Mục lục
Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trái tim Trương Lỵ đập bình bịch, lúc Lâm Phong ra mặt giúp cô ta quá đẹp trai!

Nhìn thấy vậy, Doãn Diệu thật sự không hiểu.

Đây là lần đầu tiên cô ta nhìn thấy Lâm Phong giết người. Khí phách, thẳng thắn, lưu loát…

Nhưng một người như thế lại không muốn giúp cô ta báo thù.

Lẽ nào Lâm Phong thật sự kiêng dè nhà họ Lận ư?

Lúc này, Phùng Mục Trần đột nhiên cười hỏi:

Adv

“Diệu Diệu, em thấy sư đệ của anh thế nào?”

“Cậu ta có lợi hại hơn nữa, nổi tiếng hơn nữa cũng chẳng liên quan gì đến em!”

Doãn Diệu trả lời một câu, rồi đi vào khách sạn.

Phùng Mục Trần thở dài một hơi, sao anh ta không biết suy tính của Doãn Diệu được chứ?

Adv

Nhưng bây giờ chưa phải lúc.

Với thực lực hiện tại của anh ta thật sự không dễ dàng để đối phó với Lận Vô Song cho nên định đột phá Nguyên Anh hậu kỳ trước đã. Thế nhưng Doãn Diệu bị hận thù che mắt, quá vội!



Các võ giả đi vào khách sạn, Chu Bỉnh Quyền cũng bò dậy khỏi mặt đất. Ông ta lau máu bên khóe miệng, gương mặt âm u vô cùng!

Đúng là cực kì nhục nhã!

Nhưng đối mặt với Lâm Phong quá cường đại hiện tại ông ta cũng không có biện pháp nào. Cho dù nhà họ Chu phái hết người tinh nhuệ ra cũng chưa chắc đã đánh lại được Lâm Phong!

Lúc này, Chu Chiến vừa ngất đi cũng chậm rãi mở mắt ra.

Anh ta thấy mình đang nằm trong lòng Chu Bỉnh Quyền, không khỏi ngẩn ra, hỏi:

“Ba, sao ba lại ở đây?”

Chu Bỉnh Quyền không hề do dự mà cho con trai một cái tát:

“Ngu xuẩn, sao con lại đi chọc vào Lâm Phong? Lần trước ba đã nói với con thế nào?”

“Con…”

Chu Chiến ngơ ngác, anh ta vừa ngất đi nên không hiểu có chuyện gì xảy ra.

Lúc này, một thuộc hạ đi tới kể lại chuyện ban nãy.

Chu Chiến nghe xong, vẻ mặt lập tức u ám, quay lại nói với ba mình:

“Ba, ba yên tâm, thù này con nhất định sẽ báo giúp ba!”

“Báo thù? Ba còn không có biện pháp, con có gì?”

Chu Bỉnh Quyền lạnh lùng nói.

Trước kia ông ta nhìn đứa con này cũng thuận mắt, bây giờ nhìn sao cũng thấy tức giận!

“Ba, ba đừng nóng giận, nghe con nói đã.”

Chu Chiến trấn an ba mình, sau đó từ từ nói:

“Lâm Phong rất mạnh, chỉ dựa vào bản thân nhà ta thì không được, nhưng tối nay sẽ có một nhân vật quan trọng xuất hiện!”

“Ai?”

“Lận Vô Song của Côn Lôn! Trước kia ở Nam Lĩnh con có qua lại với cậu ta một thời gian, cậu ta đối xử với con cũng rất tốt! Chỉ cần chúng ta nhờ vả, nhất định cậu ta sẽ giúp chúng ta!”

Trong mắt Chu Chiến lấp lánh ánh sáng!

“Con chắc chưa? Lận Vô Song không phải kẻ ngu, hiện tại Lâm Phong đang rất nổi tiếng, tối nay Long soái quân bộ lục quân còn mở tiệc chiêu đãi cho cậu ta, Lận Vô Song sẽ vì chúng ta mà đắc tội Lâm Phong sao?” Chu Bỉnh Quyền hỏi.

“Ba, ba không hiểu tính cách Lận Vô Song! Người này cực kì kiêu ngạo, coi con như đàn em của mình! Chỉ cần con nói chuyện một chút, cậu ta nhất định sẽ nhúng tay! Còn việc ba nói Long soái Quân bộ chiêu đãi Lâm Phong, thì càng không đáng nhắc tới! Tối nay Lận Vô Song là do Long soái quân bộ mời tới, quan hệ giữa Lận Vô Song và Long soái quân bộ không tệ… vừa là thầy vừa là bạn!”

Chu Chiến vừa nói vừa nhếch miệng cười.

Chu Bỉnh Quyền nghe con trai nói xong, ánh mắt hơi nhúc nhích, một hồi lâu sau mới nói:

“Con nói như vậy thì đúng là có thể xả giận mốt chút. Chỉ là cẩn thận một chút, để Lận Vô Song ép Lâm Phong xin lỗi chúng ta là được, dù sao lúc này đắc tội Lâm Phong cũng không phải lựa chọn tốt!”

“Yên tâm đi ba, con biết rồi.” Chu Chiến gật đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK