Mục lục
Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Quỳnh Nguyễn


"Uh`m..." Trình Chi Ngôn nắm tay cô, yên lặng đi ra ngoài.


Thân Tử Hạo sớm liền buông tha cho xếp hàng, ở chỗ cửa ra chờ bọn họ, mắt thấy bọn họ đi tới, vội vàng hướng tới hai người bọn họ vẫy tay nói: "Bên này, bên này!"


Tiểu Thỏ cùng Trình Chi Ngôn đi tới.


"Thế nào a, cảm giác ở trên có phải cực kỳ sảng khoái hay không a?" Thân Tử Hạo cười hì hì nhìn bọn họ hỏi: "Vừa rồi tôi còn chú ý nghe một phen, căn bản là không có nghe tiếng thét chói tai hai người các ngươi a, có phải hai người các ngươi một chút đều không sợ hãi hay không a??"


"Ách... Không tồi" Tiểu Thỏ quay đầu nhìn thoáng qua khuôn mặt Trình Chi Ngôn còn hơi có chút tái nhợt, chần chờ một phen hướng tới Thân Tử Hạo nói: "Thầy giáo Thân, sao anh ra ngoài rồi hả?? Không phải mới vừa xếp hạng thứ nhất tiếp theo sao??"


"Cái này sao..." Thân Tử Hạo có chút không quá tự nhiên bĩu môi nói: "Dù sao hai người đều đã chơi đùa, một mình tôi trở lên đi chơi cũng không có ý nghĩa gì, loại trò này từ nhỏ đến lớn tôi đã ngồi nát vụn, chúng ta ngồi xe qua núi này độ cao không được, một chút cũng không kích thích, tôi nói cho hai người, nếu như có rảnh mà nói, anh mang hai người bọn ngươi đi xem Bắc Kinh, bên kia có xe qua núi cao nhất Châu Á! Bảo đảm kích thích mạo hiểm, cho các ngươi lưu luyến quên về!"


"Cái này..." Tiểu Thỏ kéo kéo môi, trong lòng ha ha nói, hay là thôi đi... Anh nước chanh nhà cô giống như một chút cũng không thích ngồi xe qua núi a!


"Ai, đúng rồi, tôi mới vừa nhìn thấy bên kia giống như cái chiến hỏa Lưu Tinh Chùy, đung đưa tới lui cực kỳ thú vị, một chuyến có thể ngồi mấy chục người, nếu không chúng ta đi ngồi như thế đi, tuyệt đối sẽ không lại bị tách ra." Thân Tử Hạo vừa thao thao bất tuyệt hướng tới Tiểu Thỏ cùng Trình Chi Ngôn nói, vừa túm cánh tay Trình Chi Ngôn liền định đi về bên kia.


Tiểu Thỏ vội vàng nhanh tay lẹ mắt lại túm Trình Chi Ngôn trở về, vẻ mặt xấu hổ nhìn Thân Tử Hạo nói: "Cái kia....Em... Hôm nay em có phần không thoải mái, nếu không chúng ta vẫn là đi ngồi ngựa gỗ xoay tròn đi?"


"A??"


Thân Tử Hạo sửng sốt một phen, vẻ mặt khó tin nhìn cô nói: "Không phải đâu, em có lầm hay không, chạy tới ngồi ngựa gỗ xoay tròn, cùng một đống đứa trẻ ngồi??"


"Đúng a." Tiểu Thỏ vô cùng thản nhiên liền gật gật đầu nói: "Anh không biết là cực kỳ lãng mạn sao??"


"..."


Thân Tử Hạo trầm mặc chốc lát, sau đó yên lặng nói: "Không...Anh Ta chỉ cảm thấy mình giống người nhược trí ( thiểu năng, ngốc)...."


"..."


Tiểu Thỏ nháy mắt không nói gì, "Vậy nếu không...Anh ở bên ngoài chờ chúng ta?"


"..."


Thân Tử Hạo vẻ mặt khó có thể tin nhìn cô nói: "Chính em ngồi liền thôi, chẳng lẽ em còn muốn túm Trình Chi Ngôn cùng ngồi với em."


"Làm sao vậy??" Tiểu Thỏ chớp chớp mắt, vẻ mặt vô tội nói: "Bên kia cũng có rất nhiều người yêu cùng nhau ngồi a."


"..."


Thân Tử Hạo lại lâm vào trầm mặc.


Cho nên nói đến cùng, hai người các ngươi chính là tú ân ái ngược lại tôi cẩu ( con chó) được không, được không, được không??


Có thể là ánh mắt anh lên án quá mức mãnh liệt, Trình Chi Ngôn rốt cục chậm rãi mở miệng nói: "Đi ngồi Ma Thiên Luân đi, vừa lúc có thể thấy tất cả phong cảnh công viên trò chơi."


Thân Tử Hạo cùng Tiểu Thỏ nhìn thoáng qua lẫn nhau, sau đó gật gật đầu, đồng thời nói: "Được!!"


Nhưng mà đến chỗ ngồi Ma Thiên Luân, bọn họ vậy mà gặp Trình Thi Đồng cùng Cố Ninh Thư.


Thân Tử Hạo mắt thấy bộ dáng Trình Thi Đồng cùng Cố Ninh Thư tay trong tay song song đi, nhịn không được đưa tay chỉ vào bọn họ nói: "Các ngươi đây đây đây... Yêu sớm??"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK