặc áo khoác của Mộc Kha, nghiêng đầu khoanh tay trước nguc dựa vào người Mộc Kha ngủ thiếp đi, Mộc Kha cũng khẽ nghiêng đầu, mắt híp lại từng chút từng chút một, nhưng lúc ngủ lưng cũng thẳng tắp, tư thái đoan chính, Mục Tứ Thành thì chẳng buồn quan tâm như thế, cậu tùy tiện kéo một cánh cửa trượt của lò thiêu x4c, nằm tr3n đó ngủ thẳng cẳng.
Bạch Liễu nắm chiếc roi nhuốm máu trong tay, lãnh đạm đánh giá tình hình.
Trong trò chơi thông được phép sử dụng các chất phục hồi thể lực và chất tẩy trắng tinh thần, vì vậy giấc ngủ đầy đủ và phù hợp là cần thiết để mọi người duy trì trạng thái tràn đầy năng lượng.
Bọn họ một đường quét sạch xuống đến tầng 14 của tòa nhà nghĩa trang, còn một khoảng cách ngắn nữa là tới tầng sâu nhất, Bạch Liễu quan sát thấy tầng 15 không có nhiều quái vật, vị trí tương đối an toàn, thế nên hắn ra lệnh cho mọi người luân phiên nhau ngủ và canh gác.
Trong tình huống cực kỳ kiệt sức như vậy Bạch Liễu thường để hắn và Đường Nhị Đả, những người có sức chiến đấu và tố chất cao hơn canh gác lúc nửa đêm, để ba tân binh kia nghỉ ngơi đầy đủ rồi thay phiên canh gác nửa đêm về sáng.
Dưới sự huấn luyện thi đấu đồng đội lâu dài, Mục Tứ Thành, Mộc Kha và Lưu Giai Nghi đã sớm hình thành thói quen tuyệt vời là nhanh chóng chìm vào giấc ngủ để phục hồi năng lượng nhanh chóng, bất kể môi trường thi đấu có tồi tệ đến đâu, miễn là Bạch Liễu và Đường Nhị Đả canh thức buổi tối, hiện tại chỉ cần Bạch Liễu Lệnh nghỉ ngơi là ba người đều có thể chìm vào giấc ngủ không tới năm phút đồng hồ.
Nhưng gã chủ công gác đêm hôm nay rõ có chút thất thần.
"Đường đội trưởng, anh đang nghĩ gì vậy?" Bạch Liễu nhẹ giọng nói.
Đường Nhị Đả dừng một chút, gã bấm vào giao diện điều khiển hệ thống, mở tắt tiếng hồ quan sát, sau đó chậm rãi quay đầu nhìn Bạch Liễu: "Tôi đang nghĩ xem phó bản này sẽ đăng nhập vào hiện thực dưới dạng nào."
Bạch Liễu thuận thế cũng mở giao diện hệ thống bấm tắt tiếng, sau đó ngước mắt cười với Đường Nhị Đả: "Đường đội trưởng đang nghi ngờ phương thức đăng nhập có liên quan đến tôi?"
"Tôi không biết." Đường Nhị Đả quay lưng về phía Bạch Liễu, phun ra một ngụm thuốc, "Nhưng theo thông tin mà Tô Dạng đã nói với tôi, tất cả các phó bản mà cậu đã tham gia đều sẽ đăng nhập vào hiện thực hoặc trong tương lai của hiện thực."
"Tôi không biết đây là quy luật tình cờ hay..." Đường Nhị Đả dừng lại, "đã định sẵn."
Đường Nhị Đả hít một hơi thật mạnh: "Nếu thành phố Dương Quang đăng nhập vào hiện thực, thì thực sự là..."
"Đăng nhập cũng không sao, chỉ cần có thể tìm thấy điểm mấu chốt trong phó bản này là có thể giải quyết được trong hiện thực." Bạch Liễu nhẹ nhàng bâng quơ, hắn nhìn thẳng Đường Nhị Đả, "Nhưng đây không phải là điều duy nhất khiến Đường đội trưởng lo lắng thì phải? Tôi cảm giác từ khi vào phó bản có vẻ như anh vẫn luôn suy nghĩ chuyện gì đó, có thể kể cho tôi nghe được không?"
"Tôi đang tự hỏi, liệu tòa nhà Dương Quang nơi đối thủ chúng ta đang sống có liên quan gì đến thành phố Dương Quang này không..." Vẻ mặt Đường Nhị Đả từng chút trở nên nghiêm nghị, "Trước đó cục xử lý dị đoan đã từng dò xét chỗ đó vài lần, tất cả mọi người và ngay cả máy móc đều không phát hiện ra bất kỳ dị đoan nào."
"Nhưng hiện tại chúng ta đã biết những người sống ở đó đều là người chơi của hiệp hội Nghĩa trang công cộng Laser, bởi thế để đảm bảo an toàn, trước khi vào trò chơi, tôi đã yêu cầu Tô Dạng kiểm tra đo lường các trị số dị đoan ở tòa nhà Dương Quang một lần nữa."
Ánh mắt Đường Nhị Đả trở nên sắc bén: "Lần này, trị số dị đoan đặc biệt dị thường."
"Tô Dạng đang điều tra, nhưng trước khi tôi bước vào trò chơi, bọn họ vẫn chưa phát hiện ra dị đoan ở nơi này, điều này rất kỳ lạ."
Đường Nhị Đả nhíu mày nhăn lại: "Dị đoan tồn tại bằng cách ảnh hưởng đến mọi người và thường có những đặc điểm rất dễ thấy, chẳng hạn như mùi nước hoa hồng, hình dạng sưng tấy của Huyết Linh Chi ở viện mồ côi Ái Tâm, nhưng dị đoan ở tòa nhà Dương Quang thì khác hẳn, lúc đầu thì kiểm tra đo lường không ra, bây giờ đã kiểm tra đo lường ra thì vẫn không thể phát hiện ra được."
"Điều khiến tôi lo lắng nhất không phải là chuyện này." Đường Nhị Đả ngẩng đầu nhìn Bạch Liễu hít th0 sâu, "Tối hôm qua, để điều tra tình hình của tòa nhà Dương Quang, nhóm Tô Dạng đã di dời cư dân sinh sống. trong đó, còn báo cáo lên cấp tr3n để xin làm nhà tạm cho bọn họ, nói rằng tòa nhà đang xây dở đã bị dị đoan ảnh hưởng, muốn Cục Xử lý Dị đoan vào cuộc và sử dụng kinh phí để giải quyết vấn đề của tòa nhà chưa hoàn thành."
"Thế nhưng chỉ cần những người dân thuộc diện di dời ký hợp đồng đồng ý để Cục quản lý dị đoan xử lý căn nhà của mình trong tòa nhà đang xây dở, thì trong vòng hai hoặc ba giờ tất cả bọn họ sẽ bị suy tạng mà không rõ lý do."
Hai tròng mắt xanh của Đường Nhị Đả lập lòe trong nghĩa trang như hai đốm lửa xanh kỳ lạ: "Cư dân của tòa nhà Dương Quang cũng giống như cư dân của thành phố Dương Quang, bị mắc kẹt một chỗ cùng với căn nhà của mình, ch3t cũng không thể rời đi."
Hiện thực, tòa nhà Dương Quang, 9 giờ sáng.
Xung quanh khu bất động sản bị bỏ hoang vây đầy băng vải nhựa màu vàng ghi chữ 【 Cấm vào】 thế nhưng lại có rất nhiều người hóng hớt xem náo nhiệt, các nhân viên của cục xử lý mặc đồng phục chỉnh tề cố gắng giữ khoảng cách giữa đám người và tòa nhà xây dở, gân cổ hò hét:
"Xin đừng lại gần!"
"Bên trong đang xử lý vật phẩm nguy hiểm! Xin các vị hãy giữ khoảng cách!"
Tô Dạng lộ vẻ mệt mỏi sải chân bước nhanh, người bên cạnh liền nhanh chóng báo cáo:
"Bên tr3n bảo có thể phê duyệt tài chính để xử lý tòa nhà đang xây dở nhưng khả năng số tiền không nhiều, giá giao dịch của tòa nhà này quá cao, đến hàng chục tỷ, bây giờ cho dù đã biến thành cao ốc bỏ hoang thì cục quản lý cũng không đồng ý đổ vào một số tiền lớn như thế."
Khuôn mặt người đàn ông lộ vẻ xấu hổ: "Tô đội, chỉ là một thứ dị đoan, số tiền gần 10 tỷ thật sự là quá nhiều..."
Tô Dạng cả đêm không ngủ, anh xoa bóp thái dương vài cái, th0 ra một hơi uất nghẹn trong lồng nguc: "Không phải cục xử lý dị đoan đang muốn xây dựng cục 4 và cục 5 à? Lấy tiền đó xử lý tòa nhà chưa hoàn thành này rồi sau đó sử dụng nó thành cục 4 và cục 5 là được mà, vừa thu dụng tòa nhà dị đoan lại vừa có được cục mới, một công đôi việc còn gì."
Người đàn ông do dự một chút: "Tiền cục mới..."
"Năm ngoái bên bộ phận tài chính của các anh dùng cả đống dị đoan 3 chi đội chúng tôi bắt giữ để đem cho thuê bên ngoài, kiếm được cả mớ tiền có ít đâu?" Đôi mắt nhạt tròng của Tô Dạng bình thường trông rất hiền lành, nhưng lúc kiên quyết nhìn thẳng vào người khác thì lại có cảm giác không giận tự uy rất đáng sợ.
"Chi phí xây dựng của cục 4 và cục 5 đều lấy từ phần lợi nhuận tích cóp của bản thân đội viên, lúc Đường đội còn tại chức, chi đội 3 luôn là chi đội bắt được nhiều dị đoan nhất trong ba chi đội, lợi nhuận vẫn nhiều nhất, bây giờ tôi muốn dùng khoản tiền này để thu dụng dị đoan, thế nào, bộ phận tài chính của các anh thấy tiền nhiều thì lấy một cái cớ chiếu lệ như thế để đối phó với đội trưởng chi đội 3 đương nhiệm là tôi à?"
Người này bị khí thế Tô Dạng áp chế, vẻ chột dạ không dấu được tr3n mặt, gãi gãi mặt, hơi có chút lấy lòng: "... Tô đội, loại chuyển nhượng tài chính đến mấy chục tỷ như thế này, cũng do anh báo cáo nên chúng tôi mới xem xét nghiêm túc đấy thôi."
"Anh bảo sẽ dùng tiền để sửa chữa cục 4 và cục 5, nhưng nơi này ở quanh trung tâm thành phố, nếu anh xây cục xử lý dị đoan ở đây thì sao mà bảo mật được chứ."
Tô Dạng ngắt lời hắn, vẻ mặt có chút lạnh lùng: "Không xây ở đây thì muốn xây ở đâu? Công việc xử lý dị đoan là phải thu dụng đị đoan, dị đoan chỗ này tụ tập cả đống cả mớ, gây nguy hiểm cho an toàn tính mạng người dân thì bắt buộc phải thu dụng là đúng rồi, thế nên mới cần ưu tiên giải quyết vấn đề trước mắt, xây cục 4 ở đoạn đường này."
"Lúc xây sửa cục 3 ngay giữa chốn phồn hoa đô thị sầm uất đông đúc có thấy các anh nói gì đâu, chẳng qua chỉ là vấn đề tiền bạc mà thôi, đội trưởng cục 3 Georgia đích thân bỏ tiền xây sửa, bên các anh chẳng ai dám hó hé ý kiến nào."
Tô Dạng lạnh lùng nói: "Vị trí chẳng qua là các anh lấy cớ thôi."
"Vị trí đúng là cũng không quan trọng lắm, cũng không phải là không thể xây dựng ở đây..." Người đàn ông dừng lại, "Nhưng mà Tô đội cũng phải x4c định là có thể thu dụng tòa nhà xây dở dị đoan này chứ đúng không."
"Hiện vẫn chưa tìm ra cách thu dụng dị đoan thì bất kể như thế nào, chúng tôi cũng không phê duyệt một khoảng tiền lớn như thế đâu."
Tô Dạng hít sâu một hơi, nuốt xuống lời nói 【 Tiền này không phải là ba đội chúng tôi kiếm được sao?" 】, lấy bình tĩnh tiếp tục phản đối: "Dị đoan này đã khiến rất nhiều người tự sát, vẫn đang liên tục có người ch3t, nếu các anh không phê duyệt tiền thì các anh có thể chịu trách nhiệm về những vấn đề tiếp theo không?"
Một thành viên trong đội chạy đến bên cạnh, th0 hổn hển ngắt lời Tô Dạng: " Tô, Tô đội!"
Tô Dạng xoa xoa mũi, giơ tay lên: " Có chuyện gì, nói thẳng."
Vẻ mặt đội viên nghiêm trọng: " Tô đội, hình như dị đoan đang mở rộng phạm vi ảnh hưởng."
Tô Dạng quay đầu lại: "Ý cậu là sao?"
"Lúc đầu chỉ những cư dân của tòa nhà Dương Quang chuyển đi mới bị ảnh hưởng, vừa rồi có người ở tiểu khu phụ cận giả mạo là cư dân tòa nhà Dương Quang muốn chúng tôi bồi thường cho việc phá dỡ nhà và di dời, thành viên trong nhóm cười khổ, "Bởi vì tình hình quá lộn xộn, nhân viên quản lý lại không tra xét cẩn thận bởi thế giải quyết cho hắn."
"Ban đầu thì không sao, nhưng vừa rồi hắn đột nhiên khô quắt lại, giống như mỡ thịt trong cơ thể bị cái gì hút hết, chỉ còn lại một tấm da người treo tr3n xương."
"Người còn sống không?" Tô Dạng vội vàng hỏi.
Đội viên hít một hơi dài: "Hiện tại đã được đưa đến bệnh viện, nhưng người vẫn còn sống."
Tô Dạng đột nhiên nhận ra cái gì, hai mắt híp lại: "Hắn sống ở đâu?"
"Trong một chung cư cũ cách tòa nhà Dương Quang khoảng 300 mét." Đội viên này vừa dứt lời thì máy liên lạc của anh ta vang lên, anh ta bắt máy nói nhanh vài câu, sắc mặt khó coi nhìn Tô Dạng, "Vừa rồi có người trong tiểu khu cách đó 500 mét lừa gạt tiền bồi thường cũng bị khô quắt."
"Tô đội, ảnh hưởng của dị đoan đang tiếp tục mở rộng! Chỉ cần dọn nhà ra khỏi đây tất cả người đều sẽ khô quắt lại!"
Tô Dạng th0 một hơi nặng nề, nhanh chóng ra lệnh: "Trước tiên chuyển hết bọn họ về nhà lại xem có thể giảm bớt tốc độ dị hóa hay không, nhanh lên!"
Sau đó anh quay đầu, lạnh lùng nhìn nhân viên Bộ Tài chính đang sững sờ: "Mười lăm phút, tôi muốn nhìn thấy tiền được duyệt."
- -----oOo------