Mục lục
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sauk hi Tiểu Thỏ nghe thấy hai người bọn họ đối thoại, cũng ngẩng đầu lên nhìn về phía Trình Chi Ngôn.


“Nhưng mà.... Bản thân con còn không biết hết...”Trình Chi Ngôn có chút không biết nói gì nhìn mẹ Tiểu Thỏ.


“Vậy chuyện này... Trước mắt con biết đến những thứ này, đã đủ ứng phó Tiểu Thỏ rồi.”Mẹ Tiểu Thỏ xấu hổ nhìn Trình Chi Ngôn cười cười.


“Không được, mẹ, anh nước chanh sẽ không nói cho con biết."


Tiểu Thỏ nghe bọn họ nói một lúc, đột nhiên mở miệng nhìn mẹ mình nói: “Con trước kia hỏi qua anh ấy, anh ấy nhất định không chịu nói cho con biết, hơn nữa anh nước chanh còn ước định cùng con anh ấy chỉ trả lời con một vấn đề, hai vấn đề khác không muốn con tiếp tục hỏi anh ấy."


Mẹ Tiểu Thỏ nhìn vẻ mặt buồn bực của Tiểu Thỏ, nhịn không được có chút buồn cười hỏi: “Anh nước chanh của con trước kia trả lời con vấn đề gì?"


“Hôn môi là cái gì?”Giọng nói trong trẻo của Tiểu Thỏ vang lên to rõ trong phòng ăn.


Trình Chi Ngôn vỗ trán... Thật sự là rất muốn tìm một cái lỗ chui vào.


Mẹ Tiểu Thỏ và mẹ Trình Chi Ngôn sửng sốt một chút, nhìn thoáng qua lẫn nhau.


Chẳng lẽ hai đứa nhỏ này đã biết hôn?


Đây đây đây... Đây là trưởng thành sớm?


Mẹ Tiểu Thỏ giật giật khóe miệng, nhìn Tiểu Thỏ hỏi: “Vậy hôn môi là cái gì?"


Tiểu Thỏ nghe thấy mẹ mình hỏi như vậy, buông bát cơm trong tay ra, từ trên ghế xuống đất, chạy nhanh đến trước mặt mẹ mình, động tác thành thạo leo lên đùi bà, sau đó hai tay bưng khuôn mặt bà, không nói hai lời ra sức hôn một cái trên miệng bà một cái, miệng nói: “Đây là hôn môi! Mẹ, hai người chúng ta mỗi ngày đều hôn môi!"


"..."


" Phốc..."


Mẹ Trình Chi Ngôn nhịn không được bật cười.


“Ha ha ha...”Mẹ Tiểu Thỏ phục hồi lại tinh thần, cười khan vài tiếng, gật đầu nói: “Ừ, đúng vậy..."


“Vậy hai vấn đề khác anh nước chanh của con không muốn trả lời con là cái gì?”Mẹ Vẻ mặt Trình Chi Ngôn tò mò nhìn Tiểu Thỏ hỏi.


“Một vấn đề chính là hai người nói vừa rồi, em bé sinh ra như thế nào.”Tiểu Thỏ quay đầu đi, nhìn mẹ Trình Chi Ngôn, chu miệng nhỏ nói: “Còn một vấn đề chính là phát sinh quan hệ là cái gì."


"..."


"..."


"..."


Trong nhà ăn, nhất thời lại là một mảnh yên tĩnh.


“Tiểu Thỏ, con từ chỗ nào học được từ này?”Mẹ Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy trên đầu mình mồ hôi lạnh không ngừng tỏa ra ngoài.


“Trên tivi!"


Ôi... Cái phim truyền hình này thật sự là hại người a...


Mẹ Tiểu Thỏ đưa tay lau mồ hôi trên trán, nhìn Tiểu Thỏ cười nói: “Tiểu Thỏ ngoan, bây giờ con còn nhỏ, chờ con trưởng thành, mẹ sẽ nói đáp án mấy vấn đề này cho con."


“Nhưng mà con đã trưởng thành rồi.”Dáng vẻ Tiểu Thỏ ra vẻ vô tội nhìn mẹ mình nói: “Con đã từ ba tuổi lên năm tuổi a!"


" Ách... Ha ha ha. Đúng vậy a, là trưởng thành, nhưng mà còn chưa đủ lớn a...”Mẹ Tiểu Thỏ xấu hổ cười nói: “Con xem, con tối thiểu phải được mười bốn mười lăm tuổi mới có thể xem như trưởng thành."


“Vậy anh nước chanh bây giờ cũng không thể xem như trưởng thành phải không? Anh ấy mười hai tuổi."


“Ừ."


“Vậy anh nước chanh biết đáp án những vấn đề này sao?"


“Anh ấy... Hình như anh ấy cũng không biết...”Mẹ Tiểu Thỏ vừa lau mồ hôi vừa lắp bắp trả lời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK