• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáng sớm hôm sau, cổng trường Đại học Tài chính Kinh tế Giang Bắc rất nhộn nhịp, rất nhiều sinh viên đi ngang qua không tự chủ được chậm lại bước chân, ánh mắt nhìn thẳng vào một chỗ.

Thậm chí có một số người còn không thể đi đường được, dứt khoát dừng ở ven đường vây xem.

Một chiếc Porsche 911 màu đỏ đời mới nhất đang đậu bên ngoài cổng trường, đây đúng là một chiếc xe sang hàng triệu tệ, ai hiểu biết một chút sẽ biết, những chiếc xe mà các cậu ấm thường lái trong trường cũng chẳng là gì khi so với chiếc xe này.

Nhưng điều quan trọng nhất không phải là chiếc xe sang này mà là người đang ngồi trong xe.

Chiếc quần jean bó tôn lên đường cong mảnh mai, phía trên là chiếc áo phông trắng đơn giản, tóc buộc đuôi ngựa, khí chất hoạt bát gọn gàng, kết hợp với ngũ quan tinh xảo tuyệt mỹ khiến người ta nhìn mà ngây ngẩn.

“Trời ơi, đây là nữ thần của trường chúng ta sao? Sao tôi chưa từng gặp bao giờ nhỉ?”

“Chị gái quá đẹp rồi, có thể sánh ngang với nữ thần Ấu Vi!”

“Khí chất của hai người hoàn toàn khác nhau, nếu chấm điểm thì không ai thua ai.”

“Hơn nữa chị gái này cho tui cảm giác rất đặc biệt, nếu đứng bên cạnh sẽ cảm thấy vô cùng an toàn, cả người được thả lỏng! Trời ơi, thật muốn đến xin WeChat quá đi, nhưng tui lại là một cô gái.”

“Đồ quỷ kế đa đoan...”

Đám sinh viên bàn tán sôi nổi.

Trần Tuyết ngồi trong xe, nhìn như bình tĩnh nhưng hai má cô lại hơi ửng hồng.

Bình thường cô bận rộn với những sự kiện linh dị, rất ít khi trang điểm, hôm nay lúc tới đây tự nhiên nổi hứng trang điểm nhẹ, không ngờ lại gây chấn động như vậy.

Trước lời khen ngợi và hâm mộ của mọi người, không có cô gái nào sẽ không vui. Mặc dù nhìn Trần Tuyết có vẻ như không hề để ý, nhưng thật ra cô đã dựng thẳng lỗ tai, lắng nghe một cách cẩn thận.

Nhung khi càng ngày càng đông người, cô vẫn cảm thấy hơi không quen, ánh mắt nhìn quanh trong gương chiếu hậu, như thể đang tìm kiếm ai đó.

Không lâu sau, một bóng người gặm bánh bao, uống sữa đậu nành đang chậm rãi đi tới xuất hiện tầm mắt.

Trần Tuyết thở phào nhẹ nhõm, đồng thời cũng hơi bực bội, anh ta chạy đi mua bánh bao để cô phải đợi lâu như vậy, khóe mắt cô chợt hiện lên một tia gian xảo.

Chờ Giang Thần đi ngang qua chiếc 911, cô bấm còi hai tiếng, chậm rãi hạ cửa sổ xe xuống.

Trần Tuyết nhoài nửa người ra ngoài cửa sổ xe, lộ ra một nụ cười hơi hung hăng:

“Tiểu Giang, mấy ngày nay sao không đến chỗ chị? Như thế nào? Cánh cứng rồi sao? Có phải lần trước chị cho anh quá nhiều tiền đúng không?”

Cô nghiêm khắc quát lớn, muốn trả thù Giang Thần một chút.

Giang Thần suýt chút nữa đã phun ra ngụm sữa đậu nành trong miệng.

Đậu má!

Cái quái gì vậy trời, em gái bên cạnh hắn từng người thức tỉnh thuộc tính phú bà sao?

Chẳng lẽ hệ thống của hắn còn có buff hấp dẫn phú bà?

Hắn nhe răng, cảm thấy thật đau trứng, chủ yếu nếu bị chuyện này quấy nhiễu, hắn sẽ không tìm được ai để kể khổ, bởi vì một khi hắn nói chuyện này với đám anh em, bọn họ không chỉ sẽ không đồng cảm với hắn, mà thậm chí còn có thể ghen tị hắn...

“Khụ… khụ khụ...”

Giang Thần sặc hai ngụm, nghe được tiếng bàn tán sôi nổi của người xung quanh, hắn vội vàng mở cửa xe, ngồi lên nói:

“Chị Trần... chúng ta đi thôi, buổi chiều tiết hai em vào học rồi, nếu chúng ta không nhanh thì em sợ sẽ muộn mất!”

Mọi người nhìn bộ dạng hoảng loạn của Giang Thần thì phát ra tiếng ‘ồ’ và tiếng cười châm chọc, nhưng sau khi nghe được những lời này, những lời chế giễu lại đột nhiên bị đông cứng.

Tất cả mọi người không khỏi giơ ngón tay cái với Giang Thần, kèm theo vẻ mặt ê răng.

Bàn về vô liêm sỉ thì mi là nhất rồi!

Không hổ là đàn ông có thể được phú bà xinh đẹp như vậy coi trọng.

Không đúng! Phú bà xinh đẹp?

Sau khi chú ý tới điểm này, trong lòng nhiều người lại không khỏi dâng lên một cỗ chua xót thật lớn.

Đệt! Đúng rồi!

Phú bà này xinh đẹp như vậy, lúc nãy chúng ta có tư cách gì mà cười nhạo người ta?

Chúng ta đúng là hề thật sự!

Nhìn chiếc 911 gầm lên một tiếng rồi biến mất ở góc đường, đám sinh viên lộ vẻ phức tạp...

...

Vị trí cửa sổ trên tầng 3 của quán cà phê October.

Lâm Ấu Vi dựa vào chiếc ghế mây màu nâu, trước mặt có một tách cà phê đã nguội, cô không uống một ngụm, trong tay cầm một quyển tạp chí, không chớp mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.

Sau khi chiếc 911 rời đi, cô bình tĩnh cầm tách cà phê đã nguội ngắt đưa lên miệng, hếch cái cổ trắng ngần lên uống một hơi cạn sạch.

Đây là cà phê đen đắng nhất, không có đường, đắng gấp hai ba lần thuốc bắc.

Nhưng sau khi uống xong, sắc mặt Lâm Ấu Vi không chút thay đổi, cô đặt quyển tạp chí trong tay xuống, đứng dậy rời đi.

Trên bìa tạp chí rõ ràng phản chiếu mấy dấu ngón tay lõm xuống.

Vừa đi xuống lầu, cô vừa gọi điện thoại:

“Tiểu Thiên, gần đây tớ muốn mua một chiếc ô tô, cậu giúp tớ tư vấn xem chiếc xe nào đắt hơn và tốt hơn 911...”

...

Bên kia, trong xe, nhìn mặt Trần Tuyết đỏ bừng, Giang Thần bất đắc dĩ lắc đầu.

Hắn cũng không muốn làm như vậy nhưng lúc nãy rõ ràng là cô em này ra tay trước mà.

“Không phải nói 9 giờ à, cô đến sớm.”

Vì phá vỡ sự xấu hổ, Giang Thần chủ động lên tiếng.

Sáng sớm đối phương đã gửi tin nhắn cho hắn, nói là có chuyện tốt, nhưng cụ thể là chuyện gì thì không nói, chỉ nói 9 giờ gặp mặt.

Buổi sáng Giang Thần cũng rảnh rỗi, không có việc gì làm nên đáp ứng.

“Hừ!”

Trần Tuyết hờn dỗi một tiếng, liếc mắt nhìn Giang Thần:

“Tôi đến sớm thì sai à?”

Giang Thần: “...”

“Anh là phi công sao? Tuổi nhỏ không lo học cho tốt, kỹ thuật lái máy bay đã thuần thục như vậy, nói chuyện lẳng lơ!”

Trần Tuyết hơi bực bội nói.

Cô đã tốt nghiệp, tự nhận là đàn chị của Giang Thần, vừa rồi ôm tâm tính đùa giỡn em trai nhỏ một chút, kết quả ngược lại bị vả mặt.

Đương nhiên bây giờ cô vẫn còn không chấp nhận được.

Tốt xấu gì Giang Thần cũng đã làm người hai đời, không để con gái người ta xấu hổ, gật đầu nói:

“Đúng đúng, là tôi không lo học tốt, cho nên chị có thể nói là chị đang định đưa tôi đi đâu chưa? Chị Trần?”

Nghe được cách xưng hô này, Trần Tuyết lại đỏ mặt một chút, nhưng nghĩ đến chính sự, lúc này mới khôi phục nghiêm túc:

“Chợ đen, anh đã từng nghe nói chưa?”

Hai mắt Giang Thần sáng ngời.

Đương nhiên hắn đã từng nghe nói về nơi này.

Luôn luôn có một số giao dịch không thể lộ ra ngoài ánh sáng, vì vậy các thành phố đã sinh ra một số nơi như vậy, có thể tránh được ánh mắt của Âm Tào và Đạo Minh, thúc đẩy giao dịch giữa các kỳ nhân.

Ở chỗ này, dùng tiền cũng có thể, dùng điểm tích lũy Địa Ngục cũng có thể.

Đương nhiên sau lưng chợ đen có thủ đoạn để điểm tích lũy giao dịch lưu thông mà không bị Âm Tào truy tung.

Nhưng cũng là bởi vì loại thủ đoạn này quá phiền phức, cho nên chợ đen thường thường sẽ có quy định, 7 ngày mới tiến hành giao dịch một lần, ngày mở chợ này có không ít người sẽ lấy ra đồ tốt đã tích góp!

Cho nên bình thường sẽ cực kỳ hot.

Hơn nữa, nếu như không có người quen dẫn theo, kỳ nhân bình thường không vào được chợ đen.

Giang Thần cũng không nghĩ tới Trần Tuyết lại có con đường này, nếu biết sớm thì hắn đã không mua đan dược, với chừng đó điểm tích lũy, nói không chừng hắn có thể chọn được một món pháp khí tiện tay ở chợ đen.

Dù sao so với chợ trong app Địa Ngục, chắc chắn giá cả ở chợ đen sẽ thấp hơn nhiều.

Nhưng lúc này đã muộn, 2 bình đan dược đã có người đưa đến tay hắn.

Không lâu sau, Trần Tuyết đỗ xe ở một con phố thương mại phồn hoa, phía sau là một cư xá cao cấp, cô dẫn Giang Thần đi vào, xuất trình một tấm thẻ, bảo vệ mới cho hắn qua.

Vào cư xá, Giang Thần theo Trần Tuyết đi vài vòng, không vào bất kỳ tòa nhà nào, cuối cùng lại đi ra ngoài từ cửa sau. Đang lúc hắn nghi hoặc thì lập tức nhìn thấy cảnh vật xung quanh thay đổi.

Dưới những tòa nhà cao tầng xung quanh, thế mà ẩn giấu một nơi giống như phố cổ thập niên 90, hai bên bày đầy quầy hàng, người lui tới nối liền không dứt, hơi giống chợ bán đồ ăn lúc sáng sớm.

Nhưng mỗi người ở nơi này đi ra ngoài, giá trị bản thân cũng đủ để khiến người ta ngạc nhiên.

Ánh mắt Giang Thần lóe lên, hắn nhìn ra được, lúc nãy Trần Tuyết dẫn hắn đi vòng vòng không phải là vô ích, chỉ khi đi hết những con đường cụ thể, sau đó lại ra cửa sau của cư xá mới có thể đi tới nơi này.

“Đây là… trận pháp trong truyền thuyết sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK