Mục lục
Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Yên tâm đi, em không yếu đuối đến vậy."

Lâm Phong lắc đầu nói.

"Được!"

Lúc này, bốn người Lý Nguyên Hạo đều nở nụ cười, gọi nhân viên phục vụ đưa thức ăn lên.

Anh em đồng môn hiếm có dịp gặp mặt nhau, đương nhiên muốn hội họp một bữa ra trò, hâm nóng tình cảm.

Adv

Không lâu sau, cơm canh rượu thịt đã được bưng lên, năm người vừa uống rượu vừa nói chuyện phiếm.

Từ cuộc nói chuyện, Lâm Phong biết hôm nay Nhị sư tỷ không ở đây là vì đã đi Nhật, chuyện kế hoạch giết rồng hay còn gọi là kế hoạch Đồ Long đã khiến Nhị sư tỷ rất tức giận, cho nên Nhị sư tỷ muốn dạy cho nước Nhật bài học nhớ đời!

Về phần tung tích của Đại sư huynh, bốn sư huynh cũng không rõ lắm.

Adv

Đại sư huynh luôn theo chân sư phụ, từ trước đến nay đều thoắt ẩn thoắt hiện...

Trừ chuyện đó ra, nỗi thắc mắc của Lâm Phong về Bảng Hạ đã được giải đáp.

Mặc dù Bảng Hạ được nói là ghi danh võ giả có thực lực mạnh mẽ suốt ngàn năm của nước Đại Hạ nhưng trong đó lại không bao gồm Võ Thánh!

Như thế nào là Võ Thánh?

Là thánh của võ đạo!

Bởi vì phía dưới cái gọi là thánh nhân đều là giun dế, bất kỳ thứ gì dính dáng đến một chữ thánh cũng không tầm thường!

Bắt đầu từ Võ Thánh đã là một tầm cao khác!

Cũng không có cấp bậc nào có thể đong đếm được thực lực của cường giả Võ Thánh để xếp hạng...

"Võ Thánh rất mạnh phải không?"

Lâm Phong bèn hỏi.

"Đương nhiên Võ Thánh phải mạnh rồi! Dù ở thời đại thượng cổ tu chân, cấp bậc như Võ Thánh đều có thể khai phái lập tông!"

"Cậu đừng nghĩ bây giờ toàn gặp cường giả Võ Thánh mà cảm thấy bình thường! Thực ra những người đó đều là nhân vật có tầm cỡ trong nước. Bất kỳ ai cũng có thể quét sạch được cả quốc giá!"

Lý Nguyên Hạo vừa cười vừa nói.

Lâm Phong cũng hiểu được ý Tam sư huynh!

Bởi vì mình đã đứng hàng đầu ở trong nước, ở chỗ cao sẽ không tránh được rét vì lạnh, cho nên mới có cảm giác Võ Thánh đều rất yếu...

"Tiểu sư đệ! Với thực lực mày bây giờ có thể cân nhắc việc ra nước ngoài du ngoạn! Ở mãi không nước cũng chán!"

Lúc này, Võ Bá bỗng lên tiếng.

"Nước ngoài?"

Lâm Phong nhíu mày.

Bởi vì chuyện mộ tiên nên cho tới nay anh cũng không thực sự muốn ra nước ngoài...

"Không sai! Mặc dù Đại Hạ rộng lớn, nhưng mày ở mãi trong nước thì cuối cùng chỉ là ếch ngồi đáy giếng!"

"Xông xáo chiến trường nước bạn, so tài với cường giả nước khác, trang giành cơ hội, vậy mới thú vị!"

"Thật ra cường giả chân chính sẽ rất ít khi ở trong nước, cũng giống như anh và Ngũ sư huynh của mày, đã chinh chiến lâu dài ở nước ngoài..."

Võ Bá nói.

Gia Cát Tiểu Minh nghe vậy thì trong lòng cũng rung động, nói với vẻ hèn mọn:

"Tiểu sư đệ, có hứng thú không? Có thể chung đội với tôi! Tôi dẫn cậu đi rừng Amazon trải nghiệm, nơi đó có rất nhiều bộ lạc cổ, không thiếu các di tích thời thượng cổ!"

"Đừng nghe Ngũ sư huynh, Ngũ sư huynh chỉ muốn lừa cậu đi làm khổ sai, trước đây anh... ừm...."

Phùng Mục Trần còn chưa nói dứt lời đã bị Gia Cát Tiểu Minh nhét một cái đùi gà nướng vào miệng

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK