• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên trong phòng kỹ thuật, Giang Thần nhận ra tiếng bước chân nặng nề đang tiến lại gần cùng với mùi thuốc sát trùng càng ngày càng nồng nặc, không bao lâu sau thì nó đã xuống đến hành lang tầng 5.

"À há, thì ra cưng trốn ở đây!"

Bên ngoài vang lên tiếng chặt cửa.

"Rầm! Rầm!"

Sau hai nhát chém, cánh cửa chống trộm đã bị chặt nát.

Mí mắt Giang Thần giật giật, dựa vào sức mạnh hiện tại của hắn, nếu như phải đối đầu với con quỷ này chỉ e rằng chỉ một vả của nó thôi cũng đủ khiến cho Giang Thần chết ngay lập tức.

Nữ quỷ bước vào căn hộ số 502 nhưng không tìm thấy con mồi mà ả cần tìm.

"Há há há, cưng rất là "lươn" luôn đó nha, chế nhất định phải có được câu trả lời của cưng!"

Ả lại lao ra khỏi căn hộ 502 và chạy xuống lầu.

Bên trong phòng kỹ thuật chật hẹp, hai người đang co cụm lại với nhau cùng đồng thời thở phào nhẹ nhõm.

Cô gái thở phào vì nữ quỷ kia đã tạm thời rời đi.

Giang Thần thì sắp không kiểm soát được thằng đệ rồi.

"Tên tôi là Trần Tuyết, đại khái anh có thể xem tôi như là chuyên viên xử lý các sự kiện linh dị, hoặc cũng có thể gọi chúng tôi là... kỳ nhân!"

Trần Tuyết buông lỏng vòng tay vẫn đang che chở cho Giang Thần xuống, trong bóng tối, dường như gò má của người đẹp bổng ửng đỏ.

"Về sự thô lỗ với anh lúc nãy, đó cũng không phải là lỗi của tôi, dù sao thì tôi cũng đã cứu anh một mạng!"

"Từ giờ trở đi anh phải theo sát tôi thì may ra còn có cơ hội sống sót."

Vừa nói, cô ta vừa đẩy cánh cửa gỗ ra, lá bùa dán trên cửa rơi xuống rồi bốc cháy giữa không trung, biến thành tro bụi.

"Ra ngoài trước đã..."

Trần Tuyết chỉ mới nói được nửa câu thì đột nhiên dừng lại, gương mặt tái xanh.

Bởi vì ngay góc hành lanh nối giữa tầng 4 với tầng 5, trong bóng tối u ám là thân hình của một người phụ nữ mình bê bết máu, tay xách dao phay, lặng lẽ thò đầu ra, khuôn mặt đã bị hủy hoại hoàn toàn, không còn bất cứ đường nét nào của *ngũ quan nhưng lúc bấy giờ dường như lại đang mỉm cười.

*Ngũ quan: gồm tai, mắt, mũi, miệng, lông mày.

"Thì ra là cưng trốn ở chỗ này ha, giờ thì có thể nói cho chế biết rồi, chế có đẹp không?"

Âm thanh khàn đục lạnh lẽo vang lên khiến người nghe không rét mà run.

Trần Tuyết lạnh lùng đưa tay bắt ấn, hai ngón tay kẹp chặt một đạo bùa, miệng lầm rầm niệm chú:

"Thiên địa huyền tông, vạn khí bản căn. Nghiễm tu ức kiếp, chứng ta thần thông."

"Kim quang phù!"

Cũng trong lúc này, nữ quỷ xách theo con dao phay dài sắc nhọn đồng thời lao đến.

"Sao mày không nói gì hết vậy, có phải là thấy tao không đẹp đúng không?"

Chỉ nhảy mấy bước, nữ quỷ đã đến trước mặt Trần Tuyết, ả vung dao chém xuống.

Đạo bùa trên tay Trần Tuyết phát ra một vầng ánh sáng màu vàng, khi con dao phay của nữ quỷ chạm đến thì vang lên một tiếng nổ lớn.

"Keng!"

Tiếng kim loại chạm vào nhau vang lên lạnh lẽo, con dao phay sắc nhọn trong tay của nữ quỷ văng đi, nữ quỷ hét lên một tiếng thảm thiết đồng thời bị đánh bật văng ra xa, đập mạnh vào cầu thang.

"Wow!"

Mắt Giang Thần sáng rỡ, hắn không thể ngờ rằng trên đời này thật sự có đạo pháp.

Nhưng ngay sau đó, Trần Tuyết bất ngờ lùi lại một bước chạm phải người của Giang Thần, hắn có cảm giác như bị một lực đẩy mạnh về phía sau, lưng đập vào tường, thiếu chút nữa là hộc máu.

"Á..."

Trần Tuyết hét lên đau đớn, ôm chặt lấy bả vai, cú va chạm vừa rồi đã kiến vết thương của cô bị xé rách một lần nữa.

Nghiêm trọng hơn là quỷ khí đang tiếp tục ăn mòn sinh khí của Trần Tuyết, cô ta phải điều chân khí đến để áp chế, sau khi vận lực để kích hoạt Kim quang phù, dường như Trần Tuyết đã không còn đủ sức để tiếp tục chiến đấu nữa.

"Bà ngựa nó chứ, vốn dĩ một con quỷ trung cấp thì rất dễ tróc, ai ngờ ở cái nơi quỷ quái này còn xuất hiện thêm một con quỷ khác nữa kia chứ!"

Trần Tuyết không cam tâm quay đầu liếc nhìn Giang Thần:

"Chân khí của tôi sắp cạn rồi, đợi lát nữa tôi sẽ liều chết giữ nó lại, anh chạy nhanh xuống dưới ra ngoài tìm cách liên lạc với tổ bảo vệ, bọn họ sẽ điều kỳ nhân đến tiếp ứng, hiểu không?"

Giang Thần gật đầu.

Lúc bấy giờ nữ quỷ đã bò dậy được, lại một lần nữa ả ta nhặt lấy con dao phay chỉa về phía hai người, ả phát hiện ra còn có Giang Thần thì tỏ ra mừng rỡ:

"Ái chà chà, thì ra là còn có một chàng trai, sao nào, cưng thấy chế có đẹp không?"

Giang Thần nhìn ả:

"Em gái à, em thật sự rất là xinh đẹp đó!"

"Hỏng rồi!"

Trần Tuyết không kịp ngăn cản, mặt mày đã tái mét:

"Anh trả lời cô ta như vậy sẽ bị cô ta nhây cho tới chết đó!"

Quả nhiên, tiếng cười the thé của nữ quỷ càng trở nên lạnh lùng hơn:

"Ồ, vậy sao? Cưng thật sự thấy bộ dạng của chế bây giờ rất đẹp sao? Vậy có muốn chế giúp cưng trở nên đẹp giống chế không nào?"

Vừa nói, con dao phay sắc nhọn trong tay ả không hiểu sao cũng bắt đầu nhỏ máu, cứ giống như báo trước hành động sắp tới của nữ quỷ.

"Tại sao em phải làm như vậy? Mỗi một người đều là một đóa hoa duy nhất trên thế gian này, em gái quỷ nè, sao em lại suy nghĩ cực đoan như vậy chứ?"

Giang Thần khẽ lắc đầu.

"Nhưng nếu không làm vậy thì sao có thể chứng minh được cưng thật sự thấy chế đẹp kia chứ?"

Nữ quỷ cười lạnh lùng.

"Đơn giản thôi!"

Mắt Giang Thần dường như sáng lên, hắn túm lấy cổ tay lạnh ngắt của nữ quỷ, nói:

"Cục cưng! Vào phòng với anh!"

Nữ quỷ ngơ ngác, sau khi choàng tỉnh, vẻ mặt của ả trở nên gượng gạo:

"Vào phòng làm gì? Nhanh quá vậy?"

"Quỷ khí +10."

"Đi nào bé quỷ, hãy cho anh khám phá vẻ đẹp của em nào!"

Giang Thần kéo mạnh nữ quỷ, ánh mắt hắn trở nên nóng bỏng khiến cho nữ quỷ hủy dung cảm thấy thật sự kinh ngạc.

"Tại sao hắn lại nhìn mình như vậy chứ? Không lẽ hắn thật sự muốn "thịt" mình sao ta?"

"Ủa, nhưng mình chính là quỷ mà!"

"Quỷ khí +20"

Trần Tuyết đứng bên cạnh chứng kiến cảnh này cũng ngây người.

Cho dù bị đánh chết Trần Tuyết cũng không thể nghĩ ra, diễn biến sự việc lại biến đổi theo chiều hướng này.

Lúc bấy giờ, Giang Thần nhìn thấy nữ quỷ đứng im bất động thì bước về phía ả một bước, dang tay ôm ả vào lòng đồng thời ghé sát cổ ả thổi ra một làn hơi nóng, thì thầm:

"Sao vậy, xấu hổ hả?"

Nữ quỷ hủy dung giật bắn mình cứ giống như chú mèo nhỏ bị làm cho hoảng sợ mà nhảy dựng lên.

"Nè! Hắn ta đang đùa với quỷ sao? Không lẽ hắn cũng là quỷ sao?"

"Quỷ khí +30."

Dĩ nhiên, tất cả những hành động này đều là phản xạ tự nhiên.

Sau khi nữ quỷ lấy lại bình tĩnh, đột nhiên ả kéo Giang Thần lại:

"Được đó nha, vậy chúng ta vào phòng thôi, nếu như cưng không thành thật với chế vậy thì chế sẽ từng chút từng chút một phá nát cả khuôn mặt của cưng!"

Vậy là một người một quỷ bước vào phòng ngủ của căn hộ số 502.

Vừa bước vào bên trong, lập tức nữ quỷ đẩy Giang Thần ghì sát vào tường, khuôn mặt nát bét của ả ẩn hiện một nụ cười chết chóc:

"Há há há, chế quên nói cho cưng biết, nếu như cưng thật sự yêu chế thì chắc chắn cưng cũng sẽ muốn biến thành bộ dạng giống như chế đúng không nào?"

"Haizzz..."

Giang Thần thở dài.

Con quỷ này không giống với nữ quỷ gõ cửa lần trước, không dễ lừa gạt nó chút nào, lần này mình chỉ mới thu thập được có 60 quỷ khí hà, đành phải kích hoạt thẻ hóa yêu vậy!

"Thôi được rồi, giờ thì phải giết chết nó ngay lập tức để thời gian sử dụng yêu lực vẫn còn nhiều."

"Sử dụng thẻ hóa yêu"

"Hồng Mãng Tinh!"

Cơ thể Giang Thần bắt đầu biến đổi, cơ bắp nổi lên cuồn cuộn, làn da rắn chắc giống như sắt thép, máu huyết như lò lửa sục sôi, yêu lực dâng trào chảy trong cơ thể.

"Ting! Kích hoạt kỹ năng thiên phú ngẫu nhiên: yêu mãng cự lực!"

Nữ quỷ thoáng sửng sốt, ả nhận ra gã thanh niên trước mặt dường như đã cao lớn hơn rất nhiều, cổ tay bị ả nắm chặt trở nên vô cùng cứng cáp, không những vậy, ả còn có cảm giác bị đau nhói.

Nhất là ánh mắt của đối phương, trong chớp mắt bỗng trở nên hung ác, cứ giống như ánh mắt của gã thợ săn đang định đoạt số phận cho chú thỏ trắng nhỏ, chỉ trong tích tắc, hắn đã trở thành một gã thợ săn tàn ác nhất.

"Ha ha..."

Khóe miệng của Giang Thần khẽ nhếch lên, với lòng đầy sự tự tin, hắn nhìn chằm chằm vào nữ quỷ đang giơ con dao phay sắc nhọn lên mà nói:

"Bé quỷ à, đâu cần phải cố chấp với vẻ bề ngoài như vậy chứ?"

"Hứ! Mấy người thì chỉ biết khua môi múa mép mà thôi, đợi cho đến khi mày cũng biến thành bộ dạng xấu xí giống như tao rồi, lúc đó để cho mày nếm trãi được mùi vị bị người khác nhìn mình với ánh mắt cay độc là như thế nào!"

Thân hình nữ quỷ run lên bần bật, ả như phát điên, giơ con dao phay sắc nhọn lên, nhắm thẳng mặt Giang Thần mà chém tới.

"Anh biết em không tự tin với ngoại hình của mình."

Giang Thần tỏ vẻ thông cảm:

"Chuyện này rất đơn giản, mặc dù anh không phải là một chuyên gia về phẫu thuật, nhưng anh lại có thể giúp bé giải quyết dứt điểm vấn đề này!"

"Theo lý thuyết mà nói thì chỉ cần làm một tiểu phẫu, cắt bỏ từ phần cổ trở lên thì sẽ không còn ai quan tâm đến nhan sắc của bé nữa!"

Sở dĩ Giang Thần nói những điều này là để khơi gợi sự tò mò của nữ quỷ.

"Thật sự có cách phẫu thuật thần kỳ như vậy sao?"

"Không đúng, cắt bỏ từ cổ trở lên... đây không phải là muốn chặt đầu của mình hay sao? Quân khốn kiếp!"

"Quỷ khí +30"

"Tao chém chết mày!"

Mặt nữ quỷ ánh lên vẻ ác độc.

Giang Thần giơ một tay lên, dựa vào sức mạnh khủng khiếp của yêu quái, hắn túm chặt cổ tay của nữ quỷ, vẻ mặt khinh khỉnh, từ từ bóp nát xương tay của nữ quỷ.

Con dao phay rơi xuống, Giang Thần tiện tay chụp lấy rồi vung dao chém một nhát dứt khoát.

Lộc cộc...

Một cái đầu người rơi xuống và lăn lông lốc trên mặt đất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK