Mục lục
Quân Sư Hệ VIP - Thối Qua
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sảnh hoạt động là một khu vực mở, lúc này có không ít người chơi với những trang phục kỳ lạ đang chạy nhảy qua lại.

Ngoài những người chơi thông thường của Tam Diêu, một số người mang biểu tượng của Liên Đại và một số khác đeo biểu tượng của Quân đoàn 1, có lẽ đều là tân sinh viên đến đây tham gia huấn luyện mô phỏng.

Thừa Phong xuất hiện ở vị trí trung tâm, tuyên bố trên đầu quá nổi bật, khiến bất kỳ ai đi ngang qua cũng phải thốt lên kinh ngạc. Và quả thật đã đạt đến hiệu quả mong đợi. Chưa đầy năm phút, cô đã thành công thu hút toàn bộ sự chú ý và sự phẫn nộ của mọi người xung quanh.

Đối với người chơi Tam Diêu, những kẻ không biết tự lượng sức mình thì nhiều như cơm bữa. Thi thoảng lại xuất hiện một kẻ hề nhảy nhót, và điều họ cần làm chính là từ cả khía cạnh tinh thần lẫn thể chất, giúp đối phương nhận ra thế giới này rộng lớn nhường nào.

Nước sâu, không hiểu rõ thì đừng xuống. Lần sau cũng đừng đến nữa.

Dĩ nhiên, cũng có những người không chịu đi, mà một trong hai bên sẽ phải chịu thua.

Thế là mọi người xung quanh chẳng ngại ngần dùng lời lẽ để thể hiện sự giận dữ và khinh miệt của mình. Nếu không phải vì Tam Diêu tự động chặn các từ ngữ thô tục, có lẽ hiện trường đã ngập tràn từ đ**.

"?? Lại một kẻ điên nữa xuất hiện."

"Mơ một giấc mơ không bao giờ tỉnh..."

"Màn giải trí sau bữa tối hôm nay là đây? Lại còn là sinh viên của Liên Đại? Tiêu chuẩn tuyển sinh của những trường đại học này làm tôi nghi ngờ về tương lai của Liên minh quá."

"Liên Đại sau khi giành được bốn lần vô địch liên tiếp thì càng ngày càng kiêu ngạo. Kiểu này năm sau khóc ròng quỳ xuống xin tha thì sao nhỉ?"

"Không thể chịu nổi! Mọi người đứng đó làm gì? Mau ra tay đi! Đừng để tôi xem thường các người!"

"Nhìn cái dáng nhỏ bé này đi, có quỳ xuống tôi cũng chẳng thấy được."

"Hôm nay nếu cô ta không bị đánh đến mức phải xóa tuyên bố và thoát tài khoản thì tất cả người chơi Tam Diêu đều có trách nhiệm!"

Sự phẫn nộ của đám đông khiến Thừa Phong suýt nữa tự hỏi liệu mình đã làm gì sai trái hay ghê gớm lắm sao.

Cô lại thấy cũng bình thường thôi?

Về hình tượng nhân vật, ngoài việc thêm một bộ tóc giả, Thừa Phong gần như không thay đổi gì nhiều.

Những sinh viên Liên Đại nhận ra cô ngay lập tức, cảm thấy như bị mỉa mai, định góp thêm vài câu châm chọc nhưng lại không dám. Dẫu sao thì trình độ cơ giáp của Thừa Phong vẫn còn là ẩn số, hơn nữa, đối với người ngoài, họ vẫn là một cộng đồng có chung lợi ích.

Trong khi đó, đám người chơi xung quanh vẫn không ngừng gào thét. Các bạn học của Thừa Phong lo rằng cô sẽ không nhịn được mà đấu khẩu với họ, bèn vây quanh cô, khuyên nhủ bằng giọng điệu nhẹ nhàng: "Chị, hay là đổi tuyên bố đi? Không phải em nói chị sai, chỉ là câu này không hợp với hình tượng dịu dàng, thông minh và điềm tĩnh của chị lắm."

"Không phải em bảo chị không bằng họ đâu, chỉ là... Thôi được rồi, thật ra nếu nói về Chiến binh, em cảm thấy chị chưa chắc mạnh hơn em."

Thừa Phong lắc đầu từ chối: "Giáo quan sẽ không đồng ý đâu." Đây là tâm huyết cả đời của một thế hệ đấy.

Sau khi sinh viên hoàn tất đăng nhập, giáo quan vừa rảnh tay liền thông qua màn hình ở phòng điều khiển để giám sát sảnh hoạt động Tam Diêu nhằm đảm bảo đám ông nội kia không gây rắc rối. Đột nhiên, ông nhìn thấy tuyên bố của Thừa Phong, kết hợp với giọng điệu của cô, suýt nữa phun nước ra.

Thừa Phong...

Hả? Đây chính là lucky star trong truyền thuyết sao? Đúng là cô luôn hoàn thành nhiệm vụ được giao phó vượt ngoài mong đợi.

Nhưng thật sự không cần phải thế này đâu!

Đám người cản trở tầm nhìn của Thừa Phong, cô từ chối vài lần nhưng không được, bèn không kiên nhẫn phất tay đuổi họ: "Tránh ra hết đi, tôi muốn nhìn thế giới bên ngoài."

Kinh nghiệm từ lịch sử vô số lần đã dạy rằng, bạn không bao giờ cứu được một người đang muốn tìm đường chết.

Đám thanh niên do dự một lúc, cuối cùng lùi sang hai bên.

Trong lối đi hẹp vừa tạo ra, Thừa Phong lại một lần nữa nhìn thấy Thẩm Đạm.

Cô ấy vẫn giữ dáng vẻ lờ đờ thiếu sức sống như thường ngày, cứ như cảm xúc là một thứ xa xỉ đối với cô ấy vậy. Lơ đãng liếc nhìn tuyên bố trên đầu Thừa Phong vài giây, Thẩm Đạm gãi gãi tóc, rồi làm như không có chuyện gì mà quay lưng rời đi.

Dáng vẻ thờ ơ, uể oải đó trông chẳng khác gì coi thường người khác.

Rõ ràng người này đã quên buổi sáng còn gọi cô là bố đấy.

Thừa Phong cũng lạnh lùng dời ánh mắt, giả vờ không chú ý.

Trên bảng điều khiển, đủ loại lời mời thách đấu không ngừng hiện lên, chỉ trong thời gian ngắn đã chất đống hàng trăm lời mời.

Thừa Phong bỏ qua tình hình cụ thể, chọn ngẫu nhiên một yêu cầu, nhấn chấp nhận.

Sau khi cảnh chiến đấu được tải lên, cô mới phát hiện mình đã vào một phó bản hỗn chiến năm người. Bản đồ là một đô thị hiện đại phổ biến, năm chiếc cơ giáp xuất hiện tại các vị trí khác nhau trên các con phố.

Trong 30 giây chuẩn bị, số người xem trong phòng quan sát tăng vọt. Khán giả qua kênh thế giới không ngừng la hét, còn phần bình luận thì cập nhật với tốc độ chóng mặt.

[Đến rồi! Để tôi xem kẻ nói khoác này có bị trẹo lưỡi không.]

[Đừng đánh mạnh quá, cho đối phương cơ hội thở, nếu không sẽ chẳng có tính giáo dục gì đâu.]

[Trận này tôi khó mà đứng về phía Liên Đại.]

[Yêu cầu không cao, ít nhất hãy trụ được một phút.]

[Hay là đánh một chọi một đi, không thì kỳ quá. Đánh con gái khóc thì làm sao đây?]

Thừa Phong phớt lờ tất cả, mở bản đồ để xác nhận vị trí các bên.

Chỗ của cô không được may mắn cho lắm, vừa khéo bị ba chiếc cơ giáp khác bao vây.

Mặc dù đây là một phó bản hỗn chiến cá nhân, nhưng không ngoài dự đoán, tình hình sẽ là bốn đánh một.

Nhưng điều này lại cung cấp một thông tin quan trọng, đôi khi bao vây có một cái tên đẹp hơn, gọi là "tặng mạng".

Khi đồng hồ đếm ngược chạm mốc ba giây, năm chiếc cơ giáp đồng thời hành động.

Không ngoài dự đoán, bốn chiếc cơ giáp khác lập tức lao về phía Thừa Phong tổng tấn công. Trong khi phần bình luận đã bắt đầu chuyển sang đồng cảm với cô và thảo luận các kế hoạch thoát khỏi mạng, chiếc cơ giáp thủ công màu đen vẫn bình tĩnh biến hình ngay tại chỗ.

Tất cả những người lái cơ giáp thủ công đều yêu thích biến hình. Đây có thể được xem là khoảnh khắc ngầu nhất và đáng mong đợi nhất của cơ giáp thủ công, làm thỏa mãn mọi mơ ước thời thơ ấu của người yêu máy móc.

Tuy nhiên, phần lớn người điều khiển không thể tận dụng được ưu thế của các hình thái khác nhau, thường vừa trang bị xong, loay hoay tìm hiểu chức năng cơ giáp thì đã bị hạ gục.

Khi ba chiếc cơ giáp kia đã áp sát, chiếc cơ giáp Thất Tinh bắn tỉa kia vì quá nóng vội, thậm chí đã khai hỏa. Đúng lúc đó, cơ giáp đen vừa biến hình xong liền nhào xuống đất, bám sát mặt đất, dùng tư thế ẩn mình rút khỏi hiện trường.

Phát bắn của Thất Tinh rơi xuống chỗ cũ, tạo nên một làn khói dày, bụi đá và mảnh vỡ cây cối bay tán loạn.

Khi người điều khiển Thất Tinh còn đang tìm kiếm tung tích của Thừa Phong, chiếc cơ giáp đen đã di chuyển ra ngoài tầm nhìn của anh ta.

Đến khi nhận ra mình đã bị lộ, vì khoảng cách quá gần, kho vũ khí đầy đủ của anh ta còn chưa kịp khai hỏa thì đã bị Thừa Phong nã thẳng một phát.

First Blood!

Sau khi hạ gục Thất Tinh thành công, Thừa Phong không dừng lại lâu.

Chiếc cơ giáp thủ công tăng tốc như tia chớp giữa bản đồ thành phố, đạp lên "xác" của cơ giáp vừa bị tiêu diệt, tung mình nhảy vọt lên không trung. Từ phía sau thân máy, cô phóng ra vài "chiếc xúc tu" móc vào tường, đưa cơ giáp đứng ngang trên mặt phẳng tường.

Đã lâu không đối mặt với cơ giáp thủ công, mọi người hầu như quên mất chức năng leo tường này.

Đặc biệt, chức năng này cực kỳ khó sử dụng, chỉ cần thao tác không chính xác là sẽ thực sự lật xe đúng nghĩa.

Tuy nhiên, chiếc cơ giáp trong tay Thừa Phong như thể đang bước vào sân nhà của mình, linh hoạt đổi hướng dọc theo bức tường, nâng góc nhìn lên cao để tấn công kẻ địch ở đường đối diện, ra tay dứt khoát không chút do dự.

Hai loạt pháo liên tiếp, trong lúc tất cả đang nín thở chờ đợi, đã bắn trúng mục tiêu một cách chính xác, đồng thời như tát thẳng vào mặt những người đang xem.

Double Kill!

Phần bình luận chết lặng, chỉ còn vài dấu chấm hỏi lác đác thể hiện sự bối rối.

Thừa Phong xoay mình tung một cú hồi mã thương, kết liễu chiếc cơ giáp thứ ba đang truy đuổi sát phía sau, không cho đối thủ chút cơ hội nào.

Triple Kill!

Lúc này, thời gian trận đấu vừa chạm mốc 30 giây.

Khán giả đã dùng 30 giây để tưởng tượng con đường lui cho Thừa Phong. Nhưng Thừa Phong chỉ mất 30 giây để tiễn ba chiếc cơ giáp lên đường.

Nhìn thời gian, tất cả khán giả đều khô khốc nuốt nước bọt, như thể cổ họng bị bóp nghẹt, không thốt nên lời. Nụ cười trên môi dần biến mất, chỉ còn lại cơ mặt giật giật đầy bối rối.

Ba đồng đội bị hạ liên tiếp, chiếc cơ giáp cuối cùng nhận ra tình thế bất lợi, liền giảm tốc muốn thoát thân.

Tuy nhiên, về mặt truy kích, lần đầu tiên cơ giáp thủ công thể hiện ưu thế áp đảo.

Với Thừa Phong, việc đọc bản đồ và biến đổi hình thái chẳng khác gì trò chơi hai chiều đơn giản, nhỉ?

Chiếc cơ giáp thứ tư chẳng thể chống cự lâu, nhanh chóng bị tiêu diệt trong những bước di chuyển tinh quái của chiếc cơ giáp đen.

Trận đấu ngắn đến mức khiến tất cả bất ngờ. Khi biểu tượng chiến thắng hiện lên, khán giả vẫn chưa hoàn hồn.

Thừa Phong lái cơ giáp trở lại hình thái ban đầu, vác khẩu pháo lên vai rồi bắn một phát lên trời như để chào mừng chiến thắng, sau đó ung dung rời đi.

Cả khu vực chiến đấu giờ trống rỗng, trong khi thế giới quan của người xem đã bị phá nát như những mảnh vỡ cơ giáp trên mặt đất.

[??!!]

[Xong rồi á?]

[Chết tiệt! Lại là cơ giáp thủ công sao?!]

[Bao nhiêu năm rồi, tôi không ngờ có ngày được nói "Bạn nhanh quá đấy!" với cơ giáp thủ công]

[Đây có phải nhân vật trong truyền thuyết đó không?]

[Quay lại trận đấu này chưa? Chắc chắn phải vào top 10 highlight của năm nay đấy!]

[Tôi vừa xem cái gì vậy? Đây có phải thứ mà độ tuổi của tôi nên được chứng kiến không?]

[Xin lỗi, tôi vẫn chưa hoàn hồn. Boss ơi, đánh thêm trận nữa đi, tôi muốn tặng bạn quà!]

Quay lại sảnh hoạt động, ánh mắt mọi người nhìn Thừa Phong đã thay đổi. Họ tự giác tạo khoảng cách một mét xung quanh cô như cách thể hiện sự tôn trọng dành cho người chiến thắng.

Dù bốn chiếc cơ giáp đối diện chỉ có kỹ thuật trung bình, nhưng để có thể dễ dàng hạ gục cả bốn trong tình thế bất lợi, họ tự nhận mình không đủ khả năng.

Những kẻ từng nói lời khiêu khích và chế nhạo giờ đây vô cùng xấu hổ, vội nuốt lại những lời nói đó và âm thầm nhấm nháp vị đắng cay.

Sự việc vừa mới xảy ra, họ khó lòng giả vờ như chưa có chuyện gì. Một số người mặt dày hơn vẫn vây quanh Thừa Phong để dò hỏi cô.

Năm phút. Cho họ thêm năm phút thôi, họ sẽ không còn ngần ngại reo hò ăn mừng vì vị thủ lĩnh mới của cơ giáp thủ công trong Tam Diêu đâu.

Thừa Phong mở bảng điều khiển, cảm thấy mã code có gì đó khác thường. Khi cô đang kiểm tra, Thẩm Đạm xuyên qua đám đông bước tới.

Người bạn này đổi thái độ rất tự nhiên, trong mắt cuối cùng cũng ánh lên chút hứng thú, dùng giọng điệu quen thuộc mà khen: "Cậu trông cũng khá lợi hại đấy."

Thừa Phong hơi ngẩng cằm, vẻ mặt lạnh tanh: "Ồ."

Thẩm Đạm hỏi: "Lập đội với tôi không?"

Khi hai người trò chuyện, đám đông vốn hơi im lặng lại ồn ào trở lại.

Tai Thừa Phong giật giật, chuyển sang kênh gần đó, phát hiện đám người chơi đang mắng chửi, tên họ rất rõ ràng.

[Cứu tôi với! Thẩm Đạm lại đổi tài khoản rồi, lần này đặt tên là "Tình Yêu Và Hòa Bình"!]

[Thẩm Đạm thì liên quan gì đến hai từ này chứ?!]

[Chính là người gà mờ này! Cô ta còn nói chắc nịch rằng mình rất mạnh, toàn lừa người khác, kéo tôi thua hai trận liền. Tôi đã thấy sao lại quen thuộc thế, hóa ra là cô ta!]

[Tam Diêu mau quản lý đi! Nếu không thì cơ chế tố cáo và cấm tài khoản còn ý nghĩa gì nữa?]

[Sau khi vào Liên Đại, Thẩm Đạm càng ngày càng không biết sợ, dựa vào tài khoản trong trường để không bị cấm, ngang nhiên xuất hiện trở lại. Tôi đề nghị lập một blacklist cá nhân dành riêng cho cô ta, ngoài bạn học Liên Đại, đừng để cô ta hại những người chơi vô tội khác!]

[Đều là Chiến binh cơ giáp thủ công của Liên Đại, tại sao lại khác biệt như thần và người thế này?]

Thừa Phong: "??"

Thẩm Đạm dừng lại một chút, nói: "Cậu chờ chút."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK