"A??" Tiểu Thỏ ngẩn ra, trong nháy mắt phát hiện, mới vừa rồi chính mình còn căng thẳng không thôi, giống như bỗng chốc không còn quá căng thẳng.
"Cố gắng lên." Sau khi Cận Mặc tỉnh táo phun ra hai chữ này với cô, Tiểu Thỏ liền nghe được giáo viên chủ trì trên đài báo ra tên của mình.
Tiểu Thỏ hít sâu một hơi, bước chân ổn định đi lên giảng đài.
Cô diễn thuyết mặc dù không đặc sắc bằng Cận Mặc, nhưng Tiểu Thỏ thoát khỏi tâm tình căng thẳng, khuôn mặt nhỏ nhắn êm dịu đáng yêu cười tủm tỉm, giọng nói thanh thúy lại vang dội, ra dấu tay, động tác tăng thêm âm, toàn bộ diễn thuyết xuống, có thể nói là không thể nào bắt bẻ.
Các thầy giáo giám khảo dưới càng không ngừng gật đầu, ừ, cô gái nhỏ này diễn thuyết không tệ.
Đợi đến khi Tiểu Thỏ kết thúc diễn thuyết, dưới đài lập tức lại vang lên một mảnh tiếng vỗ tay như sấm.
Cuối cùng lúc Tiểu Thỏ an tâm xuống bục giảng, đi đến bên cạnh Cận Mặc ngồi xuống, uốn ba tất lưỡi nói với anh: "Như thế nào, có phải tớ diễn thuyết tốt hơn vừa rồi rất nhiều không??"
"Ừ, rất tốt." Cận Mặc gật gật đầu, lòng bàn tay mở ra với cô, bên trong đang an lặng yên tĩnh nằm một viên toffee đại bạch thỏ khác: "Cái này là thưởng cho cậu."
"Hắc hắc, cảm ơn!" Tiểu Thỏ thật cao hứng cầm lấy khối toffee đại bạch thỏ kia, ném vào trong miệng, thở phào nhẹ nhõm.
Vừa rồi lúc cô đứng đến trên đài, mới phát hiện, áp lực đối mặt với nhiều bạn học diễn thuyết như vậy, lại có thể nhỏ hơn lúc đơn độc đối mặt với một mình Cận Mặc rất nhiều, trong nháy mắt, cô liền xuất ra trạng thái diễn thuyết ở ký túc xá, toàn bộ hành trình lưu loát, ý nghĩ rõ ràng, đến một câu cũng không có quên.
Cuối cùng lúc kết quả trận đấu tuyên bố ra, Cận Mặc không hề nghi ngờ cầm hạng nhất, mà Tiểu Thỏ lại có thể cũng bởi vì phát huy vượt xa người thường, cầm đến thành tích tốt thứ ba.
Thầy giáo Hứa biết được tin tức này, lập tức vui vẻ đến miệng cũng không khép lại được.
Nên biết ba hạng đứng đầu, một ngành của bọn họ liền chiếm hai người, đây là chuyện vinh quang cỡ nào a!!