Hạ Phong ngẩn ra, trên mặt biến đổi vài lần, lúc này mới toét miệng hướng tới Tiểu Thỏ cười ha ha nói: " Hai ta, đây không phải quan hệ anh em thuần khiết sao, hơn nữa, em là vợ bạn anh, không thể lừa gạt a!"
" Vậy anh còn mỗi ngày đùa giỡn em." Tiểu Thỏ nhìn anh ta, thanh âm rầu rĩ nói: "Anh thấy em đều đùa giỡn em? Miệng đều không có nói cái gì đứng đắn, anh mỗi ngày đều đùa giỡn em, anh đều có thể tiếp thụ, vì sao liền không có thể tiếp nhận em có một người bạn bè bình thường a??"
" Kia không giống nhau a." Hạ Phong thiếu chút nữa nhảy dựng lên hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Anh không phải là ngoài miệng diễn trò sao, trong lòng anh lại không có loại tư tưởng kia với em, Trình Chi Ngôn đương nhiên có thể tiếp thu anh, nếu anh mỗi ngày nghĩ biện pháp cướp em từ bên cạnh Trình Chi Ngôn, cậu ta liền giết anh, được chứ?"
"..."
Tiểu Thỏ nghe Hạ Phong nói, nháy mắt cảm thấy có chút không biết nói gì.
"Ai, nói trắng ra là, thực ra chính là anh nước chanh có chút ghen, đàn ông sao, đối với phụ nữ mình thích nhất định là sẽ có vẻ để ý." Hạ Phong mang theo Tiểu Thỏ vừa hướng tới bên ngoài khách sạn đi vừa nói: "Em đừng nói cho anh, em cho tới bây giờ đều không có nếm qua dấm chua của Trình Chi Ngôn a!"
" Không có."
Tiểu Thỏ nghiêng đầu nghĩ nghĩ, phát hiện chính mình thật đúng là không có nếm qua dấm chua, "Bởi vì em tin tưởng anh nước chanh a!!"
" Cái gì bởi vì em tin tưởng anh nước chanh??" Hạ Phong vẻ mặt khinh thường nói: "Đó là bởi vì Trình Chi Ngôn căn bản không cho em cơ hội ghen được chứ, cậu ấy thản nhiên dọn dẹp nữ sinh bên cạnh, em xem anh nước chanh có bạn nữ sao? Có hồng nhan tri kỷ sao?? Không có đi, em ngay cả cơ hội ghen đều không có, em đương nhiên không ăn giấm rồi."
"..."
Tiểu Thỏ cau mày nghĩ nghĩ, sau đó lắc lắc đầu nói: "Nhưng mà em biết cô giáo Anh ngữ chúng em thích anh, em cũng không có ghen a."
" Chậc chậc..." Hạ Phong hướng tới Tiểu Thỏ khoát khoát tay nói: "Cô bé, em rốt cuộc vẫn lại là quá trẻ con, anh nước chanh bảo vệ em tốt quá, nếu như em không có ghen, hoặc là vì em yêu không đủ sâu, hoặc là vì em căn bản không có tận mắt nhìn thấy hình ảnh cho em ghen."
Yêu không đủ sâu??
Hình ảnh ghen?
Tiểu Thỏ cẩn thận suy nghĩ hồi lâu, cảm thấy hai thứ này đều chẳng quan hệ với cô.
"Được rồi, đừng nghĩ nữa." Hạ Phong đưa tay vỗ vỗ đầu nói: "Đi thôi, anh đưa em về nhà, sau khi trở về nói lời xin lỗi với anh nước chanh, lại không có việc lớn gì, hai vợ chồng đầu giường cãi nhau cuối giường hòa a!"
" Vì sao muốn em xin lỗi a, em lại không có làm sai cái gì." Tiểu Thỏ vẻ mặt buồn bực nhìn Hạ Phong: "Chuyện điều Tiếu Hàm đi lớp khác vốn là anh không đúng!"
"Ai..."
Hạ Phong bất đắc dĩ thở dài một hơi.
Thôi, thôi, tình cảm hai người anh mù quáng tham gia cái gì a...
Ý nghĩ của đứa nhỏ chính là quá mức khờ dại, chờ cô trưởng thành thì tốt rồi.
Nhưng mà một người từ nhỏ đến lớn đều được bảo vệ cực kỳ tốt, rốt cuộc làm sao mới có thể lớn lên a??
Hạ Phong vẻ mặt lo lắng nhìn Tiểu Thỏ, hàng này tình cảm thật sự là một đường quá mức xuôi gió xuôi nước rồi.... Có đôi khi cũng nên xuất hiện chút suy sụp nhỏ, làm cho cô hiểu rõ tầm quan trọng của Trình Chi Ngôn với cô.