Ánh mắt Trình Chi Ngôn thâm trầm nhìn cô, sau đó lại đột nhiên cúi đầu xuống, cánh môi mỏng hôn môi hồng nhuận của cô.
Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy trên mặt mình một trận nóng lên, đối mặt Trình Chi Ngôn như vậy, không biết vì sao lòng của cô đặc biệt nhanh.
Nụ hôn Trình Chi Ngôn theo chiếc cằm thon của cô, dọc theo cổ thon dài, chậm rãi đi tới trước bộ ngực cô... Bàn tay thon dài cũng bắt đầu chậm rãi đi xuống, nhẹ nhàng vuốt ve trên cái eo thon nhỏ của cô.
Tim Tiểu Thỏ đập nhanh gần như muốn từ trong lồng ngực nhảy ra, cô cảm giác đầu óc chính mình choáng váng, như là ở một mảnh sương mù dày đặc đi tới, nhìn không tới phía trước cũng không thấy phía sau, chỉ có thể dựa vào cảm giác, hướng tới một đạo ánh sáng nhợt nhạt kia đi đến.
Ban đêm trung tuần tháng sáu, không khí mang theo một tia nóng bức, chỉ có chốc lát, trên người cô cùng Trình Chi Ngôn liền xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng nhạt, không khí trong phòng lập tức liền trở nên càng thêm khô nóng.
"Anh nước chanh..." Tiểu Thỏ cúi đầu hô anh một tiếng, lúc anh ngẩng đầu nhìn hướng của cô, cuối cùng có chút xấu hổ mở miệng nói: "Nóng quá..."
Trình Chi Ngôn hơi run sợ một phen, lập tức liền phản ứng kịp.
Anh kéo ngăn kéo tủ đầu giường phía sau ra, từ bên trong lục ra điều khiển từ xa điều hòa, sau đó đè xuống chốt mở làm lạnh.
Bất quá chốc lát, một tia oi bức trong phòng liền biến mất không bóng dáng, cảm giác mát mẻ thoải mái thay thế.
Trình Chi Ngôn nhìn biểu tình khó xử trên mặt Tiểu Thỏ, hai tay vẫn chống đỡ hai bên thân thể của cô như cũ, trầm mặc chốc lát, ánh mắt của anh dọc theo đường cong lung linh, chậm rãi dời xuống dưới.
Tiểu Thỏ quẫn không biết nên làm thế nào mới tốt, theo bản năng túm khăn tắm che chính mình.
Nhưng mà động tác Trình Chi Ngôn còn nhanh hơn cô, anh lập tức bắt lấy cổ tay cô đặt ở trên đỉnh đầu, sau đó cả người che trên người cô, thanh âm trầm thấp mà khàn khàn chậm rãi nói: "Đều đã đến chỗ loại thời khắc này, em còn muốn trốn??"
"Em..."
Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy ngực anh nóng bỏng, không hề khe hở dán chính mình, cách lửa nóng da thịt, cô có thể cảm giác được tim của anh cũng đập nhanh rất lợi hại.
Sau đó...
Cô liền rõ ràng cảm giác được, cách tấm khăn tắm vây quanh bên hông Trình Chi Ngôn kia, cảm nhận được cái gì đang chọc bụng chính mình...
Đó là...
Đó là...
Tiểu Thỏ sớm đã xem qua vô số ngôn tình tiểu thuyết, nháy mắt liền hiểu được kia rốt cuộc là cái gì...
Nhưng mà một giây sau, không đợi cô phản ứng kịp, ngón tay thon dài của Trình Chi Ngôn đã dọc theo bụng dưới bằng phẳng của cô...
Trong nháy mắt đầu ngón tay anh đụng chạm đến chính mình đó, toàn thân Tiểu Thỏ run lên, khuôn mặt nhỏ nhắn hướng tới anh cầu xin nói: "Đừng..."
Nhưng thân thể của anh động cũng không dám động, cô ngừng lại hô hấp.
Mắt thấy cô nhịn không được cuộn tròn thân thể, hai mắt Trình Chi Ngôn nháy mắt trở nên u ám, đôi mắt giống như mực liền như hố đen vũ trụ, đem tất cả ánh sáng cùng hơi nóng hấp dẫn đi vào.
Ngón tay anh dịu dàng mà kiên nhẫn, nụ hôn của anh cũng một cái lại một cái rơi vào trên da thịt trắng nõn, toàn bộ thân thể Tiểu Thỏ dần dần bắt đầu không tự chủ được run rẩy.