Mục lục
Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lận Trần nhìn thấy Lâm Phong cất túi càn khôn đi thì trong lòng mừng rỡ, vội vàng nói:

Đây là mệnh lệnh của cổ tổ nhà chúng tôi, cụ thể tại sao thì tôi cũng chưa rõ lắm!”

Nghe được lời này, hai mắt Lâm Phong hơi nheo lại.

Anh đương nhiên không thể nào biết cổ tổ gì đó của Lận gia được!

Chẳng lẽ lại là lão già âm thầm giờ trò nữa?

Adv

“Nếu như ông đã nói thế, vậy thì bỏ đi vậy, sau này làm việc cần thận một chút, Lận gia tồn tại lâu như vậy, không dễ dàng gì!”

Lâm Phong nhàn nhạt nói.

Dù sao thì anh cũng chẳng có thâm thù đại hận gì với Lận gia cả, bây giờ gia chủ của Lận gia đem theo con trai không những quỳ xuống xin lỗi mình trước mặt mọi người, lại còn tặng một một món quà lớn như vậy….anh còn có thể nói gì được chứ?

“Đúng là như thế! Lận gia chúng tôi thật không dễ dàng gì!”

Adv

Lận Trần thở dài nói: “Cậu Lâm, nếu như không có chuyện gì nữa, vậy thì chúng tôi không làm phiền nữa! Nếu có thời gian có thể tới Lận gia chúng tôi làm khách…”

……

Người của Lận gia đến nhanh mà đi cũng nhanh!

Mà khi Lận gia rời đi, ánh mắt những người ở hiện trường nhìn Lâm Phong rõ ràng đều thay đổi, họ trở nên vô cùng kính sợ….

Lúc này, bọn họ mới đột ngột nghĩ đến, dường như mình đã bỏ qua một chuyện!

Lâm Phong còn trẻ mà đã có thực lực mạnh như vậy, bối cảnh của anh e là cũng thâm sâu khó lường!

Mà bây giờ, gia chủ của Lận gia lại đích thân đưa con trai tới để xin lỗi, điều này chắc chắn đã chứng minh được suy đoán trong lòng bọn họ.

“Lâm Phong, chuyện này rốt cuộc là sao vậy?”

Long Soái bước tới vẻ mặt nghi hoặc nhìn Lâm Phong.

Thanh niên trước mặt này thực sự hết lần này tới lần khác khiến ông thay đổi thế giới quan của mình….

“Thực ra, tôi cũng không rõ!”

Lâm Phong lắc đầu.

……

Long Soái cũng không gặng hỏi, mỉm cười nói:

“Bất luận thế nào! Mọi việc cuối cùng cũng xem như không còn nguy hiểm…”

Lâm Phong gật đầu, đang định nói thì ngay lúc đó điện thoại reo lên, là Trương Đống gọi tới!

“Cậu Lâm, chuyện cậu bảo tôi điều tra đã có manh mối rồi.”

“Số điện thoại bí ẩn kia là số điện thoại ảo, có điều tôi vẫn dựa theo nguồn gốc của tín hiệu để xác định vị trí của số đó!”

“Lát nữa tôi sẽ gửi anh video giám sát, người trong đoạn video đó có thể chính là chủ của số điện thoại.”

Nói xong, Trương Đống gửi tới một đoạn video ngắn.

Lâm Phong mở video ra xem, trên màn hình đột nhiên xuất hiện bóng dáng của Doãn Diệu….

“Quả nhiên liên quan tới cô!”

Lâm Phong nhìn về phía Doãn Diệu ở trong đám người, trong mắt hiện lên một tia sát ý.

…….

Thấy Lâm Phong đột nhiên lạnh lùng nhìn về phía mình, Doãn Diệu trong lòng không khỏi hồi hộp!

Chẳng lẽ chút thủ đoạn trước đó của mình bị Lâm Phong phát hiện rồi?

Có điều rất nhanh, cô ta đã bình tĩnh lại!

Đừng nói là mình chỉ gọi vài cuộc điện thoại, cho dù là cho Lâm Phong vài cái bạt tai, Lâm Phong cũng có thể làm gì được chứ?

Mình là người phụ nữ của Phùng Mục Trần, còn Lâm Phong là tiểu sư đệ của Phùng Mục Trần, theo vai vế thì còn phải gọi mình một tiếng chị dâu….

Chẳng lẽ anh lại dám phạm thượng hay sao?

Nghĩ tới đây, Doãn Diệu nhẹ nhàng nói với Phùng Mục Trần bên cạnh mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK