• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc đã gần tám giờ rưỡi, một bóng người mặc đồ thể thao màu tím từ xa chạy tới, thở hổn hển:

“Xin lỗi mọi người, trên đường bị kẹt xe.”

“Ừm, không sao.”

Trong mắt Tần Trạch lóe lên một chút không vui, nhưng trên mặt vẫn là nụ cười hiền từ:

“Giới thiệu đi.”

“Dương Thiên Thọ, thực lực cấp D.”

“Vậy thì tốt, bây giờ tôi sẽ triển khai chiến lược xử lý sự kiện lần này.”

Tần Trạch tự tin nói, dường như hắn đã sớm nghĩ đến nên làm như thế nào:

“Dựa theo ba lời khuyên đó, có ba con quỷ ở trường Trung học Hướng Dương là nguy hiểm nhất.”

“Một là nữ sinh vô danh, cô ấy là điều cấm kỵ lớn nhất trong trường này.”

“Hai là thầy chủ nhiệm, hình phạt của gã gián tiếp dẫn đến cái chết của nữ sinh, chỉ sợ sau đó gã ta cũng bị đối xử cực kỳ tàn nhẫn và trở thành một con quỷ đáng sợ.”

“Ba là cô gái đã đẩy người.”

“Nữ sinh chết trong tòa nhà dạy học, vậy cô gái đã đẩy nữ sinh có thể chết trong ký túc xá nữ hoặc trong tòa nhà dạy học, thầy chủ nhiệm rất có thể cũng xuất hiện trong khu vực tòa nhà dạy học.”

“Cho nên tòa nhà dạy học là khu nguy hiểm nhất, tiếp theo là ký túc xá nữ, cuối cùng là mấy con quỷ lang thang trong khuôn viên trường, ví dụ như quỷ bảo vệ, quỷ chạy bộ ở sân thể dục.”

“Chúng ta chia làm ba nhóm nhỏ, tôi sẽ cùng Tần Hải và Tần Phi Dương đi đến tòa nhà dạy học nguy hiểm nhất.”

“Ba người Lưu Khai một nhóm, đi đến ký túc xá nữ.”

“Cuối cùng, Trần Tuyết các cô chỉ cần chịu trách nhiệm tìm quỷ trong khuôn viên trường. Mọi người có hài lòng với sự sắp xếp này không?”

Đám người trầm ngâm một lát rồi gật đầu.

Không ai mắng Tần Trạch đi tìm chết, nhất định phải tách đội ngũ ra, trên thực tế, nhiệm vụ tập thể thường được thực hiện theo cách này.

Nguyên nhân cũng rất đơn giản, tám chín kỳ nhân cấp D đứng một chỗ, bán lệ quỷ cũng phải hoảng sợ, ác quỷ nào sẽ chán sống dám chủ động nhảy ra chứ?

Với lại nhiệm vụ này là cấp D +, có nghĩa là khả năng cao, con quỷ mạnh nhất cũng sẽ chỉ là ác quỷ đỉnh cấp, hoặc bán lệ quỷ.

Đội ba người bao gồm một cao thủ D +, hoàn toàn đủ để treo mấy con ác quỷ đỉnh cấp lên đánh, nếu gặp bán lệ quỷ, cho dù đánh không lại cũng có thể chống đỡ cho đến khi những người khác tới hỗ trợ.

Đương nhiên, điều duy nhất mà Tần Trạch không tử tế lắm là để 3 người cấp D Giang Thần chung một nhóm.

Nhưng trước đó hắn cũng đã nói, tòa nhà dạy học là nguy hiểm nhất, ngay cả ba con quỷ đáng sợ nhất trong trường cũng có thể tụ tập ở đó.

Ba người Giang Thần cũng không tiện nói thêm gì.

“Ha ha, vậy chúng tôi đi trước đây, nếu gặp nguy hiểm thì kịp thời kêu cứu, mọi người sẽ lập tức đến trợ giúp.”

Tần Trạch chỉ vào bộ đàm cúc áo cài trên cổ áo.

Vài người mang theo thứ này, là đồ đặc chế của Âm Tào, có thể chống lại từ trường của quỷ ở một mức độ nhất định.

“Chúng tôi cũng đi trước.”

Lưu Khai cũng gật đầu, đi vào khuôn viên trường.

Cuối cùng, chỉ còn lại ba người Giang Thần ở đây.

“Ha, Tần Trạch cũng thật biết sắp xếp, cậu ta là D+ đỉnh phong mà lại còn mang đi một D+, để lại cho tôi hai lính mới.”

Dương Thiên Thọ cau mày hơi bất mãn.

Trần Tuyết biết thực lực của Giang Thần, cô lạnh lùng liếc nhìn Dương Thiên Thọ:

“Nếu em muốn từ bỏ nhiệm vụ này, em có thể rời đi ngay bây giờ, có Giang Thần và chị là đủ rồi.”

Cô không muốn bất cứ ai khác nhìn thấy tiềm năng của hắc mã Giang Thần, mất công đến lúc đó lại có thêm đối thủ cạnh tranh.

“Ha ha, Trần Tuyết, chị vẫn nóng nảy như vậy, chị thật sự coi mình là đại tiểu thư nhà họ Trần sao?”

Dương Thiên Thọ nói một cách mỉa mai, dường như hai người đã quen biết nhau từ trước.

Tuy nhiên, vừa mới nói xong, cô đột nhiên sững sờ, nhìn Giang Thần trong bóng tối, sau khi cẩn thận quan sát vài lần, con ngươi đột nhiên phóng đại.

Trước đây, bởi vì lo lắng đến muộn, cộng thêm trời tối, Dương Thiên Thọ không phát hiện đây thật sự là người quen, còn là người quen mà cô không ngờ tới.

“Cậu... là thằng nhóc mà Lâm Ấu Vi thích, sao cậu lại ở đây?!”

“Không đúng, vậy mà cậu cũng là kỳ nhân?”

Dương Thiên Thọ kinh ngạc.

“Không, tôi không phải kỳ nhân.”

Giang Thần nhếch miệng cười, giọng điệu trêu chọc nói:

“Tôi với cô là người của hai thế giới.”

Nghe được những lời vốn là bản thân nói, sau đó nghĩ đến lúc nói lời này đã bị đối phương nghe được, Dương Thiên Thọ không khỏi cảm thấy xấu hổ, mặt hơi đỏ lên.

Nhưng ngay lập tức, cô thẹn quá thành giận, hừ lạnh một tiếng:

“Có gì đặc biệt hơn người, kỳ nhân thì sao chứ, đến tuổi này mà còn dừng lại ở cấp D, sau lưng lại không có thế gia ủng hộ, như vậy cậu và Vi Vi vẫn là người của hai thế giới thôi! Tốt nhất cậu nên dẹp cái ý nghĩ đó đi.”

Giang Thần: “???”

Hắn cảm thấy nếu bản thân là quỷ thì chắc chắn lúc này hệ thống sẽ nhắc nhở.

“Giang Thần hoang mang, quỷ khí +99.”

Hình như cô gái này đã hiểu lầm gì đó.

Nhưng Giang Thần chưa bao giờ là người thích giải thích, tại sao cô hiểu lầm tôi, tôi lại phải cố gắng hết sức để chứng minh tôi trong sạch?

Triết lý sống của hắn là, nếu ai đụng hắn thì hắn sẽ đụng lại.

Vì thế hắn ngẫm nghĩ hai giây, sau đó nhìn đối phương với ánh mắt vừa đủ phức tạp và tiếc hận:

“Nhưng cho dù tôi có từ bỏ Vi Vi thì cô ấy vẫn sẽ không thích phụ nữ. Bạn học Dương Thiên Thọ, nghe lời khuyên của tôi, đừng cố chấp nữa, tình yêu của hai người là tình yêu dị dạng!”

Dương Thiên Thọ: “???”

Cái quái gì vậy trời!?

Không cho cô cơ hội phản ứng, Giang Thần đã kéo Trần Tuyết đang sửng sốt đi vào trường Trung học Hướng Dương.

Sau khi vào cổng trường, Trần Tuyết mới bình tĩnh lại, vẻ mặt buôn chuyện đi tới:

“Giang Thần, những gì anh vừa nói là thật á? Wow! Chuyện này cũng quá kích thích, Dương Thiên Thọ, con bé không có văn hóa đó vậy mà thích Lâm Ấu Vi?”

Giang Thần cảm thấy dù sao bản thân cũng là một người đàn ông, vừa rồi chỉ là phản kích một câu, không thể lúc nào cũng tính toán với một cô gái được, vì vậy hắn mỉm cười lắc đầu phủ nhận.

Ai biết khi Trần Tuyết nhìn thấy biểu cảm của hắn, lập tức lộ vẻ trầm tư, sau đó vỗ đùi hưng phấn:

“Tôi hiểu rồi, chuyện này quá lớn nên anh không dám nói đúng không?”

“Tôi hiểu, tôi hiểu mà, dưa này cũng quá lớn, Dương Thiên Thọ thích Lâm Ấu Vi, chẳng trách em ấy thường ăn mặc rất trung tính, còn dính người ta cả ngày...”

Buôn chuyện là kỹ năng tự nhiên của phụ nữ, sau đó Trần Tuyết hoàn toàn không để ý đến Giang Thần mà tự suy luận ra một loạt chứng cứ, hoàn toàn đủ để chứng minh tính chân thực của chuyện này.

Giang Thần nghe mà trợn mắt há hốc mồm.

Phía sau hai người, tiếng thét như giết lợn của Dương Thiên Thọ vang lên.

“A!!! Giang Thần chết tiệt, cậu đang nói bậy gì với chị ta đó? Bổn cô nương không phải đồng tính, mọe tôi liều mạng với cậu!!”

Giang Thần: “...”

Hắn thề, hắn không hề nói gì cả, tất cả đều là Trần Tuyết tự suy đoán...

Cuối cùng, Dương Thiên Thọ vẫn đi theo, còn kiêu ngạo nói rằng cô sẽ không vì cảm xúc cá nhân mà ảnh hưởng đến nhiệm vụ, đồng thời cũng cho thấy thực lực của cô sắp đạt cấp D+, mạnh nhất ở đây, vì vậy cả hai phải nghe theo sự sắp xếp của cô.

Trần Tuyết sửng sốt, lập tức che ngực:

“Em muốn sắp xếp chị làm gì?”

Gân xanh trên trán Dương Thiên Thọ gần như sắp vỡ ra, đôi răng nanh nhỏ nghiến ken két:

“Em nhắc lại! Em không thích phụ nữ!!”

Ba người vừa bước vào khuôn viên trường đã cảm giác được nhiệt độ giảm xuống đáng kể, ngay cả những cơn gió khô nóng bên ngoài, bọn họ chỉ bước qua một cánh cổng sắt nhưng xung quanh lập tức trở nên mát mẻ.

Rác thải vương vãi khắp nơi, bốc lên mùi hôi thối. Dường như những người trong trường đã rời đi vội vàng đến mức thậm chí họ không có thời gian để dọn vệ sinh lần cuối.

Bên phải là một số tòa nhà dạy học, phía trước là khu ký túc xá, bọn họ phụ trách khuôn viên trường, vì vậy đi về phía sân thể dục bên trái. Dọc theo đường đi có nhiều bồn hoa, bên trong được trồng nhiều loại cây cỏ.

Ba người nhận thấy ở đây có rất nhiều đống tàn tro, hết đống này đến đống khác, như thể có người đã đốt thứ gì đó.

“Cẩn thận, nguyên nhân cái chết của cô gái đó bắt đầu từ việc nhân viên bảo vệ bắt gặp cô ấy đang đốt vàng mã bên cạnh bồn hoa. Ngay sau khi cô ấy chết, nhân viên bảo vệ đó cũng chết một cách đột ngột.”

“Nghe nói từ đó đến nay, người ta thường tình cờ gặp một nhân viên bảo vệ đốt vàng mã bên bồn hoa, một khi đi đến sẽ phát hiện đối phương đang đốt cho chính họ! Ngay sau khi những người này trở về, tất cả bọn họ đều chết vì nhiều lý do.”

Dương Thiên Thọ lên tiếng nhắc nhở, cô là người đi đầu, phải gánh vác trách nhiệm làm đội trưởng.

Giang Thần khẽ gật đầu. Mặc dù cô gái này hơi kỳ lạ, suốt ngày cứ thích nói về người của hai thế giới, thiên nga và con cóc gì đó, nhưng tính cách vẫn rất ngay thẳng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK