Mục lục
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Quỳnh Nguyễn


"Làm gì??" Trong mắt Tiểu Thỏ nghi hoặc hướng tới Trang Manh Manh ngồi ở bên cạnh mình nhìn qua.


"Bên kia, bên kia... Là lớp trưởng a...." Trang Manh Manh túm tay áo Tiểu Thỏ, ghé vào bên lỗ tai cô, lén lút chỉ chỉ phía trước Tiểu Thỏ.


Bên kia??


Tiểu Thỏ theo phương hướng ngón tay Trang Manh Manh nhìn qua đi, quả nhiên cách các cô không xa trên bàn kia cô thấy được Cận Mặc mặc toàn thân quần áo quân sự.


Không thể không nói, bộ dáng Cận Mặc mặc quần áo quân sự vô cùng đẹp trai, khí chất bản thân anh liền có một chút lãnh khốc, hơn nữa dáng người anh thon dài cao ngất, ăn nói có ý tứ, mặc dù là lúc ngồi thắt lưng cũng thẳng tắp, nhìn như vậy, vậy mà thật sự có vài phần khí chất quân nhân.


Đặc biệt so sánh mấy cái vị nam sinh cũng mặc quần áo quân sự phục lại bắt chéo hai chân, khom lưng bên cạnh anh.


Tựa hồ là nhận thấy được ánh mắt Tiểu Thỏ, Cận Mặc vốn đang cúi đầu ăn cơm nâng đầu lên hướng tới Tiểu Thỏ bên này nhìn qua.


Ách...


Tiểu Thỏ hơi hơi ngẩn ra, ánh mắt cùng Cận Mặc vừa lúc chạm nhau.


Trang Manh Manh kích động túm tay áo Tiểu Thỏ, trốn sau lưng cô, cười hì hì hướng tới Cận Mặc phất phất tay.


Nhưng mà Cận Mặc vẫn mặt không chút thay đổi như cũ nhìn Tiểu Thỏ.


Cái này...


Dưới loại tình huống này có phải muốn chào hỏi hay không??


Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy tình cảnh trước mắt này xấu hổ vô cùng, cô giật giật khóe miệng hướng tới Cận Mặc lộ ra một cái tươi cười thân thiện, nói khẽ: "Kia... Lớp trưởng... Bạn học Cận Mặc, cậu cũng tới ăn cơm a."


"..."


Lời này mới vừa hỏi ra, Tiểu Thỏ liền hận không thể cho chính mình mấy cái bạt tai.


Cô không phải nói vô nghĩa sao, đều đã xuất hiện ở trong phòng ăn không phải tới ăn cơm chẳng lẽ là tới **** sao...


"Uh`m." Cận Mặc hướng tới Tiểu Thỏ gật gật đầu, xem như đáp lại cô một tiếng, sau đó tiếp tục cúi đầu ăn cơm.


"..."


Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy trước mắt mình có một đám quạ đen bay qua...


Cùng anh trao đổi thật sự là quá khó khăn rồi!!!


Mặc kệ cô nói cái gì, người nầy đều có thể trực tiếp lấy một cái chữ "Uh`m", hoàn mỹ trả lời.


Tiểu Thỏ nhịn không được lật đi lật lại, cúi đầu xuống, cũng tiếp tục ăn cơm rồi.


Chỉ có Trang Manh Manh các cô còn đang ở bên cạnh mình càng không ngừng hoa si.


"Trời ạ trời ạ, lớp trưởng thật sự là quá đẹp trai rồi!!"


"Rất có hình rồi!! Quả thực liền giống như sĩ quan đẹp trai trên ti vi!!"


"Anh đẹp trai như vậy, nếu là đi làm minh tinh mà nói, khẳng định là nổi tiếng."


Anh như vậy đi làm minh tinh??


Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên hướng tới Cận Mặc lại nhìn thoáng qua, nhịn không được lắc lắc đầu, anh đi làm minh tinh mà nói, những cái đạo diễn này, Nhà Sản Xuất gì gì đó phỏng chừng sẽ bị tức chết đi??


Hoặc là Nữ Diễn Viên diễn trò cùng anh bất luận đọc cái lời kịch gì anh đều đã lấy một cái chữ "Uh`m" hoàn mỹ miểu sát đối phương??


Tiểu Thỏ nhớ đi nhớ lại, nhịn không được liền bật cười.


Cận Mặc ngồi ở cách đó không xa các cô ngẩng đầu nhìn thoáng qua Tiểu Thỏ bưng bát cơm ngây ngô cười, lại tiếp tục cúi đầu, yên lặng ăn cơm.


Ăn xong cơm trưa, rốt cục có thể trở về ký túc xá nghỉ ngơi.


Bốn người Tiểu Thỏ các cô đến ký túc xá liền nhao nhao đánh về phía cái bàn trước mặt chính mình, sau đó lấy điện thoại cầm tay ra xem xét tin tức.


Phía trên di động Tiểu Thỏ có một cái cuộc điện thoại bị nhỡ, là Trình Chi Ngôn, mặt khác còn có mấy cái tin nhắn, cũng là Trình Chi Ngôn.


Kia tin nhắn theo thứ tự là:


Còn đang huấn luyện quân sự sao??


Kết thúc sao??


Giữa trưa cùng nhau ăn cơm sao??

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK