Mục lục
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Quỳnh Nguyễn


"A?" Tiểu Thỏ bị những lời hỏi này chợt ngẩn ra, sau một lúc lâu mới chần chờ trả lời: "Em... Không biết..."


" Không có hỏi?"


"Không có hỏi..." Tiểu Thỏ yếu ớt lên tiếng.


"Em có phải liền nghe mẹ em hỏi một câu em liền chạy đến hay không?" Trình Chi Ngôn có chút bất đắc dĩ nhìn cô, thấp giọng nói: "Cái khác cũng không có hỏi, cũng không có quan tâm mẹ em một chút?"


"Không có..." Tiểu Thỏ cúi đầu, thanh âm rầu rĩ trả lời.


"Ai... Thôi..." Trình Chi Ngôn thở dài một hơi, sờ sờ đầu Tiểu Thỏ nói: "Nếu như trong lòng em thật sự không qua được chuyện này, trước hết không quay về, dù sao hai ngày tới cũng cần phải đi chơi, em liền xem như là giải sầu được rồi."


" Nhưng mà..." Lúc này Tiểu Thỏ mới phản ứng kịp, người trong lòng mẹ cô sẽ là cái dạng gì a...?


" Nhưng mà cái gì?" Trình Chi Ngôn hơi hơi nhíu mày nhìn Tiểu Thỏ nhẹ giọng hỏi.


" Nhưng mà em giống như có phần tò mò..." Tiểu Thỏ có chút ý tứ không tốt lắm hướng tới Trình Chi Ngôn nói.


Thực ra cô cũng là vừa mới lờ mờ một chút, mới theo bản năng chạy ra.


Nhiều năm như vậy cô cũng từng vụng trộm suy xét tìm một cái ba ba mới cho mẹ mình, cô nên làm cái gì bây giờ, vốn cô đã thuyết phục chính mình, chỉ cần mẹ hạnh phúc khoái hoạt liền tốt, nhưng mà chuyện thật sự đã xảy ra cô lại vẫn là có chút khó có thể tiếp nhận.


Nhưng mà tỉnh táo lại cô phát hiện chính mình giống như xem nhẹ một cái vấn đề quan trọng--- người trong lòng mẹ cô rốt cuộc là ai?


Trình Chi Ngôn nhất thời có chút dở khóc dở cười nhìn cô.


" Không phải em mới vừa còn đang đau lòng sao?"


"Đúng a... Nhưng mà..." Tiểu Thỏ chần chờ một chút vẫn lại là tiếp tục nói: "Em cuối cùng không thể để cho mẹ liền một mình cả đời như vậy đúng không?"


" Nếu không... Trước để cho mẹ em sắp xếp gặp mặt cho em?"


Trình Chi Ngôn trầm mặc chốc lát, sau đó hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Cho dù nói như thế nào, cũng cần phải xem đối phương là người thế nào trước một chút..."


" Uh`m..." Tiểu Thỏ có vẻ đăm chiêu gật gật đầu.


Trong phòng nhất thời rơi vào một mảnh trầm mặc, Tiểu Thỏ ngồi bên cạnh Trình Chi Ngôn một hồi, đột nhiên đứng dậy hướng tới ngoài cửa vừa đi vừa nói: "Em đi về trước hỏi mẹ em một chút."


" Nói chuyện cho tốt." Trình Chi Ngôn nhìn bóng dáng cô vội vàng đứng dậy, lo lắng dặn dò cô nói: "Có chuyện gì gọi điện thoại cho anh."


"Được." Tiểu Thỏ lên tiếng, liền trực tiếp chạy vội về nhà.


---


Hai ngày sau, tại cửa tiệm Mạch Đương Lao đối diện công viên nhân dân.


Tiểu Thỏ có chút căng thẳng theo sát phía sau mẹ mình, từng bước một đi tới cổng lớn.


Tối hôm đó sau khi cô trở về, cực kỳ nghiêm túc nói chuyện cùng mẹ mình một chút, hai mẹ con đều nói một chút ý nghĩ trong lòng, cuối cùng quyết định chuyện tìm hay không tìm ba ba mới này trước để qua một bên, quan trọng trước mắt là, để cho Tiểu Thỏ biết người mình thích một chút.


Vì thế hôm nay liền có lần gặp mặt này.


Mẹ Tiểu Thỏ đưa tay đẩy cửa chính Mạch Đương Lao ra, một cánh tay kia nắm Tiểu Thỏ đi vào.


Lúc này cũng không phải thời gian ăn cơm, cho nên trong quán cơ bản không có người.


Hai người vừa đi vào, bóng dáng một người ngồi ở bên cạnh cửa sổ liền đứng lên, hướng tới các cô đã đi tới.


Tiểu Thỏ ngẩng đầu nhìn lại.


Đó là một người đàn ông nhìn cực kỳ ôn hòa, giữa lông mày của ông mang theo một chút ý cười nhợt nhạt, trên người mặc bộ tây trang màu xám nhạt, thắt caravat màu tối, đưa tay chào hai người một tiếng.


************

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK