Mục lục
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Quỳnh Nguyễn


Cố Ninh Thư nắm tay Trình Thi Đồng một lúc lâu, mới sâu xa toát ra một câu như vậy.


"A??" Trình Thi Đồng hơi run sợ một phen, quay đầu nhìn thoáng qua biển lớn xanh biếc cách đó không xa, nhịn không được mở miệng nói: "Nhưng mà em... Muốn đi bơi lội... A..."


Cô nói còn không có nói gì, trên cổ tay một cổ lực đạo truyền tới, cả người liền đã bị Cố Ninh Thư túm vào trong lòng.


"Uh`m, đi mua một ít uống, sau đó lại cùng đi bơi lội đi." Biểu tình trên mặt Cố Ninh Thư nhàn nhạt hướng tới Trình Thi Đồng nở nụ cười một phen, sau đó thuận tay cầm lấy áo tắm để ở ở trên ghế dựa phủ thêm cho cô nói: "Cửa hàng bên kia gió lớn, bọc trước."


"A......" Trình Thi Đồng có chút không hiểu ra sao nhìn anh, đưa tay kéo áo tắm choàng tại trên thân mình, chần chờ một phen vẫn lại là quay đầu nhìn về Tiểu Thỏ hỏi: "Tiểu Thỏ, cậu cùng chú nhỏ muốn uống chút gì không? Tớ cùng tiểu Cố đi mua."


"Tớ muốn nước dưa hấu!" Tiểu Thỏ cười hì hì nói.


" Nước dừa." Ánh mắt Trình Chi Ngôn như có như không liếc Cố Ninh Thư một cái, thản nhiên nói.


"Được rồi." Trình Thi Đồng gật gật đầu, kéo cánh tay Cố Ninh Thư, đi mua đồ uống rồi.


"Ha ha hắc..." Tiểu Thỏ trơ mắt nhìn bóng dáng Trình Thi Đồng hướng tới cửa hàng bên kia đi, nhịn không được quay đầu lại hướng tới Trình Chi Ngôn nở nụ cười một phen.


"Em cười cái gì??" Trình Chi Ngôn có chút buồn cười sờ soạng đầu cô một phen, thuận miệng nói.


"Ai, Đồng Đồng nhà chúng ta hôm nay phỏng chừng là không có thể xuống biển bơi lội rồi." Tiểu Thỏ cười xấu xa hướng tới Trình Chi Ngôn nói: "Anh xem vừa rồi vẻ mặt trên mặt Cố Ninh Thư, khà khà, hiện tại khẳng định cậu ta hối hận vừa rồi lúc Trình Thi Đồng thay áo tắm chính mình không có xem một phen, nếu không thì tuyệt đối muốn ngăn cản Đồng Đồng mặc áo tắm kia ra ngoài."


"..."


Trình Chi Ngôn khẽ cười một phen, không nói gì.


Quả nhiên, Trình Thi Đồng cùng Cố Ninh Thư mua xong đồ uống trở về, Cố Ninh Thư lại lấy cớ nói chính mình đã đói bụng để cho Trình Thi Đồng cùng cậu đi ăn một chút gì.


"..." Trình Thi Đồng vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn Cố Ninh Thư nói: "Ăn được nữa, trời sắp tối, đến lúc đó liền không có thể bơi lội rồi."


Cố Ninh Thư nghĩ nghĩ, sau đó hướng tới Trình Thi Đồng nói: "Vậy thì ngày mai lại đi..."


#@¥%&...


Huynh đệ, anh là đang nói đùa sao??


Trình Thi Đồng trừng mắt nhìn Cố Ninh Thư.


Đại khái là bị ánh mắt của cô nhìn có chút xấu hổ, trên má gương mặt trắng nõn tuấn tú Cố Ninh Thư hiện ra nhợt nhạt đỏ ửng.


"Đồng Đồng, hôm nay cậu liền đừng bơi lội, cậu xem cậu ăn mặc gợi cảm như vậy, Cố Ninh Thư nhà cậu khẳng định không vừa ý cậu xuống biển a, đều bị người khác nhìn đi." Thời khắc mấu chốt, Tiểu Thỏ cười hì hì hướng tới Trình Thi Đồng nói: "Bình thường không phải cậu rất thông minh sao, chẳng lẽ không thấy Cố Ninh Thư nhà cậu ghen tị??"


Trình Thi Đồng quay đầu lại, liếc mắt nhìn Tiểu Thỏ một cái, nhìn thoáng qua Cố Ninh Thư, sau một lúc lâu, mới thanh âm yếu ớt hỏi: "Anh thực ghen tị?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK