• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Nói thật với cậu nha Tiểu Thần, giờ thì chị tin trên đời này có quỷ, cũng hên có một pháp sư trừ tà lợi hại như cậu ở đối diện cho nên tối ngủ cũng cảm thấy an tâm hơn rất nhiều!"

"Nếu không phải vì sợ bị em chê cười thì chị đã dọn vào ở chung với em luôn rồi đó!"

Nói đến đây, hai má của chị Hồng bỗng ửng đỏ, nhìn giống như hai quả đào chín mọng.

"Vì vậy cho nên cậu nhất định phải nhận căn hộ này..."

Lần này Giang Thần không từ chối nữa, dẫu sao ở khu vực này thì giá thuê nhà cũng không rẻ, một tháng cũng tốn hơn năm ngàn rồi, dựa vào gia sản của hắn hiện tại thì đây cũng không phải là một khoản chi tiêu ít ỏi gì.

"Tốt rồi, giờ cậu cứ ăn trước đi, chị sẽ dọn dẹp giúp cậu, mớ quần áo này chị sẽ đem về giặt cho, tối sang chị lấy về nha!"

Sau khi đã đưa giấy tờ nhà cho Tiểu Thần xong, chị Hồng vui vẻ nhảy nhót thoạt nhìn cứ giống y như một cô nàng thiếu nữ vừa độ đôi mươi.

...

Chín giờ tối, trước cổng trường Đại học Kinh tế Tài chính Giang Bắc từng nhóm sinh viên tấp nập ra vào, ở đó xuất hiện một thiếu nữ với đôi chân trần trắng nõn dài miên man trong tiết trời mùa Hạ khiến biết bao cặp mắt của nam sinh phải mê mẩn liếc nhìn.

Hòa mình trong đám nam thanh nữ tú ấy, Giang Thần như một lần nữa được trẻ lại, mặc dù kiếp trước lúc hắn chết cũng chỉ mới hai mươi sáu tuổi.

"Tiếc là Trương lão đầu không có ở đây chứ nếu không thì ổng cũng lé mắt vì nhìn!"

Trương lão đầu chính là lão già đã nhặt Giang Thần về nuôi, lão ta thật sự là người không đứng đắn, thú vui của lão chính là việc dắt Giang Thần đi rình phụ nữ tắm, hoặc là những lúc lên thị trấn, lão thường kéo Giang Thần ra sau hậu trường rạp hát để nhìn lén các diễn viên thay trang phục.

Mỗi lần bị bắt gặp, lão đều đẩy Giang Thần ra làm bia đỡ đạn.

Sau khi vào cổng, Giang Thần tiếp tục đi hơn 10 phút thì đến dãy phòng học thuộc khoa Quản trị Kinh doanh.

Phòng 415, tầng 4, điểm danh vào thứ Hai.

Giang Thần vừa vào lớp đã thấy sự huyên náo của nam nữ sinh viên trong phòng học, hắn liền tiến về phía cuối lớp học tìm một chỗ để ngồi, hắn lôi bình nước giữ nhiệt ra, rót một ly nước ấm vừa nhâm nhi vừa xem tin tức trên điện thoại, ở phần tin nóng nổi bật thông tin về vụ án mạng ở đường Thiên Phúc:

"Trong số những nạn nhân xấu số, một nạn nhân là người đi đường bị sát hại và ném xác vào bồn hoa, hai nạn nhân kia chính là cư dân ở khu phố cổ này, một người bị ném xác ở cầu thang, người còn lại bị sát hại trong chính căn hộ của mình."

"Thật ra, nói ném xác cũng không đúng mà chính xác là hung thủ không hề có ý định che giấu hay thay đổi hiện trường gây án, hành động này quá quái dị, hoàn toàn không giống với những tội phạm bình thường chút nào."

Hung thủ cũng không phải là người ngu, nếu như không muốn bị bắt thì sau khi giết người dĩ nhiên hắn sẽ tìm cách phi tang chứng cứ, thay đổi hiện trường.

"Vì vậy cho nên, đối với hung thủ này chỉ có thể có hai khả năng, hoặc hắn bị bệnh tâm thần, hoặc là..."Nó"!"

"Hơn nữa, tất cả nạn nhân đều bị hủy hoại khuôn mặt, có cảm giác như hung thủ có chấp niệm gì đó khi ra tay, cũng giống như cách mà nữ quỷ gõ cửa giết người, mặc dù ả có thể bò bằng tay không lên đến tận tầng 12 nhưng ả vẫn chọn cách gõ cửa phòng của các nạn nhân."

Giang Thần phân tích sơ lược tình hình, hắn cảm thấy vụ án này có khả năng rất lớn liên quan đến yếu tố linh dị.

Đang miên man suy nghĩ, bỗng nhiên ở ngoài cửa có tiếng lao xao, sau đó có mấy sinh viên cùng lớp quay về phía cuối phòng học gọi to:

"Giang Thần! Giang Thần! Có người tìm cậu kìa!"

"Là Lâm Ấu Vi đó, thằng quỷ này quen với Lâm nữ thần hồi nào vậy?"

"Ui da, lại còn có cả Dương nữ thần, Dương Thiên Thọ nữa kìa! Giang Thần cũng chỉ là một thanh niên bình thường chẳng có gì nổi bật cả, sao lại có thể khiến cho hai đại nữ thần đến tận nơi tìm vậy chứ? Hâm mộ thật đó! Ganh tị thật sự! Tức ghê!"

"Mau ra đi kìa!"

Đám nam sinh khá kích động.

Sinh viên trong lớp bắt đầu thúc giục Giang Thần đồng thời ra sức rướn người nhìn ra cửa.

Giang Thần thoáng sửng sốt, ngẩng đầu nhìn ra cửa, bên ngoài đang có rất nhiều người đang bu đen bu đỏ, giữa đám đông có hai nữ sinh xinh đẹp với phong cách khác nhau.

Một trong hai người bọn họ mặc sơ mi trắng bó sát cùng với chân váy dài, là một cô gái có dáng vẻ nhu mì, thanh thoát, thế nhưng trong nụ cười dịu dàng kia lại có sự lạnh lùng xa cách, nhìn qua cũng biết cô ấy có xuất thân không tầm thường.

Nữ sinh còn lại thì gọn gàng trong bộ đồ thể thao, gương mặt thanh tú, lạnh lùng, cũng xinh đẹp bội phần.

"Lâm Ấu Vi?"

Giang Thần biết nữ sinh này vì trước đây bọn họ đã từng là bạn hồi tiểu học, nhưng đến năm học lớp 5 thì gia đình Lâm Ấu Vi chuyển đi nơi khác sinh sống, không ngờ lên đại học lại gặp lại cô ta.

Lúc đó hai người gặp nhau ở thư viện, cả hai đều cảm thấy đối phương nhìn rất quen, vậy là sau khi hỏi han nhau vài ba câu thì nhận ra là đồng hương còn là bạn học cũ thời tiểu học.

Thế nhưng sau lần đó thì cả hai không còn chạm mặt nhau bất kỳ lần nào nữa.

Giang Thần đứng dậy bước ra ngoài, đi đến trước mặt hai người đẹp, hắn cũng đã trãi qua hai kiếp người cho nên lần này đối diện với những mỹ nhân này hắn cũng không còn cảm giác bị kích động quá mức nữa, Giang Thần bình tĩnh hỏi:

"Có chuyện gì vậy Lâm Ấu Vi?"

Lâm Ấu Vi đưa mắt nhìn đám đông đang vây quanh khẽ mỉm cười, chỉ tay về phía hành lang:

"Ra ngoài đó nói chuyện đi!"

Giang Thần gật đầu, hai người lách khỏi đám đông tiến về phía trước.

Khi hai người bọn họ đi ngang qua nữ sinh mặc đồ thể thao, cô ta khẽ cau mày.

"Giang Thần, cho cậu nè!"

Lâm Ấu Vi đưa cho Giang Thần một lá bùa hình tam giác màu vàng.

"Đây là lá bùa mà mẹ tớ đã xin, nó có thể trừ tà, hộ thân, cậu hãy đeo nó bên mình, tốt nhất là đừng có tháo nó ra."

"Ngoài ra..."

Lâm Ấu Vi thoáng do dự.

"Gần đây bên ngoài không an toàn, đã xảy ra rất nhiều vụ án mạng, cậu nên ở trong nhà, nhất là ban đêm tuyệt đối đừng bước ra ngoài."

Sau khi dặn dò Giang Thần cẩn thận, không để cho Giang Thần kịp trả lời, Lâm Ấu Vi mỉm cười rồi cùng Dương Thiên Thọ rời đi.

Hai người đi một đoạn thật xa, Dương Thiên Thọ nhíu mày, quay sang hỏi Lâm Ấu Vi:

"Vi Vi, có một số chuyện không thể để cho người bình thường biết được, bồ làm như vậy là vi phạm Kỷ luật thép của Âm Tào và Đạo Minh ban hành!"

"Thì mình cũng đâu có nói gì nhiều đâu, chẳng qua chỉ đưa cho cậu ấy một lá bùa thôi mà!"

"Ừa, không sao, chỉ là mình muốn nhắc nhở bồ thôi, dẫu sao hắn cũng chỉ là người bình thường, so với bồ thì kẻ ở trên trời người ở dưới đất, chưa cần đề cập đến thân phận dị nhân của bồ đi ha, chỉ cần nói đến chuyện gia thế của bồ thì cả đời hắn cũng chẳng thể nào có thể với tới được!"

Dương Thiên Thọ nói.

Nghe vậy, Lâm Ấu Vi xụ mặt, sau đó giận dỗi vỗ vào vai Dương Thiên Thọ, nói:

"Bồ nói bậy bạ gì đó hả, chẳng qua mình chỉ coi hắn như bạn bè bình thường thôi mà, mình cũng không nói là mình có ý định gì đâu?"

"Xớ! Bạn bình thường mà lại có thể đưa cho hắn lá bùa hộ mệnh tốt như vậy sao? Lá bùa này nếu đem bán chợ đen cũng được cả hai triệu chứ chưa kể là bán ở chợ chính thống đó nha!"

Dương Thiên Thọ nhếch mép cười.

"Bồ quên là trước đây mình đã từng nói với bồ rồi sao, hồi đó lúc ba của mình chán nản nên dọn nhà về quê ở, hắn là bạn học của mình á, có lần hắn vì cứu mình thoát khỏi tay bọn lừa đảo mà ngã bể đầu chảy máu đó!"

Lâm Ấu Vi lại nói:

"Đối với ơn cứu mạng mà nói, chỉ một lá bùa hộ mệnh cũng chẳng là gì, hơn nữa gần đây âm khí lại rất thịnh, mình sợ hắn đụng phải những thứ đó!"

"Bồ cũng biết rồi đó, hắn chỉ là một người bình thường, nếu gặp phải quỷ thì chắc chắn sẽ chết, hai người thuộc về hai thế giới hoàn toàn khác nhau."

Dương Thiên Thọ nhìn cô bạn thân của mình với ánh mắt rất nghiêm túc.

"Vi Vi, mình khuyên bồ một câu, đừng nhầm lẫn giữa ơn nghĩa với tình yêu, bồ vừa xinh đẹp lại tài giỏi, có biết bao nhiêu trai đẹp, tài giỏi đang theo đuổi bồ."

"Nếu là một người bình thường thì có cố gắng cả đời cũng không thể nào xứng được với bồ!"

Lâm Ấu Vi không nói gì thêm, ánh mắt ánh lên vẻ phức tạp.

Cô không nói thật lòng đối với người bạn thân của mình, đương nhiên cô biết phân định rõ ràng đâu là báo ân, đâu là chuyện tình cảm nam nữ, chẳng qua là bóng dáng của chàng thanh niên kia đã khắc sâu vào tâm trí của cô từ những ngày còn thơ ấu.

"Haizz..."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK