Anh vừa nói, vừa cúi đầu nhẹ khẽ hôn một cái ở trên gương mặt cô.
"..."
Trong nháy mắt Tiểu Thỏ không còn gì để nói.
Trình Chi Ngôn nhìn phản ứng của cô, nhịn không được cười hai tiếng, anh vươn tay kéo Tiểu Thỏ vào trong lòng, cúi đầu nhẹ giọng nói ở bên tai cô: "Anh ở Vanda Hà Tây kia vừa nhìn trúng một căn nhà, đã mua..."
"Cái gì??" Tiểu Thỏ sững sờ, vô thức ngẩng đầu nhìn anh, mặt tràn đầy không dám tin nói: "Anh mới mở công ty nửa năm, đã lợi nhuận đủ tiền mua nhà???"
"Không phải..." Trình Chi Ngôn hơi nhíu mày, lắc đầu nói: "Là ba anh mua, nói là giữ lại cho chúng ta làm phòng cưới..."
"Chao ôi?? Không phải anh nói muốn tự mình mua sao??"
"Đúng vậy... Chỉ là mấy năm này giá phòng tăng đến lợi hại... Vẫn là ra tay nhanh một chút tương đối tốt." Trình Chi Ngôn suy nghĩ một chút, cười nói với Tiểu Thỏ: "Hiện tại mua, nửa năm sau giao phòng, lại sửa một chút, đợi đến sang năm lúc em tròn hai mươi tuổi, vừa vặn có thể dọn vào. Như thế nào, Trình phu nhân??"
"Anh nói bậy gì vậy, sao em lại biến thành Trình phu nhân??" Tiểu Thỏ nghe ba chữ cuối cùng kia của anh, cả khuôn mặt nhỏ nhắn trong nháy mắt liền hồng.
"Không có nói lung tung a." Trình Chi Ngôn quay đầu, nhẹ nhàng hôn một cái ở trên khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ rực của cô nói: "Chờ em tròn hai mươi tuổi, chúng ta liền đi đăng ký kết hôn được không??"
"Nhưng em còn chưa có tốt nghiệp a..." Tiểu Thỏ quay đầu nhìn anh, thập phần nghiêm túc nói ra, "Huống chi..."
Cô nói nói, giọng nói lại đột nhiên nhỏ đi.
"Huống chi cái gì??" Trình Chi Ngôn khẽ nhướn mày nhìn cô.
"Huống chi, anh cũng không có nghiêm túc cầu hôn với em..." Khuôn mặt Tiểu Thỏ đỏ lên, giọng nói yếu ớt nói ra với anh.
Trình Chi Ngôn khẽ ngơ ngác một chút, lập tức liền nhịn không được cười lên.
"Anh cười cái gì..." Tiểu Thỏ đỏ mặt, vươn tay ra, nhẹ nhàng nện anh một cái.