Mục lục
Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi Lâm Phong đang tự hỏi thì Phùng Mục Trần đã đi đằng sau.

“Tiểu sư đệ!”

“Sao anh lại ở đây?” Lâm Phong kinh ngạc.

“Đề tài của bọn họ anh không có hứng thú, ra ngoài hít thở không khí chút.”

Dừng lại một lát, Phùng Mục Trần nói tiếp:

Adv

“Thực ra người lớn tuổi, trải qua nhiều chuyện, đều sẽ có kiểu cẩn thận mốt chút… Trong lòng bọn họ có điều lo lắng cũng là bình thường.”

“Em hiểu, cho nên em vẫn bao dung những người bảo thủ này.” Lâm Phong mỉm cười.

Phùng Mục Trần gật đầu, sóng vai cùng đi với Lâm Phong.

Hai người hàn huyên về chuyện của mấy sư huynh đệ khác, đa số là chuyện thú vị hồi còn ở trên núi tu tiên.

Adv

Lúc này, Lâm Phong đột nhiên hỏi:

“Đúng rồi, anh liên lạc được với nhị sư tỷ không?”

“Bây giờ còn chưa có tin tức gì, chỉ là anh đã hỏi thăm bên kia rồi, nhanh thôi sẽ có tin tức về nhị sư tỷ. Với thực lực của chị ấy sẽ không có chuyện gì đâu!”

Phùng Mục Trần nói.

Lâm Phong nghe xong, hai mắt nheo lại.

Không có chuyện gì là tốt nhất, nếu lỡ gặp chuyện không may thì anh sẽ phải tới nước Oa một chuyến…

“Tiểu sư đệ, sau khi chuyện ở nhà họ Lận được giải quyết, anh định kết hôn với Diệu Diệu, lúc đó cậu làm phù rể cho anh nhé.”

Phùng Mục Trần cười nói.

Lâm Phong nghe xong thì nhíu mày, không biết có nên nói suy đoán của mình không.

“Sao vậy? Anh kết hôn, cậu không vui à?”

Phùng Mục Trần để ý thấy Lâm Phong khác thường, bèn hỏi.

Lâm Phong suy nghĩ một lát, vẫn nói ra suy đoán của mình.

“Không thể nào, Diệu Diệu không phải người như thế, nếu thật sự muốn cậu đối phó với nhà họ Lận, cô ấy đã cầu xin anh.”

Phùng Mục Trần quyết đoán phủ định, lại nói:

“Tiểu sư đệ, anh biết cậu có ý kiến gì đó với Diệu Diệu, nhưng cô ấy quá khổ, là người đáng thương! Sau này tiếp xúc lâu rồi cậu sẽ thay đổi cái nhìn.”

Lâm Phong gật đầu không nói gì thêm.

Có vài chuyện nên ngừng ở đó thôi, nói thêm cũng không được gì, sẽ xảy ra xung đột, ảnh hưởng tình anh em…

Nói chuyện với lục sư huynh xong, Lâm Phong một mình về lại nhà họ Trương.

Thực ra để biết có phải Doãn Diệu gây khó dễ hay không rất đơn giản, điều tra IP của cuộc điện thoại kia là được, nhà họ Trương là gia tộc hàng đầu ở thủ đô, chắc chắn có năng lực này.

Nếu như chuyện này liên quan tới Doãn Diệu, thì cô ta phải chết!

Lục sư huynh mềm lòng, nhưng anh sẽ không để lại mầm họa bên cạnh mình!

Cùng lúc đó, trong phòng họp nhà họ Trương đang cực kì căng thẳng!

Trong bữa tiệc, Lâm Phong vì bọn họ mà giết hai ba con nhà họ Chu, được nhà họ Trương quý mến.

Cũng vì thế, gia chủ nhà họ Trương mong mọi người sẽ giúp Lâm Phong đối phó nhà họ Lận.

Dù đối với nhà họ Lận, bọn họ cũng chẳng là gì, nhưng chủ yếu là muốn thể hiện thái độ…

“Thêu hoa trên gấm thì dễ, đưa than trong ngày tuyết rơi mới khó! Lâm Phong còn trẻ tuổi đã cường đại như thế, sau này tiền đồ rất xán lạn!”

“Tôi nghĩ chúng ta nên nắm chặt cơ hội này, nếu không khi cậu ta đã vượt qua cửa ải khó khăn rồi mới tìm đến thì chẳng còn ý nghĩa gì!”

Trương Đống ngồi trên cùng, chậm rãi nói.

Vừa dứt lời, bên dưới lập tức ồn ào, một đám người dòng chính phát biểu ý kiến của mình.

Mà đại đa số là phản đối!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK