Mục lục
Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ừm! Anh muốn ăn kem không? Hãng kem này mới ra đấy, giá chát lắm! Ban đầu em cứ tưởng chỉ có một hai đồng thôi, ai dè đến lúc tính tiền tận bốn mươi tám!”

Trần Y Nặc giơ kem trong tay lên.

Lâm Phong nhìn lướt qua ba chữ Chicecream rồi lắc đầu:

“Kem bây giờ chặt chém dữ lắm, hở ra là bán tận mấy chục! Đâu còn cảm giác ăn loại kem đá ba đồng hồi nhỏ nữa!”

“Rốt cuộc là con người thay đổi hay thế giới này đổi thay?”

Lâm Phong tỏ ra thất vọng.

Adv

Nghe vậy, Trần Y Nặc tán thành gật đầu, sau đó dịu dàng lấy mấy bộ đồ trong túi ra:

“Em mới mua cho anh mấy bộ đồ, anh thử xem có vừa không…”

“Vừa! Chỉ cần là em mua đều vừa hết!”

Lâm Phong mỉm cười.

“Điêu!”

Adv

Trần Y Nặc bĩu môi, nhưng trong lòng lại vui cực kỳ.

Hai người cười cười nói nói một hồi.

Lúc này Trần Thiên Hủ bế Tiểu Luyến Luyến từ trên xe đồ chơi xuống, đi tới trước mặt Lâm Phong.

“Ba ơi!”

Tiểu Luyến Luyến nhào vào lòng Lâm Phong.

Lâm Phong hôn má con gái, cười tươi như hoa.

“Lâm Phong, chiều nay chúng ta về Vân Xuyên hả?”

Trần Thiên Hủ hỏi.

Lâm Phong suy nghĩ rồi trả lời:

“Là thế này! Tôi mới ra ngoài tìm được một ít linh thạch nên định thử xem trong chiều nay có thể giúp Tiểu Luyến Luyến kích hoạt thể chất hay không!”

Mặc dù Trần Thiên Hủ cảm thấy hơi khó chịu khi nghe như vậy, dù sao chuyến về Vân Xuyên cũng trì hoãn đủ lâu rồi, giờ lại tiếp tục trì hoãn thêm một ngày!

Nhưng nếu vì tốt cho cháu gái, anh ta sẽ không nói gì thêm.



Chẳng mấy chốc.

Mấy người đã quay lại phòng tổng thống trong khách sạn ở thành phố Kim Lăng.

Lâm Phong bảo Tiểu Luyến Luyến nằm lên giường, sau đó lấy một nghìn viên linh thạch mà Huyền Linh Môn cho ra, đặt quanh người cô bé, xếp thành trận Tụ Linh cỡ nhỏ.

Trong nháy mắt.

Linh khí trong phòng tổng thống đạt đến một mức độ không thể tưởng tượng nổi!

Nhất là quanh người Tiểu Luyến Luyến, linh khí gần như sắp biến thành chất lỏng ướt nhẹp.

“Đây…”

Nhìn thấy cảnh này, Trần Thiên Hủ hơi kinh ngạc.

Linh khí thiên địa nồng đậm thế kia làm cho anh ta cảm thấy rất thoải mái, và rồi có một luồng linh khí chui vào trong cơ thể anh ta.

Ngay sau đó.

“Rắc!”

Trong cơ thể Trần Thiên Hủ cứ như có một vách ngăn bị vỡ, từ Địa Cảnh đột phá Hậu Thiên Cảnh!

Lâm Phong lập tức cảm ứng được, anh suy tư nhìn thoáng qua Trần Thiên Hủ.

Xem ra tuy võ giả không thể hấp thu trực tiếp linh khí trong linh thạch, nhưng lại có thể rút linh khí trong linh thạch thông qua trận Tụ Linh để tu luyện, như vậy võ giả sẽ có thể hấp thu!

“Xin lỗi cậu! Tại linh khí tự chui vào cơ thể tôi! Giờ tôi sẽ đi ra ngoài ngay!”

Trần Thiên Hủ có vẻ hơi lúng túng.

Lâm Phong mang số linh thạch này về cho Tiểu Luyến Luyến mà lại bị anh ta hấp thu một phần, điều này khiến anh ta vô cùng xấu hổ.

“Ừm!”

Lâm Phong gật đầu, không ngăn cản.

Mặc dù chút linh khí ít ỏi Trần Thiên Hủ hấp thu chẳng là gì, nhưng với tình hình bây giờ, ai biết một nghìn viên linh thạch có đủ hay không chứ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK