Mục lục
Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bao Nhất Hàn cắt ngang lời Vân Trung Thiên nói, vẻ mặt trêu ngươi.

Các địa biểu khác cũng tỏ vẻ chế giễu, cảm thấy Vân Trung Thiên đúng là hơi đần.

Vân Trung Thiên nghe vậy, vừa định lên tiếng thì Lâm Phong lạnh lùng nói:

“Một người chết mà thôi, không cần chờ. Lần thi đấu này Kim Lăng sẽ đứng thứ nhất, còn các người thì sao cũng được.”

Anh nói xong, bầu không khí lập tức yên tĩnh!

Đám người Vân Trung Thiên đều lộ ra vẻ kính sợ.

Adv

Còn nụ cười trên môi nhóm người Bao Nhất Hàn vụt tắt, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Lâm Phong.

Một thanh niên chừng ba mươi tuổi mà thôi, đã phách lối tới vậy rồi?

Trước đó tuy Lâm Phong đã làm nhiều chuyện nhưng cũng chỉ giới hạn ở Kim Lăng và Kinh Hàng, còn ở những nơi khác thì chưa đi qua.

Cho nên bọn họ chưa từng nhìn thấy Lâm Phong!

Adv

“Tôi nói chứ hôm nay tại sao Kim Lăng lại to gan làm càn như thế, thì ra là tìm được trợ thủ. Chỉ là trông cậu ta có vẻ hơi trẻ ấy nhỉ?”

Đại biểu Tô Vô Danh của Tô Châu không nhịn được mà cười rộ lên.

“Anh là ai?”

Lâm Phong nhìn về phía Tô Vô Danh.

“Tôi là người của nhà họ Tô ở Tô Châu, Tô…”

Tô Vô Danh còn chưa nói hết đã bị Lâm Phong biến thành đống thịt vụn.

“Được rồi, Tô Châu bị loại, các người còn ai ý kiến thì nói ra, giới võ đạo của Kim Lăng luôn dân chủ, thích nghe ý kiến của mọi người.”

Lâm Phong nói.

Đám người Bao Nhất Hàn đều biến sắc.

Dù gì Tô Vô Danh cũng là một cường giả Tông Sư sơ kỳ, nhưng lại bị thanh niên trông tầm thường này tát một cái chết.

Người này không đơn giản!

Vẻ mặt đám người Bao Nhất Hàn đều nghiêm túc hơn hẳn, thu hồi sự khinh thường ban nãy.

“Không biết người anh em này là đệ tử của ai? Có thể nói ra không, biết đâu chúng ta có quen biết.”

Bao Nhất Hàn nặn ra một nụ cười.

Dừng lại một chút, hắn nói tiếp:

“Hơn nữa Kim Lăng cho cậu được bao nhiêu, thì chúng tôi có thể cho cậu gấp mấy lần.”

“Chỉ bằng con kiến hôi như mày mà cũng đòi biết tao?”

Lâm Phong cười lạnh một tiếng, tát bay Bao Nhất Hàn ra ngoài.

“Bao gia chủ!”

Những người đi cùng hắn giật mình, lập tức tiến lên đỡ hắn dậy.

Bao Nhất Hàn lau máu tươi bên môi, vẻ mặt u ám.

Thanh niên này không chỉ mạnh mà còn kiêu ngạo!

Hành động không theo lẽ thường.

“Yêu cầu của các người, tôi không tự quyết định được. Chỉ có thể gọi Lục gia chủ tới đây, nói chuyện với các người thôi.”

Bao Nhất Hàn lạnh lùng nói.

Lâm Phong nghe xong không đáp lời.

Bao Nhất Hàn thấy vậy, cười lạnh một tiếng, lấy điện thoại di động ra gọi cho Lục Gia Lâm, nói lại chuyện vừa xảy ra.

Hắn thấy, thực lực của Lâm Phong rất mạnh nhưng chắc chắn không thể đánh bại được nhà họ Lục!

Bởi vì sau lưng nhà họ Lục là Thất Tinh Môn!

Đó là thế lực lớn trên núi, nghe nói có siêu cấp cường giả Võ Thánh trấn giữ!

Võ Thánh, đó là khái niệm gì?

Hắn nghĩ cũng không dám nghĩ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK