“Đúng rồi, hơn mười ngày trước, có hai vị khách đã chết trên đường từ nhà hàng đến phòng ngủ. Sau khi kiểm tra thi thể thì phát hiện bọn họ mang theo hung khí, dường như chuẩn bị âm mưu giết ai đó, nhưng trên đường đi lại không cẩn thận rơi xuống hồ chết đuối.”
Giám sát Ngô nói.
Giang Thần híp mắt, quay đầu nhìn thoáng qua mặt hồ phẳng lặng không gợn sóng dưới bóng đêm.
Lại là chết đuối.
Dường như mấy câu chuyện ma quái trong biệt thự đều liên quan đến con quỷ trong hồ này.
Bác gái trong phòng bị sát hại sau khi nhìn thấy quỷ nước, người làm vườn chết trong hồ, bây giờ, ngay cả hai con quỷ âm mưu cũng chết đuối trong hồ!
“Chắc chắn con quỷ nước này rất không đơn giản, có lẽ tất cả bí mật của khu biệt thự này đều có liên quan đến nó.”
“Trịnh Thiếu Minh và Trương quản gia vào núi, chuyện xảy ra tối nay khẳng định có liên quan đến bọn họ. Rốt cuộc, tại sao bọn họ lại làm như vậy?”
Giang Thần lẩm bẩm, không quan tâm đến giám sát Ngô nữa, một mình đi về phía nhà hàng.
Bên ngoài biệt thự không có đèn, đêm đen như mực, hắn càng tới gần nhà hàng thì không khí xung quanh lại càng lạnh lẽo, chắc chắn trong này không chỉ có một con quỷ!
Giang Thần đẩy cửa kính ra, bước vào. Vừa vào, hắn đã ngửi thấy mùi máu tanh nồng nặc, mò mẫm đi tới trong bóng đêm, do không cẩn thận nên hắn vấp phải thứ gì đó ở dưới chân.
Giang Thần bật đèn flash của điện thoại lên, cúi đầu nhìn xuống, đập vào mắt hắn là một khuôn mặt người chết với đôi mắt mở to, trên cổ bị cắm một con dao, trên người mặc đồng phục của nhân viên biệt thự.
Huyết tương sền sệt chảy trên sàn nhà, Giang Thần đưa tay sờ sờ, vẫn còn ấm, hẳn là mới chết cách đây không lâu.
“Rất có thể người này đã chết trong tay hai con quỷ âm mưu, dường như trước khi bọn chúng định giết người nào thì sẽ ở bên cạnh người đó nói rõ âm mưu cho nạn nhân biết, rồi chờ một khoảng thời gian sau mới giết chết.”
“Lý Kiệt cũng chọc phải hai con quỷ này, nếu không có gì ngoại lệ xảy ra thì có lẽ đêm nay hắn sẽ bị giết. Nhưng hiện tại, hai con quỷ này còn chưa đả động gì đến cậu ta, vậy chắc hẳn là bọn chúng còn ở trong nhà hàng này!”
Giang Thần rút con dao trên cổ người nhân viên ra, giúp anh ta vuốt đôi mắt còn đang mở to, sau đó đứng dậy đi về phía nhà vệ sinh.
Ngay khi tới hành lang dẫn đến nhà vệ sinh, hắn nghe thấy một tiếng thở hổn hển nặng nề và một tiếng gọi thận trọng.
“Lão Dương… lão Dương, cậu đang ở đâu? Có còn sống không?”
“Đậu má! Cái điện thoại nát này, tại sao thời khắc mấu chốt lại không thể gọi được! Mình còn chưa muốn chết mà...”
Một giọng nói nghe có vẻ tức giận, nhưng thực chất là kìm nén nỗi sợ hãi truyền đến
Giang Thần nghe ra đối phương là Triệu Tiểu Đông, là một sinh viên cùng khoa với hắn và cũng khá tốt bụng trong khoa, thường xuyên chủ động giúp đỡ các bạn cùng lớp, tặng sách, đón tân sinh viên, quen biết nhiều người.
Hắn đi về phía trước vài bước, nhìn thấy trong hành lang có một người đang dựa lưng vào tường, hai tay điên cuồng bấm điện thoại, mặt lấm tấm mồ hôi, thỉnh thoảng lại hoảng hốt liếc nhìn xung quanh, như thể đang đề phòng cái gì đó.
Hình như nguồn điện của nhà hàng đã bị ngắt, không có điện, trong bóng tối chỉ có ánh sáng điện thoại của cậu ta.
Hành lang yên tĩnh đến quỷ dị, sắc mặt Triệu Tiểu Đông càng ngày càng tái nhợt, bởi vì cậu hiểu được, nơi này không chỉ có một mình cậu, hoặc nói khách đi, hai người kia hoàn toàn không phải là con người!
Lúc Giang Thần nhìn qua thì phát hiện, dưới ánh đèn điện thoại của Triệu Tiểu Đông, trong bóng tối bên cạnh cậu ta có một gương mặt trắng bệch, đang ác ý nhìn chằm chằm vào cậu ta, nhưng chính bản thân cậu ta lại không hề phát hiện ra.
“Triệu Tiểu Đông!”
Giang Thần gọi to một tiếng.
Triệu Tiểu Đông cả kinh, ngẩng đầu nhìn lại:
“Ai! Ai đó?”
“Giang Thần nè!”
Giang Thần bật đèn điện thoại, sải bước đi tới, còn cố ý lớn tiếng trả lời.
Trong quá trình này, hắn nhìn thấy khuôn mặt trắng bệch kia quay đầu nhìn hắn thật sâu, sau đó lui vào trong bóng tối.
Quả nhiên, quỷ âm mưu quỷ thích bí mật giết người, một khi bị phát hiện, nó sẽ tạm thời từ bỏ ý niệm hại người trong đầu.
Giang Thần thầm kết luận.
Hắn phát hiện, mỗi một loại quỷ, khi giết người thì chúng đều sẽ có một quy luật riêng biệt , sau khi thăm dò rõ ràng thì có thể đối phó với quỷ tốt hơn.
“Giang Thần, sao cậu lại tới đây...”
Triệu Tiểu Đông sửng sốt, trong mắt hiện lên một tia rối rắm, cuối cùng trầm giọng nói:
“Đừng tới đây, đi tìm thầy, báo cảnh sát, nơi này... có... quỷ!”
Mặc dù biết nói như vậy có thể sẽ dọa người sống duy nhất này bỏ chạy, nhưng Triệu Tiểu Đông vẫn nói ra.
Một mặt vì tính cách của cậu ta cũng không tệ, sẽ không ở thời khắc chắc chắn phải chết này lại kéo thêm một người bạn học khác cùng chết theo mình.
Mặt khác, chỉ khi Giang Thần chạy ra ngoài gọi càng nhiều người tới, hoặc là cảnh sát thì cậu ấy mới có cơ hội được sống sót.
“Ừ, tôi biết.”
Phản ứng của Giang Thần nằm ngoài dự đoán của cậu.
Hắn đi tới, nhìn Triệu Tiểu Đông đang sững sờ hỏi:
“Đã xảy ra chuyện gì, cậu nói rõ ràng một chút đi.”
“Hả? Cậu...”
Triệu Tiểu Đông còn muốn nói cái gì đó, nhưng sau khi tiếp xúc với ánh mắt sắc lẹm của Giang Thần, lại không tự chủ được mà rùng mình, chợt hiểu ra.
Cậu ta vội vàng nói:
“Lúc nãy tôi đang đi vệ sinh thì đột nhiên nghe thấy ở buồng vệ sinh bên cạnh truyền đến tiếng thì thầm của hai người, hình như bọn họ đang lên kế hoạch muốn giết ai đó, nói là muốn kéo cầu dao điện xuống trước, sau đó thừa dịp bóng tối, từ sau lưng dùng dao giết chết người ta...”
“Tôi càng nghe càng sợ, bởi vì kế hoạch của họ rất chu đáo, kể cả những chi tiết như xử lý thi thể, làm giả chứng cứ ngoại phạm.”
Giang Thần gật đầu, cái này cũng giống với chuyện Lý Kiệt kể lúc trước, xem ra bọn họ gặp phải cùng một con quỷ.
“Nhưng cậu có biết, người bọn họ muốn giết là ai không?”
Triệu Tiểu Đông kinh hãi mở to hai mắt:
“Triệu Tiểu Đông! Bọn họ nói muốn giết tôi, giết Triệu Tiểu Đông!”
“Lúc đó tôi còn tưởng là Dương Chí đang đùa giỡn nên lên tiếng gọi cậu ấy, nhưng tôi vừa mở miệng thì giọng nói bên cạnh đã biến mất. Tôi gọi điện thoại cho Dương Chí, sau khi cậu ta nghe máy thì lại nói bản thân đã sớm lên tầng 2 đi dạo, không còn ở nhà vệ sinh chờ tôi.”
“Tôi vội vàng kéo quần lên rồi đi ra, nhưng cậu biết tôi đã phát hiện ra cái gì không?”
Giang Thần tiếp lời:
“Trong nhà vệ sinh không có ai hết, buồng vệ sinh bên cạnh viết đầy chữ chết.”
Nghe vậy, Triệu Tiểu Đông trợn tròn mắt, hoảng sợ nhìn Về phía Giang Thần:
“Cmn, cậu cũng là quỷ sao hả!?”
Giang Thần: “...”
“Ha, nếu tôi là quỷ thì đã sớm đã giết cậu rồi. Sau đó thì sao?”
Triệu Tiểu Đông ngẫm lại cũng đúng, tiếp tục nói:
“Tôi cảm thấy hơi sợ nên vội vã lao ra khỏi nhà vệ sinh, nhưng tôi vừa đi ra thì chợt nghe thấy một tiếng ‘cạch’, giống như là tiếng ngắt cầu dao, ngay sau đó tất cả đèn ở đây đều tắt.”
“Hai con quỷ âm mưu kia thật sự hành động, chúng nó đã kéo cầu dao, tôi càng sợ hãi hơn, nhưng còn chưa chạy ra ngoài hai bước thì trên lưng đã bị đâm một dao.”
“Trong lúc hoảng hốt, tôi chợt nhớ chúng nó nói muốn giết tôi từ sau lưng, vì thế tôi dựa sát vào tường, nên mới có thể chống đỡ đến tận bây giờ.”
Giang Thần không khỏi gật đầu, có chút ngoài ý muốn nhìn Triệu Tiểu Đông.
Một người bình thường dựa vào quy luật giết người của quỷ sống sót trong tay quỷ, đầu óc của đối phương rất tỉnh táo, lá gan cũng coi như khá lớn so với người bình thường.
Nói tóm lại, không chừng tương lai Triệu Tiểu Đông này cũng sẽ là một nhân vật có thành tựu.
“Cậu làm rất tốt, bây giờ đi về phía trước hai bước.”
Giang Thần lên tiếng.
Triệu Tiểu Đông hít sâu một hơi, nhìn chằm chằm hắn hồi lâu, cuối cùng cắn răng gật đầu:
“Được!”
Cậu lựa chọn tin tưởng Giang Thần.
Triệu Tiểu Đông rời khỏi vách tường, để lộ lưng của bản thân ra, phía trên đúng thật có một vết dao không sâu không cạn, đang tản ra từng tia oán khí. Cậu ta cố nén đau đớn, đi về phía trước hai bước.
Trong quá trình này, cậu ấy quay nửa đầu nhìn về phía sau, trong lòng rất lo lắng.
Sau khi chờ 2 phút, không có con dao nào xuất hiện từ trong bóng tối.
Rốt cuộc Triệu Tiểu Đông mới thở phào nhẹ nhõm, trái tim đang đập bịch bịch cũng dần lắng xuống.
“Có vẻ như khi có người khác ở đây, quỷ âm mưu sẽ không ra tay.”
Giang Thần thì thào, đưa tay đặt trên lưng Triệu Tiểu Đông, giúp cậu ta xua tan oán khí, sau đó hắn đi về phía trước:
“Đi theo tôi.”
Giang Thần định đi đến nhà vệ sinh kiểm tra một chút, để xem thử hai con quỷ đó sẽ âm mưu giết hắn như thế nào!