• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tại sao! Tại sao tất cả mọi người lại giúp hắn?”

Nữ quỷ giãy giụa giữa không trung, oán hận nói.

Giang Thần đứng trên mặt nước không hề động đậy, lạnh nhạt nhìn chằm chằm nữ quỷ, dường như đang suy nghĩ nên xử lý ả ta như thế nào.

Tư thái này khiến hai mắt của đám nữ sinh sáng lên, trái tim nhỏ đập loạn xạ, hai má ửng đỏ.

Đẹp trai!

Đẹp trai quá!

Từ khi Giang Thần ra tay đến bây giờ không hề nói một câu, toàn bộ quá trình chưa tới 5 giây đã khống chế hoàn toàn nữ quỷ đáng sợ này, đúng là anh hùng thường không nói nhiều lời.

Nhưng cũng vì hắn quay lưng về phía mọi người, cho nên không ai nhìn thấy, lúc này hắn đang thở hồng hộc.

Vừa rồi hắn thi triển Tiểu Tung Thủy Thuật đến cực hạn, ép ra một quả thủy cầu áp lực cực cao, lại bộc phát Đại Lực Ngưu Ma Quyền, đánh ra một quyền, khiến quả thủy cầu đó nổ trên người nữ quỷ.

Chiêu thức này hắn đã vận dụng kết hợp cả hai kỹ năng thiên phú.

Hơn nữa, thực lực hiện tại của Giang Thần cũng không yếu, bản thân hắn còn 60% yêu lực, cộng thêm với trạng thái đang hóa yêu của hắn.

Bởi vậy uy lực một quyền đó có thể so với một quả bom, đánh nữ quỷ gần chết.

Nhưng điều này cũng tiêu hao hết 40% yêu lực của hắn, khiến hắn cũng gần như kiệt sức.

Sau khi Giang Thần thở dốc một lúc lâu cuối cùng hắn cũng đã có thể khôi phục một chút khí lực, hắn sải bước trên mặt nước tiến về phía trước, hắn muốn xử lý tận gốc con nữ quỷ này.

Lúc này, tiếng gào thét của đối phương hét càng trở nên thê lương:

“Trịnh Thiếu Minh! Tại sao, tại sao tất cả mọi người đều giúp hắn, không ai tin tôi, Trịnh Thiếu Minh, trả mạng lại cho tôi...”

Giang Thần dừng chân lại.

Ngửa đầu, nhìn về phía nữ quỷ.

“Cô vừa nói... Trịnh Thiếu Minh?”

Nghe được cái tên này, nữ quỷ càng thêm kích động, điên cuồng gào lên:

“Giết! Giết mày! Trịnh Thiếu Minh! Tao sẽ giết mày!”

Giang Thần trầm ngâm một lát, quay người lại, bước ngược về phía chiến trường của Triệu Nhị Hổ.

Sau khi ăn một đấm của Giang Thần, ả nữ quỷ kia gần như đã bị phế, cho nên sự uy hiếp của ả đã không còn có nhiều ảnh hưởng lắm.

Hơn nữa trong lòng Giang Thần hiện lên một suy đoán.

Có lẽ cô gái này đã chết dưới tay Trịnh Thiếu Minh, sau đó biến thành quỷ theo dõi cậu ta, muốn báo thù. Trương quản gia dùng cách đặc biệt nào đó, giúp Trịnh Thiếu Minh hóa giải oán khí của nữ quỷ.

Đương nhiên hắn không thể giúp Trịnh Thiếu Minh giải quyết phiền phức lớn như vậy.

“Nhị Hổ, đánh sao giờ? Giết quỷ trước hay giết người trước?”

Giang Thần đi tới, hỏi ngắn gọn.

Hắn mới bước vào giới kỳ nhân không lâu, kinh nghiệm gần như bằng không, lúc trước Triệu Nhị Hổ nói ra lai lịch của Trương quản gia, khẳng định có hiểu biết nhất định về ông ta.

Trong lúc Triệu Nhị Hổ chiến đấu với quỷ anh, cậu ta cũng thoáng chứng kiến cảnh tượng vừa rồi, cậu ta thật sự bị đả kích về tâm lý rất lớn, không nghĩ tới lần này bản thân lại nhìn lầm, người bạn học ở chung 2 năm này thế mà là một kỳ nhân không kém cậu ta về thực lực là bao nhiêu!

“Người của Luyện Quỷ Tông cơ thể suy nhược, tui đối phó với quỷ anh, cậu giết chết ông ta!”

Triệu Nhị Hổ ngoan độc nói.

Giang Thần lập tức gật đầu, không chút do dự, tập trung vận yêu lực, xông về phía Trương quản gia.

Lúc này, đối phương cũng đã lấy lại tinh thần trước cảnh tượng khủng khiếp vừa diễn ra , tuy nhiên sắc mặt vẫn còn tái xanh.

Ông ta không nghĩ tới ở nơi rừng thiêng nước độc quỷ dị này có thể đồng thời đụng phải hai thiên tài trẻ tuổi, chỉ kém nửa bước là có thể bước vào cấp C, thật đen đủi.

Trương Hiển Hải cảm thấy xúi quẩy thật sự khi xuất hành mà quên xem giờ hoàng đạo.

Lão ta cũng không giãy giụa mà lớn tiếng quát:

“Quỷ anh, quấn lấy bọn chúng!”

Sau đó xoay người bỏ chạy.

Nhưng điểm mạnh nhất của Giang Thần là thể lực, hắn dùng một loại tốc độ khiến Triệu Nhị Hổ líu lưỡi, nhanh chóng đuổi kịp Trương quản gia, vung tay giáng một cú đấm về phía Trương quản gia.

Quyền phong khủng bố khiến làn da sau lưng Trương quản gia đau đớn.

Lão ta nghiến răng nghiến lợi quát:

“Không! Mày không thể giết tao, tao có Ám Minh Huyết Phù!!”

Xa xa, sắc mặt Triệu Nhị Hổ thay đổi, hét lớn:

“Giang Thần, bắt lấy ông ta, để tui tới giết!”

Từ trước đến nay, Giang Thần luôn lắng nghe lời khuyên của người khác.

Hắn gật đầu:

“Ok!”

Sau đó đổi quyền thành trảo, một tay bắt lấy cổ Trương quản gia.

Tiếp theo.

“—Rắc!”

Một tiếng xương gãy giòn tan, Giang Thần nhìn thấy đầu Trương quản gia trên tay hắn nghiêng sang một bên, cái chết đến với lão ta nhẹ tựa như 1 cơn gió.

Bản thân Giang Thần cũng rất kinh ngạc.

“Đậu má, lỡ mạnh tay quá rồi!”

Hắn đang trong trạng thái hóa yêu, khó kiểm soát được sức mạnh.

Hơn nữa Giang Thần cảm thấy, mặc dù nói cơ thể của đối phương yếu ớt, nhưng dù thế nào thì kỳ nhân cũng mạnh hơn người bình thường một chút chứ?

Ai biết xương của Trương quản gia giòn như vậy, bóp nhẹ một cái đã vỡ vụn, còn yếu hơn người bình thường nữa.

“Quỷ anh phẫn nộ phát cuồng, quỷ khí +99!”

“Quỷ anh coi cậu là cừu địch sinh tử, quỷ khí +99!”

“...”

Liên tiếp 3 tiếng nhắc nhở vang lên, Giang Thần cũng hiểu được, dù sao thì hắn cũng đã giết chết chủ nhân của nó.

Đột nhiên con ngươi của hắn co lại, lui về phía sau.

Trên thi thể Trương quản gia xuất hiện một tấm huyết phù.

Mặc dù Giang Thần đã đủ cẩn thận, nhưng tốc độ của lá phù này nhanh đến kinh người, trong nháy mắt đã bám lên cánh tay trái của hắn, ở phía trên hình thành một chữ ‘tử’ màu đỏ nhạt.

“Đây là cái quỷ gì?”

Giang Thần muốn dùng yêu lực xóa đi, lại phát hiện không thể nào xóa được.

“Đừng phí công, thứ này có liên hệ với quỷ vương, không xóa được đâu.”

Triệu Nhị Hổ ở xa xa hét lên:

“Mau lại đây giúp tui giải quyết con quỷ này trước, nó điên rồi!”

Rõ ràng, sau khi Trương quản gia chết, quỷ anh hoàn toàn phát khùng, lấy vết thương đổi vết thương, liều mạng để một cánh tay bị Triệu Nhị Hổ xé đi, cũng muốn cào ra mấy vết máu ở trên người cậu.

“Được!”

Giang Thần không thử thêm nữa, bước nhanh về phía đồng bạn.

Quỷ anh lập tức dán chặt ánh mắt ác độc vào hắn.

Khi đi ngang qua đám sinh viên, Giang Thần với lấy một chai nước suối từ tay của một cô gái, đi về phía trước vài bước, dùng bàn tay to bóp mạnh, cái chai nổ tung, nước bắn tung tóe khắp nơi.

Một bàn tay khác của Giang Thần nắm chặt, dòng nước bắn ra quay ngược lại với một loại trạng thái kỳ dị, tụ lại, hình thành một quả thủy cầu, hơn nữa không ngừng bị ép vào trong, thể tích càng ngày càng nhỏ, áp lực tăng theo bội số.

Cuối cùng, một thủy cầu to bằng nắm đấm của một em bé đã được Giang Thần nắm trong lòng bàn tay.

Triệu Nhị Hổ đuổi theo quỷ anh xông tới thì chứng kiến cảnh này, dường như nghĩ tới cái gì đó, con ngươi của cậu ta co rút lại, vội vàng lui ra.

Quỷ anh lại không biết né tránh.

Sau khi một người một quỷ đến gần nhau.

Giang Thần giơ tay lên cao, hạ xuống, yêu lực cuồng bạo điên cuồng tăng vọt, thủy cầu nổ tung — Ầm!!!

Một tiếng nổ lớn vang lên, mặt đất bị chấn động cực mạnh hình thành một cái hố ngay chỗ ấy, một đoạn bắp chân của quỷ anh bị nổ tung bay ra ngoài, toàn bộ phần còn lại của cơ thể biến thành thịt vụn.

“Ting,...”

Giang Thần tái hiện lại màn công kích nữ quỷ ở dưới nước lúc trước, quỷ anh vốn đã bị Triệu Nhị Hổ đánh trọng thương, hiện tại lại ăn trọn bộ chiêu thức này khiến nó bị hồn phi phách tán ngay lập tức.

Yêu lực của Giang Thần gần như đã cạn kiệt.

Nhưng hắn không lo lắng chút nào, nếu có nguy hiểm thì Triệu Nhị Hổ có thể ra tay, nếu cậu ta còn không giải quyết được, hắn cũng có thể sử dụng thẻ hóa yêu Lộc Lực Đại Tiên.

Đây là điểm mạnh của hắn khi có lá bài tẩy trong tay, Giang Thần có thể thõa sức vẫy vùng, nếu như yêu lực cạn kiệt mà còn chưa giết chết được đối thủ, vậy thì hắn sẽ dùng một thẻ hóa yêu khác, trạng thái luôn luôn sẵn sàng.

Đương nhiên, việc này cũng cần tốn quỷ khí.

Hắn nhìn thoáng qua bảng điều khiển, bây giờ cái hắn không thiếu nhất chính là quỷ khí.

2720.

Đây là tổng quỷ khí của Giang Thần lúc này, đêm nay hắn thu hoạch gần 2000 quỷ khí, có thể nói là khủng bố!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK