Mục lục
Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cậu…”

Gia Cát Mặc Trần giật mình khó tin.

“Cơ thể không tệ, xem ra ông đúng là người của Vu tộc!”

Lâm Phong chậm rãi nói.

Trong truyền thuyết, toàn bộ Vu tộc đều thờ cúng Bàn Cổ đại thân, đi theo đường hướng của Bàn Cổ đại thần, vì vậy không sửa nguyên thần, chỉ luyện cơ thể!

Adv

Gia Cát Mặc Trần này có thể chịu được một phần vạn lực đạo của anh, hiển nhiên thể chất không hề tầm thường!

Chẳng lẽ đây chính là lý do dù họ đã hơn trăm tuổi nhưng bề ngoài chỉ như hai mươi tuổi chăng?

Đồng thời Lâm Phong cũng nhớ lại trước kia mình ở Thập Vạn Đại Sơn gặp được Miêu Vô Song!

Cô gái này am hiểu cổ thuật, cũng tới từ Vu tộc!

Adv

Không biết có liên quan gì tới Gia Cát Mặc Trần không?

“Rốt cuộc cậu là ai?

Ánh mắt Gia Cát Mặc Trần không ngừng lập lòe, không biết đang nghĩ gì.

“Tôi là ai không quan trọng, tôi chỉ muốn hỏi linh mạch mà ông nói đâu?”

Lâm Phong hỏi.

“Linh mạch? Thế gian bây giờ làm gì còn linh mạch, chỉ có đám người ngu xuẩn như các người mới tin!”

Gia Cát Mặc Trần phì cười.

“Chậc, bày mưu lừa được rất nhiều người làm kẻ chết thay như thế, tôi cũng rất tán thưởng ông, thủ đoạn độc ác như vậy có thể làm nên chuyện lớn! Đáng tiếc ông lừa bọn họ thì thôi, sao lại muốn gạt tôi chứ?”

Lâm Phong thở dài một hơi.

Dứt lời, Lâm Phong để lộ một cánh tay, vỗ thẳng một chưởng về phía Gia Cát Mặc Trần.

Gia Cát Mặc Trần hừ lạnh một tiếng, không biết là dùng thuật pháp gì, cơ thể cao gầy đột nhiên phình to, trong thời gian ngắn biến thành một kẻ cơ bắp cuồn cuộn!

“Chết cho tao!”

Ông ta hung hăng tấn công Lâm Phong!

Ông ta là võ đạo tông sư, không tin Lâm Phong còn trẻ tuổi đã đánh thắng mình như thế!

Nhưng giây sau, quả đấm của ông ta đã bị chưởng phong của Lâm Phong nổ nát bấy!

Bắp thịt phình ra như quả bóng nhanh chóng xì hơi, cả người bay ra ngoài, nặng nề đập xuống đất!

Cơ thể cường đại xuất hiện vô số vết rách, bắt đầu trào máu.

“A!”

Gia Cát Mặc Trần đau khổ kêu gào thảm thiết, nhìn Lâm Phong với ánh mắt kinh hãi.

“Tha mạng! Tiền bối tha mạng!”

Gia Cát Mặc Trần giùng giằng quỳ trên đất, đau khổ cầu xin tha thứ.

Nhưng ngón tay dính đầy máu tươi đang âm thầm vẽ gì đó trên đất.

“Cậu Lâm, ông ta đang vẽ cái gì thế?”

Lưu Năng quan sát trận chiến, thấy vậy thì cảm giác không ổn lắm, lập tức nhắc nhở!

“Để ông ta vẽ đi!”

Lâm Phong thản nhiên nói.

Anh liếc mắt nhìn qua, chắc là Gia Cát Mặc Trần đang vẽ ký hiệu Hoán Linh thuật, nói cách khác, ông ta đang kêu gọi linh hồn!

Đối với sinh vật này, Lâm Phong cũng hơi có hứng thú nên không ngăn cản.

Gia Cát Mặc Trần thấy Lâm Phong không cản mình, cực kì vui mừng, quang minh chính đại vẽ nhanh trên đất.

Đồng thời trong lòng ông ta cũng hơi lo lắng, bởi vì đây là lần đầu ông ta bắt chuyện với địa linh, không biết sẽ thế nào!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK