Người này còn chưa nói xong thì Mục Tứ Thành đã biến mất.
Mộc Kha hít một hơi thật sâu, ném cái vỏ nhựa biến dạng trong tay rồi cũng chạy theo Mục Tứ Thành.
Vương Thuấn đang nghỉ ngơi ở một bên thấy hai người đã chạy biệt tăm biệt tích thì đành bất đắc dĩ đứng dậy, tiếp nhận đống hỗn độn do hai vị chủ lực ném cho mình.
“Mọi người, công việc của các vị đã có kết quả.” Vương Thuấn tươi cười, “Bây giờ chúng ta đào hội trưởng của chúng ta ra nào.”
Đám đông đang leo trên Núi TV ngớ người ra một chút, sau đó giơ tay lên cao vỡ òa trong tiếng hò reo.
Các thành viên kích động đến mức nhăn nhó rơi lệ, vội vàng từ trên núi TV trèo xuống, chen chúc trước mặt thành viên đến báo tin, bắt anh ta phải xác nhận tới xác nhận lui rồi mới hét lớn:
“Hội trưởng sắp ra tới!!”
“Anh ấy đã trở lại!!”
Khu vực rìa của sảnh trung tâm.
Mục Tứ Thành là người tới trước phanh gấp dừng lại trước cái TV nhỏ, cậu lùi lại hai bước, bắt đầu tìm kiếm người mà mình quen thuộc trên màn hình TV.
Tầm mắt của cậu dán vào góc dưới, Mục Tứ Thành nhìn chằm chằm vị trí này một hồi, không kìm được thở ra một hơi, nở nụ cười.
Mà nụ cười này có lẽ chỉ có Vương Thuấn, người đến sau mới hiểu được, đây là vị trí thăng cấp mà hắn và Mục Tứ Thành gặp Bạch Liễu lần đầu tiên ở sảnh trung tâm.
“Mạng lớn thật.” Mục Tứ Thành ôm nguc, nhìn lướt qua tình trạng của Bạch Liễu từ đầu đến cuối rồi cười hừ, “Có vẻ như tinh thần còn rất tốt.”
Mộc Kha theo sát đó, ngây người nhìn Bạch Liễu trên TV nhỏ một lúc.
Sau khi biết Bạch Liễu bước vào trò chơi cấp ba, Mộc Kha luôn sợ hãi nhưng cậu cứ kìm nén không dám lộ ra ngoài —— cậu vẫn phải kháng cự sự thật, muốn hoàn thành nhiệm vụ của Bạch Liễu giao cho cậu.
Nhưng vào khoảnh khắc nhìn thấy Bạch Liễu, cảm xúc vẫn luôn kìm nén rốt cuộc mãnh liệt bùng nổ, Mộc Kha chớp đôi mắt đỏ hoe, sụt sịt mũi, nước mắt đọng lại ở hốc mắt lại không thể rơi xuống.
Lúc này nếu Bạch Liễu ở trước mặt hắn, Mộc Kha hẳn là sẽ khóc.
Vương Thuấn dẫn đại quân đi theo, khi nhìn thấy vị trí của Bạch Liễu TV, hắn sững sờ một lúc sau đó nở nụ cười vui vẻ:
“Người an toàn là tốt.”
Các thành viên khác, hoặc những người chơi Khu Không Người được giải cứu vì Bạch Liễu, đều tò mò ngưỡng mộ nhìn người trên màn hình với hàng ngàn cảm xúc phức tạp không rõ ràng.
Người này có một khuôn mặt khó quên, bất cứ ai cũng có thể dễ dàng nhận ra hắn ta giữa đám đông bởi vẻ ngoài của hắn.
Hắn mặc chiếc áo sơ mi trắng và quần âu thông thường nhất, đứng trên sân khấu cầm một xấp bài phát biểu đọc vội một thứ gì đó, nhìn xuống phía sân khấu và thỉnh thoảng mỉm cười.
Thoạt nhìn không giống như một người chơi mới bị mắc kẹt trong một trò chơi cấp 3 chút nào.
—— Đây là Bạch Liễu.
Hắn rốt cuộc đang làm cái quái gì vậy?
Nghĩ như vậy, đám người không khỏi lại gần TV nhỏ của Bạch Liễu, thậm chí còn gần hơn, cho đến khi bước vào khu vực xem chiếc TV nhỏ của Bạch Liễu, cuối cùng cũng nghe được Bạch Liễu đang nói gì.
Bạch Liễu nhìn xuống bài phát biểu, với giọng điệu chậm rãi:
“… tất cả chúng ta đều đã trải qua thời kỳ đen tối nhất, chúng ta bị mắc kẹt trong một kẽ hở nơi chúng ta không thể nhìn thấy ánh sáng để tồn tại, bị người khác lợi dụng để mua vui, vắt kiệt giá trị cuối cùng của chúng ta và ném chúng ta vào một nhà tù tăm tối …… ”
Biệt danh của 【 Khu Không Người 】là nhà tù của trò chơi.
Nghe Bạch Liễu nói, những người bên dưới không khỏi lộ ra vẻ nghi hoặc, trầm giọng nói chuyện với nhau:
“… Bạch hội trưởng biết chúng ta bên ngoài đã xảy ra chuyện gì à?”
“Anh ấy không phải ở trong trò chơi sao? Sao có cảm giác như anh ấy đang nói chuyện với chúng ta vậy?”
Bạch Liễu ở trong TV nhỏ đột nhiên nhướng mi, hắn liếc nhìn màn hình, chợt nở nụ cười:
“Ngẩng đầu nhìn thẳng tôi, các vị và ta cùng nhau chiến đấu, tôi không phải dẫn dắt hay cứu các vị, mà chính là bản thân các vị, vì vậy đừng cúi đầu với tôi.”
Khán giả bên ngoài TV thực sự kinh hãi, họ nhìn trái nhìn phải, cuối cùng phải ngẩng đầu nhìn thẳng vào hắn như lời dặn dò của Bạch Liễu trong chiếc TV nhỏ.
Trên mặt Mục Tứ Thành cũng có biểu hiện sợ hãi.
Những lời của Bạch Liễu khiến cậu sởn cả tóc gáy.
Mục Tứ Thành dựa vào bên cạnh Vương Thuấn xoa xoa cánh tay, thấp giọng trách mắng, “Ch3t tiệt! Sao lại vậy chứ! Như kiểu có cảm giác Bạch Liễu biết chuyện xảy ra ngoài này vậy!”
Vương Thuấn cười khổ: “Làm sao tôi biết chứ, cậu cho rằng tôi giống người có thể hiểu được Bạch Liễu đang suy nghĩ cái gì à?”
“Đây là lần đầu tiên tôi thấy một người chơi có thể tương tác với các hành động bên ngoài trò chơi.” Charles vô cùng thích thú đến gần chiếc TV nhỏ, anh nhìn lên Bạch Liễu bên trong, “Cậu ấy hợp với khẩu vị của tôi hơn là tôi tưởng đấy.”
Charles chân thành khen ngợi: “Dù là ngoại hình hay hành động thì đều rất xinh đẹp”.
Bạch Liễu trên chiếc TV nhỏ thu hồi ánh mắt, tiếp tục vừa đọc vừa nhìn bài diễn văn trên bàn:
… Đây là một thế giới không công bằng, luôn có những kẻ cố gắng lợi dụng chúng ta như những con kiến và xây dựng một vương quốc trên cuộc sống của chúng ta, để chúng tận hưởng và yêu cầu chúng ta sống theo quy tắc của họ.”
“Bất kể chúng ta chiến đấu như thế nào, họ vẫn có lúc thành công.”
Lúc này, Bạch Liễu ngẩng đầu lên, nước mắt lưng tròng nhìn những lưu dân:
“Chúng ta đã phải trả một giá rất đắt.”
Những người chơi cấp dưới và những người chơi Khu Không Người ngoài TV không khỏi ngạc nhiên, họ lặng lẽ nhìn Bạch Liễu, nhận ra rằng Bạch Liễu đang nói chuyện với họ ——
——Đây là tình hình hiện tại của họ.
“Không có gì đáng xấu hổ khi thua cuộc, không cần phải xấu hổ khi thua bởi những kẻ áp bức mình, chỉ thật đáng xấu hổ khi ngừng chống cự, thật đáng xấu hổ khi không chiến đấu vì kết cục thua cuộc.”
“Bất cứ ai cũng sẽ thua, người tốt và người xấu.” Bạch Liễu nhìn xung quanh những lưu dân bên dưới. “Tôi cũng sẽ thua.”
Những lưu dân bên dưới không khỏi phản bác lại câu này: “Bạch tiên sinh, ngài sẽ không thua!”
“Cám ơn nguyện vọng của mọi người.” Bạch Liễu cười nhẹ, “Nhưng hiện tại ở nơi mà tôi đã lâu không tiếp cận được, hẳn là đã thua đến rối tinh rối mù rồi.”
“Tôi đã rơi vào một nơi chỉ có thể chôn xác, nơi đó có thể còn tối hơn nhà tù của các vị, nơi đó hoang tàn và đổ nát, không ai có thể thoát ra khỏi nơi đó.”
Bạch Liễu bình tĩnh nói: “Tôi cũng không thể.”
Những lưu dân im lặng.
Khán giả bên ngoài màn hình TV ngây ngốc nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Bạch Liễu trong chiếc TV nhỏ.
Họ biết Bạch Liễu đang nói về điều gì.
Anh ấy thực sự biết!
“Đối mặt với một điều gì đó vượt quá khả năng của mình, chúng ta với tư cách là cá nhân bất lực để chống lại, ngay cả khi nó sẽ lấy đi tài sản, tính mạng, linh hồn của chúng ta, ngay cả khi nó không phù hợp với đạo đức, luật pháp, thủ tục, hoặc thậm chí quy luật tự nhiên.”
Bạch Liễu nói, “Nhưng với tư cách là một nhóm, chúng ta có thể làm được.”
“Tôi không thể thoát khỏi nơi khủng khiếp đó một mình, nhưng tôi biết rằng sẽ có một nhóm người sẽ cố gắng hết sức để cứu tôi. Nhóm người này sẽ dần dần tăng lên và trở nên mạnh mẽ hơn, sẽ tạo thành một nhóm hoàn toàn mới để thay đổi trật tự ban đầu. Nhóm mới —— các vị sẽ thay đổi thế giới, cứu chính mình và cứu những người khác.”
“Các vị thật tuyệt vời.” Bạch Liễu nói, “Các vị đã làm được”.
Bạch Liễu ánh mắt bình tĩnh: “Chúng ta tin tưởng trật tự chính xác không phải lúc nào cũng thắng, theo lý thì kẻ xấu phá hoại nhiều hơn người tốt.”
“Vì vậy, cuối cùng công lý sẽ không đánh bại được cái ác. Tôi tin rằng mỗi người trong các vị đã từng trải qua cái ác đều hiểu sự thật này.”
“Nhưng miễn là một người tốt không ch3t, với tư cách là một nhóm, công lý sẽ tồn tại mãi mãi.”
“Các vị có thể thua, nhưng miễn là một trong hai người vẫn chiến đấu, các vị sẽ không bao giờ bị loại.”
Bạch Liễu mở tập tài liệu dài ra trước mặt:
“Vì vậy, tôi đưa ra quyết định này. Tôi quyết định chia cổ phần của sáu nhà máy bụi gai mới mở cho mỗi người trong số các vị, và mỗi người sẽ đảm nhận một phần trách nhiệm của giám đốc nhà máy.”
“Vậy thì thế giới có thể trở nên như thế nào ——” Bạch Liễu sắp xếp các tài liệu, cúi đầu và lùi lại sau bục giảng, “—— đó là lựa chọn của riêng các vị.”
Trong và ngoài trò chơi đều im lặng như tờ.
Những người chơi đi ra khỏi Khu Không Người, những người chơi khác bị thu hút lại đây, và các thành viên trong hiệp hội đều cúi đầu im lặng, âm thầm mở bảng hệ thống của họ.
Nó chứa đầy đủ loại TV nhỏ mà họ mới theo dõi, các kênh họ thích thậm chí còn hoa hòe lòe loẹt hơn, còn số điểm được phân bổ cho họ đã được tiêu hết.
Bọn họ thoạt nhìn giống như chẳng làm gì cả, rồi giống như đã làm rất nhiều —— vào lúc này, được nhắc nhở bởi bài phát biểu của Bạch Liễu, những người mới này nhận ra điều đáng kinh ngạc mà họ vừa làm được là gì.
——Dưới sự ngăn chặn mạnh mẽ của Hiệp Hội Quốc Vương, họ đã tìm ra một người chơi mới!
Nếu họ có thể giúp đỡ lẫn nhau và đoàn kết như thế này, chẳng phải những hiệp hội lớn đó sẽ không thể bao vây và áp bức họ một cách tùy ý sao?
——Có một nhóm như vậy tồn tại không?
Trong trò chơi tàn khốc này, liệu có một hiệp hội phân chia quyền lợi cho từng thành viên như vậy sao?
Một số người bắt đầu thấp giọng hỏi thăm hiệp hội của Bạch Liễu, và nhiều người bắt đầu hỏi Mộc Kha làm thế nào để vào hội của Bạch Liễu.
Charles nhìn Vương Thuấn sửng sốt, nở nụ cười: “Xem ra ngựa đen hay nói trắng ra là ngựa của chúng ta đều có thể xử lý tốt mọi việc theo cách của cậu ta mà không cần dùng đến điểm khống chế cảm xúc của bất kỳ ai.”
“Ừ.” Vương Thuấn không khỏi xua tay kêu to, hắn cười như chưa từng được cười bao giờ, “Ừ!”.
Ngày càng có nhiều người tụ tập bên cạnh chiếc TV nhỏ của Bạch Liễu.
Có quá nhiều người hỏi thăm, trí nhớ của Mộc Kha bắt đầu bị ảnh hưởng, may mắn thay, Vương Thuấn đã kịp thời can thiệp để gánh vác giúp cậu ta một chút.
Những con số nhỏ trên TV của Bạch Liễu đang tăng lên với tốc độ kinh hoàng.
Sau khi rời khỏi 【 Khu Không Người 】, chiếc TV nhỏ của hắn giống như c4m vào cánh máy bay trực thăng, khiến người ta choáng váng, nhảy vài vị trí thăng cấp rồi trực tiếp nhảy lên vị trí thăng cấp cốt lõi trong đại sảnh trung tâm.
Sau khi ở trong sảnh trung tâm đợi chưa đến mười giây, khán giả ngơ ngơ ngác ngác nhìn TV nhỏ Bạch Liễu bay thẳng lên bảng Ác mộng Tân Tinh, sau đó ngồi vững vàng ở vị trí đầu tiên với số liệu tăng vọt trong vòng ba giây.
Mục Tứ Thành kinh ngạc khi nhìn thấy nó: “Tôi biết tên này không thể dùng lẽ thường để suy luận, nhưng này có hợp lý không thế?”
“Nó không hợp lý lắm.” Vương Thuấn thành thật trả lời, “Tôi đã ghi hình người chơi trong nhiều năm như vậy, nhưng tôi chưa từng thấy một chiếc TV nhỏ nào có thể đạt đến dữ liệu này trong ván thứ tư”.
“Ngay cả Hắc Đào cũng không thể có được nhiều người theo dõi hết lòng hết dạ trong thời gian diễn ra trò chơi như vậy.”
Vương Thuấn nhìn số lượng người chơi đông đảo đang liên tục hỏi ý kiến của Mộc Kha về cách tham gia hiệp hội của Bạch Liễu, thở dài nói: “… Cậu ấy dường như được sinh ra để dành cho trò chơi này.”
Vào lúc hệ thống thông báo kết thúc trò chơi, TV nhỏ tắt để bắt đầu thống kê tính toán, dữ liệu tổng hợp của Bạch Liễu đạt đến con số tám chữ số đáng kinh ngạc —— một dữ liệu tính bằng hàng chục triệu.
Ngay cả Vương Thuấn lúc này cũng bắt đầu hoài nghi chính mình, vừa rồi có phải là nhớ lầm không?
——Đó là số liệu khổng lồ chỉ có Hắc Đào mới có, Bạch Liễu dù có mạnh cỡ nào cũng vẫn là người mới không có cơ sở, thật sự có thể đạt được thống kê này sao?
Nhưng sau thông báo của hệ thống, Vương Thuấn đã xua tan nghi ngờ của mình.
【 Có 8.064.673 người like TV nhỏ Bạch Liễu, có 307.700 người theo dõi TV nhỏ Bạch Liễu, có 1.256.171 người donate TV nhỏ Bạch Liễu, người chơi Bạch Liễu đạt được 2.789.651 điểm 】
【 Người chơi Bạch Liễu nhận được hơn 5 triệu lượt thích trong một phút và nhận được hơn 2,5 triệu điểm donate! Bạn được khán giả hết lòng yêu mến! 】
【 Chúc mừng người chơi Bạch Liễu đạt được vị trí mở rộng cuối cùng ——】
Pháo hoa ảo khổng lồ xuất hiện xung quanh chiếc TV nhỏ và một biểu tượng vương miện lớn xuất hiện ở trung tâm. Hệ thống phát đi với một giai điệu vui vẻ:
【Không thể tin được —— Tổng hợp số liệu TV nhỏ người chơi Bạch Liễu đứng thứ nhất toàn khu vực về số liệu toàn diện, giành vị trí thứ nhất vị trí mở rộng màn hình Quốc vương, và là Vua của ngày hôm nay!! 】
【 Lượt xem TV nhỏ của người chơi Bạch Liễu đang tăng lên nhanh chóng ……】
【 Chúc mừng người chơi Bạch Liễu đã mở khóa tất cả các nhiệm vụ chính và hoàn thành phó bản 《 Nhà máy Hoa Hồng 》】
【 Hệ thống: Người chơi hoàn thành kết cục true end——《 Nhà máy nơi hoa hồng rơi mãi 》】
【 Nếu có một thế giới cấm trồng hoa hồng và sản xuất nước hoa, mà còn sản sinh ra những bụi gai buộc người ta phải nuốt chúng —— thì đó chính là thế giới này】
【 Nghe có vẻ như những người sống ở đây đều đáng thương và bất hạnh, mất đi quyền sở hữu hoa hồng, nhưng họ cảm thấy thế giới của họ chưa bao giờ đẹp hơn như thế —— đây là sự lựa chọn của họ. 】
【 Một trái tim nặng 250g, một đóa hoa hồng nặng 2g, bạn có sẵn lòng dùng một trái tim đổi lấy một trăm đóa hoa hồng, hay là dùng một trăm đóa hoa hồng đổi lấy một trái tim? 】
【《 Nhà máy Hoa Hồng 》 đang chờ bạn lựa chọn. 】
—————
【Vượt phó bản《 Nhà máy Hoa Hồng 》đạt true end——khen thưởng 300000 điểm】
【Vượt phó bản《 Nhà máy Hoa Hồng 》đạt true end—— thuộc tính điểm: 500 ( người chơi tăng thuộc tính theo nhu cầu) 】
【《 Sách quái vật Nhà máy Hoa Hồng — Kẻ nghiện Càn Diệp 》 gom đủ khen thưởng —— đạo cụ: Lồng xúc tu (dùng bắt giữ vật thể đang chuyển động, đạo cụ dùng một lần) 】
【《 Sách quái vật Nhà máy Hoa Hồng — Trang Công nhân Hoa Hồng 》 gom đủ khen thưởng —— đạo cụ: Mắt phải nghịch chuyển (người chơi đeo sau khi giá trị tinh thần hạ thấp, tính cách sẽ trở nên tà ác, nhìn thấy cảnh tượng chân thật bị che dấu ở phó bản, mỗi phó bản chỉ được dùng một lần, đạo cụ cấp siêu phàm) 】
【《 Sách quái vật Nhà máy Hoa Hồng — Trang Tượng Thần 》: Gom đủ khen thưởng —— Một đóa hồng chưa nở ( phẩm chất không rõ, có thân phận thuộc tính, thân phận thuộc tính cụ thể không rõ) 】
【 Hệ thống: Đánh giá tổng hợp TV nhỏ của người chơi Bạch Liễu 】
【 Số liệu tổng hợp hơn 20 triệu, tiến hành đánh giá xếp hạng video《 Nhà máy Hoa Hồng 》của người chơi Bạch Liễu —— video này phải là video cấp huy hiệu vương miện kim cương, tuy nhiên tỷ lệ like: dislike là 214: 13 cho nên kéo thấp cấp bậc ——】
【 Xếp hạng cuối cùng là video đạt được cấp huy hiệu vương miện vàng, có thể đủ tiêu chuẩn để vào thư viện VIP —— video trò chơi của người chơi Bạch Liễu lần này vào thư viện VIP】
【 Sau khi vào thư viện VIP, nếu người chơi muốn xem video trò chơi 《 Nhà máy Hoa Hồng 》 của Bạch Liễu lần này thì cần trở thành thành viên VIP của hệ thống sau đó nộp 10.000 điểm vào hệ thống, tổng số điểm đạt được hệ thống và người chơi Bạch Liễu chia 50:50】
【 TV nhỏ Bạch Liễu lần này đạt được những thành tựu sau ——】
【 No1 bảng xếp hạng Quốc vương 】
【 Người chơi thứ mười bảy sở hữu TV nhỏ với hàng chục triệu dữ liệu 】
……
Cửa đăng xuất trò chơi.
Bởi vì trước đó Charles đã ném rất nhiều tiền vào Khu Không Người, cho nên càng nhiều người chơi hiện đã đăng xuất xuất hiện nhộn nhịp trong không gian hệ thống.
Từ cửa đăng xuất có thể mơ hồ nhìn thấy màn hình vị trí mở rộng của trung tâm đại sảnh Quốc vương.
Vị trí mở rộng Quốc vương được đặt ở giữa sảnh trung tâm là một màn hình cực lớn, khi có người mới vào, nó sẽ thông báo ở tất cả các phân khu còn lại của toàn bộ trò chơi —— đây là kênh quảng bá tốt nhất cho người mới.
Vì vậy, những người chơi mới ra từ cửa đăng xuất có thể xem TV nhỏ của Bạch Liễu đang phát thông báo từ bảng Quốc vương, và nghe thấy loa của hệ thống phát ra hiệu ứng âm thanh vui tươi:
【Không thể tin được —— Tổng hợp số liệu TV nhỏ người chơi Bạch Liễu đứng thứ nhất toàn khu vực về số liệu toàn diện, giành vị trí thứ nhất vị trí mở rộng màn hình Quốc vương, và là Vua của ngày hôm nay!! 】
Dù là để xem cho vui hay bị Bạch Liễu hấp dẫn, hầu hết những người chơi đổ ra khỏi cửa đăng nhập đều đi vào sảnh trung tâm ngay khi vừa bước ra.
Tất nhiên, một số người trong số họ đã đến hội trường trung tâm, những người chơi này thường rất vội vàng —— chẳng hạn như các thành viên cao cấp của hiệp hội đã được chính hiệp hội của họ triệu hồi để thảo luận khẩn cấp những vấn đề liên quan đến Bạch Liễu.
Sự can thiệp của Charles và sự nổi tiếng của Bạch Liễu đồng nghĩa với việc mùa giải hỗ trợ này sẽ không đơn giản như thường lệ —— ngay cả khi Bạch Liễu năm sau mới dự thi thì mùa giải hỗ trợ năm nay của họ nhất định cũng bị san sẻ bớt cho anh chàng này!
Cách người này xuất hiện lần nào cũng bắt mắt! Lần này lại đặc biệt hơn cả!
Một sự kiện lớn như giải đấu thế mà đã bị anh chàng này xen vào, hầu hết sự chú ý của khán giả đều tập trung vào cậu ta!
Phần này những người chơi sau khi rời khỏi lối ra đăng xuất thì vội vã đến bang hội của họ, không buồn lướt nhìn Bạch Liễu trên màn hình Quốc vương lần nào ——đây là nguồn gốc của những rắc rối của họ.
Nhưng một bộ phận người chơi khác không thể có mặt tại sảnh trung ương thì đáng thương hơn.
Họ bị thương nặng trong trò chơi, ngay sau khi đăng xuất khỏi trò chơi họ đã nằm lăn ra đất, không thể cử động được chút nào.
Nói chung, chấn thương trong trò chơi sẽ không được đưa ra khỏi trò chơi, nhưng trò chơi đã phá hủy hoàn toàn sự tỉnh táo của con người, khiến anh ta xóa nhòa ranh giới giữa thực tế và trò chơi, vì vậy tất cả những tổn thương mà người này nhận được trong trò chơi sẽ vẫn còn dù đã được đưa ra khỏi trò chơi.
Bởi vì anh ta chắc chắn trò chơi là thực tế, cho nên những vết thương còn lại trong “thực tế” sẽ tự nhiên được đưa ra hiện thực.
Nhóm người này nằm ở cửa ra vào bầm dập, không thể động đậy tùy ý để người ra vào giẫm lên, tuy rằng những người tới lui sẽ không giẫm lên, nhưng hầu hết mọi người cũng sẽ không ngó ngàng gì đến bọn họ, cứ để cho bọn họ nằm liệt ở đó.
Những người như vậy trèo lên xong cũng không buồn nằm qua một bên, phần lớn đều là điên cuồng, nằm ngửa với đôi mắt trống rỗng mặc cho người khác giẫm đạp lên mình, không khác gì một cái xác.
Nhưng trong số đó, một “xác ch3t” bò ra gây chú ý đặc biệt.
Người này dường như được vớt ra khỏi biển máu, máu chảy tí tách khắp cơ thể, không thể phân biệt được đó là của mình hay của người khác.
Đường nét của cậu ta không sâu, thoạt nhìn giống như con lai, nét mặt đẫm máu nhưng vẫn có thể nhìn thấy ngũ quan cực kỳ đẹp đẽ, có cảm giác tuổi mới lớn ngây ngô tươi sáng —— mái tóc vàng nửa xoăn nhuộm màu cam của máu, cậu nửa dựa vào bức tường của lối ra, ẩn dưới những lọn tóc bẩn thỉu là đôi mắt màu xanh lá cây táo tươi.
Mà hiện tại, cậu ta đang nhìn chằm chằm vào màn hình lớn với đôi mắt màu xanh lá cây táo của mình từ xa, nhìn không chớp mắt một hồi lâu, thậm chí máu chảy vào rồi vẫn không buồn chớp mắt.
Vì vậy máu chảy vào mắt cậu ta, nhuộm đôi mắt màu xanh lá cây táo của cậu ta thành một màu đỏ sẫm đáng sợ.
Cậu ta nghiêng đầu nhìn người trên màn hình một lúc lâu, sau đó từ từ quyến luyến, dùng tứ chi và ngón tay bị gãy leo lên trên mặt đất, tiến đến nơi đặt màn hình lớn Bạch Liễu.
Giọng nói của Bạch Liễu trên chiếc TV nhỏ vang lên, hắn đang đọc diễn văn cho những lưu dân trong nhà máy:
“… Tôi đã làm theo thỏa thuận và cố gắng hết sức để cứu từng người …”
“Mỗi người trong số các vị đều đáng được cứu …”
Đôi tay đang leo lên của người này như ngừng lại, cậu ta giống như một con rối gỗ bị cắt ra, miễn cưỡng ghép lại với nhau, cử động chân tay cứng đờ, vòng tay và cúi xuống để che mặt, đây là động tác tự bảo vệ, nhưng khóe miệng của cậu ta lại quỷ dị bị tách ra từ cả hai bên của bàn tay.
—— Nếu cậu ta bỏ tay ra, hẳn là một tràng cười cường điệu đến đáng sợ.
Cậu ta bật cười không kiểm soát.
Nghẹn ngào, khô khốc, như tiếng cười của một con quỷ chui ra từ đáy vực thẳm.
“Bugiardo (kẻ nói dối),” cậu ta thì thầm, “Padre, mi hai mentito (Cha, người đã nói dối con).”
- -----oOo------