• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Long Tượng Tự.

Nghe được ba chữ này, ánh mắt Giang Thần khẽ động, lộ ra vẻ kinh ngạc.

“Lục đại cự đầu của Đạo Minh, gia thế của Nhị Hổ lớn như vậy sao?”

Phải biết, nhiệm vụ nhóm mà Trần Tuyết mời hắn tham gia lúc trước, để hình dung sự cường đại của vị Tần thiếu gia đó, Trần Tuyết đã nói là sau khi đối phương hoàn thành nhiệm vụ lần này, có lẽ có cơ hội nhất định có thể bái nhập Võ Tông.

Võ Tông cũng là một trong lục đại cự đầu của Đạo Minh.

Mặc dù nói phương pháp tu luyện của Đạo Minh đã không còn phù hợp với thời đại hiện nay, nhưng đối với kỳ nhân bình thường, bọn họ vẫn là đỉnh cao chỉ có thể ngước nhìn.

Nếu như nói thế gia là đỉnh phong quyền lực trong thế tục, thì Đạo Minh chính là thiên đường của giới kỳ nhân, cho dù ‘suy bại’ đến nay cũng vẫn có thể ngang hàng với Âm Tào.

Nắm giữ toàn bộ thế lực lục đại cự đầu, đương nhiên không cần nói cũng biết nội tình của Đạo Minh!

Hơn nữa, thật ra trong lòng Giang Thần vẫn luôn có một suy nghĩ.

Nhân lực của Cửu Châu được truyền thừa từ xa xưa, kéo dài mấy ngàn năm, thật sự đơn giản như vậy sao?

Có lẽ việc bên ngoài Đạo Minh suy bại còn có nguyên nhân sâu xa hơn...

“Ha ha, đệ tử Long Tượng Tự sao, giết mày, lần này tao sẽ lời lớn!”

Sau lần đầu hơi kinh ngạc, Trương Hiển Hải nở nụ cười thâm độc , hắn ta bóp rách ngón tay, nhỏ xuống máu tươi của bản thân lên bình gốm, trong miệng lẩm bẩm.

Bên kia, quỷ anh bị Triệu Nhị Hổ trong trạng thái “thân thể Kim Cang” đánh đến liên tiếp bại lui, trong con ngươi chợt toát ra một tia huyết sắc quỷ dị, âm khí toàn thân tăng vọt, vậy mà chiến đấu ngang tay với Triệu Nhị Hổ.

Đúng lúc này, mặt hồ bình tĩnh đột nhiên vang lên tiếng nước, xen lẫn giọng nói mơ hồ của một người phụ nữ.

“Trả mạng cho tao… Trả mạng lại cho tao...”

Một nữ quỷ với làn da sưng phù bò lên từ trong hồ, mặt ả đầy oán khí, khóe miệng như cười như không, nhìn chằm chằm vào đám sinh viên.

Sắc mặt Triệu Nhị Hổ trầm xuống.

Đó là điều mà cậu ấy lo lắng nhất.

Trong nước có bán lệ quỷ, Trương quản gia xuất hiện khiến cậu không thể lo hết được, như vậy đám bạn học này sẽ gặp nguy hiểm.

“Tại sao, tại sao lại đối xử với tao như vậy...”

Oán khí của nữ quỷ nặng đến kinh người, chậm rãi tiến gần tới đám sinh viên, hai tay ả buông thõng, đầu nghiêng 60 độ, trong đôi mắt hẹp dài chỉ còn lại tròng trắng, bộ dáng quỷ dị khiến người ta sởn tóc gáy.

Một đám sinh viên, còn có mấy nhân viên của biệt thự, tất cả đều sợ tới mức thét chói tai. Có người đột nhiên hét lên, thống khổ ôm cổ, kịch liệt thở dốc, cực kỳ giống người sắp bị chết đuối.

Lúc này, Triệu Nhị Hổ nhìn thấy Giang Thần chạy về thì vui vẻ gọi lớn:

“Giang Thần!!!”

Trong đám người, Giang Thần cũng đã sớm chờ thời cơ chuẩn bị động thủ, gật đầu:

“Được!”

Hắn chuyển động bước chân, đột nhiên vọt về phía trước, trong quá trình này, hắn thì thào.

“Hóa yêu —”

“Ỷ Hải Long!!!”

Triệu Nhị Hổ đang chiến đấu với quỷ nô nhìn thấy một màn này thì sợ ngây người.

Mẹ kiếp!

Hắn đang làm gì vậy?

Cậu vốn định để Giang Thần đưa các bạn cùng lớp chạy trốn, dù sao một con bán lệ quỷ muốn tàn sát đám sinh viên này, chỉ sợ cũng không tốn quá 5 phút.

Nhưng Giang Thần lại trực tiếp xông lên, cái này quả thật là quá đậu xanh rau muống mà!

Cmn người ta là bán lệ quỷ, một kỳ nhân cấp D- như cậu xông lên không phải là đi nộp mạng cho nó sao?

“Cậu đừng chạy qua... mé, đúng là điếc không sợ súng mà!”

Triệu Nhị Hổ còn muốn nói gì đó, nhưng quỷ anh đã nhào tới trước mặt, bàn tay thâm độc suýt chút nữa thì chộp trúng vào con ngươi của cậu ta, Triệu Nhị Hổ cũng chỉ có thể toàn lực nghênh kích đối thủ, không thể nào phân tâm nhắc nhở Giang Thần.

“Ting, ngẫu nhiên rút được thiên phú — Tiểu Tung Thủy Thuật!

Giang Thần thầm nghĩ đến một chiêu bài, trong nháy mắt, hắn không hề do dự xông về phía nữ quỷ, thầm niệm chú.

“Đại Lực Ngưu Ma Quyền!”

Lực bộc phát hung hãn ngưng tụ trong thể, hắn lao tới, đụng nữ quỷ bay trở về hồ, bản thân cũng theo đó rơi xuống nước.

Nữ quỷ ngây ngẩn cả người.

Tao là quỷ nước đó, mày điên rồi hay sao mà dám lao xuống nước?

“Quỷ nước Tôn Mỹ Linh sửng sốt, quỷ khí +30.”

Vừa vào nước, ả quỷ nước giống như một con cá linh động, cánh tay gầy gò nắm lấy chân của Giang Thần, dùng một lực cực lớn kéo hắn xuống đáy hồ. Giang Thần cảm giác chân hắn như bị trói chặt vào một tảng đá nghìn cân.

“Ha ha, là tự mày nhảy xuống đó nha!”

Nữ quỷ phát ra tiếng cười âm hiểm.

Lúc này, một đám sinh viên bên ngoài cũng ngây ngẩn cả người.

“Giang Thầu, cậu ấy...”

“Hắn ép nữ quỷ vào trong hồ là vì để chúng ta được sống sót!

“Không nghĩ tới cậu bạn này ngày thường ít nói lại trọng tình trọng nghĩa đến như vậy!”

Có sinh viên không khỏi nắm chặt nắm đấm.

“Giang Thần, cậu ấy là người tốt!”

Một đám nữ sinh mắt đỏ hoe.

“Giang Thần!”

Tưởng Tâm Di muốn chạy tới bên hồ, lại bị Tôn Chí Binh và mấy bạn học kéo lại.

“Đừng đi, em ấy đã dùng tính mạng của bản thân ngăn cản nữ quỷ, tranh thủ thời gian cho chúng ta chạy trốn, không thể để em ấy thất vọng được!”

Hốc mắt Tôn Chí Binh cũng hơi đỏ lên.

“Các em mau chạy đi! Không thể để sự nỗ lực của bạn học Giang Thần uổng phí!”

Gã cắn răng hét lớn.

“Mẹ kiếp! Lão Giang!”

Lý Kiệt giống như phát điên, bị Dương Chí và mấy bạn nam khác giữ lại.

Một đám người từng trải qua sự đáng sợ do nữ quỷ mang lại đều hiểu được hành động này của Giang Thần là hy sinh vì nghĩa, bọn họ nhanh chóng xoay người, chạy ra xa hồ nước.

Nhưng đúng lúc này.

“Bùm!!!”

Một tiếng nổ lớn vang lên, giống như một quả bom phát nổ, tất cả mọi người đều có thể cảm nhận được sự chấn động kinh khủng dưới chân.

Nước hồ bắn lên cao hơn mười mét, một số sinh viên chưa kịp xoay người bỏ chạy đã được chứng kiến cảnh tượng kỳ diệu này.

“Xảy ra chuyện gì vậy?”

“Ai ném bom vào hồ sao...?”

“Đó là... quỷ nước lúc trước?”

Rất nhiều sinh viên trợn to hai mắt, bọn họ nhìn thấy nữ quỷ lúc trước đang bay cao trong cột nước, trên người dày đặc vết nứt, ngực lún sâu giống như bị đấm mạnh, trên mặt máu thịt mơ hồ, cực kỳ thê thảm.

“Dưới nước đã xảy ra chuyện gì?”

“Giang Thần đâu?”

Một đám đều há hốc mồm, nhất thời ngây ngẩn.

Lúc này, bọn họ nhìn thấy một cái đầu nhô lên khỏi mặt nước, tiếp theo là toàn thân, giống như đi thang máy, cả người Giang Thần trồi lên từ trong nước, giẫm lên mặt nước như đi trên đất bằng.

Hắn ngửa đầu nhìn về phía quỷ nước đang rơi xuống, vẻ mặt lạnh nhạt, hai con ngươi tĩnh lặng như giếng cổ. Hắn duỗi ra một bàn tay, năm ngón tay nắm lại.

Năm dòng nước to bằng cánh tay đột nhiên từ trong hồ bắn lên, quấn lấy tứ chi của nữ quỷ, nâng ả lên cao hai, ba mét trên mặt hồ.

“Á đù! Đẹp trai quá, Giang Thần là tiên nhân sao?”

“Hắn nhất định là tu chân giả trong truyền thuyết, thật lợi hại!

Một số sinh viên không nhịn được cảm khái, nhưng càng nhiều người là kinh ngạc đến không nói nên lời, cả đời bọn họ cũng không thể quên được cảnh tượng này.

“Quỷ nước Tôn Mỹ Linh sợ đến vỡ mật, quỷ khí +99!”

Vừa rồi ở đáy hồ, ả chỉ nhìn thấy thanh niên trước mắt đánh tới một quyền, sau một khắc, bản thân tựa như bị trúng bom, lồng ngực lõm xuống, bay ra khỏi mặt hồ.

Một thân âm khí của ả đã bị một quyền này đánh tan hơn phân nửa, bây giờ trong lòng chỉ có sợ hãi.

“...”

Một lát sau.

“Quỷ nước Tôn Mỹ Linh cảm thấy xấu hổ, quỷ khí +50.”

Bên tai Giang Thần vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống, hắn sửng sốt một chút, sau đó quay đầu nhìn sang, không khỏi ho khan một tiếng.

Nữ quỷ bị dòng nước hắn điều khiển trói ở giữa không trung thành hình chữ đại, quả thật có hơi không thích hợp với trẻ con.

Hắn trầm ngâm hai giây, sau đó vung vẩy bàn tay to, kéo căng cơ thể của nữ quỷ.

“Quỷ khí +80...”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK