Đế Đô.
Náo nhiệt phồn hoa, không gian thanh bình, nắng vàng rực rỡ trên bầu trời xanh thẳm.
Nhưng chỉ chốc lát sau, bầu trời bỗng nhiên biến sắc, từ phía chân trời một đám mây đen u ám bủa vây, nó như một con yêu thú hung tợn, nuốt chửng ánh sáng và bầu trời.
Sấm sét chớp giật liên hồi, như những con rắn điện đang tung hoành trên không trung, không khí trở nên nặng nề và ngột ngạt, khiến cho mọi người cảm thấy khó thở.
Một người nhanh chóng lấy smart phone của mình ra rồi chụp một bức ảnh, sau đó đăng lên bookchat và không quên kèm theo một câu trạng thái.
“Diệp gia lại có người độ lôi kiếp, không biết sẽ là ai đây.”
Bài viết vừa đăng đã gây sự chú ý và quan tâm của không ít người, đành chịu thôi không quan tâm là không được, dù sao thì sức mạnh của Diệp gia cũng sẽ quyết định đến toàn bộ số phận của Càn Nguyên Vương Triều.
“Chắc là một con em hoàng tộc nào đó vừa đột phá nguyên anh hoặc phân thần chứ gì.”
“Không đúng, đây nhất định là phải từ Độ kiếp kỳ trở lên.”
“Độ kiếp kỳ.”
“Vậy sẽ là ai ta?”
Hàng triệu người không ngừng vào bình luận, ăn dưa quần chúng lại được một phen đoán già đoán non xem ai là người độ lôi kiếp.
Có một cái ảnh đầu tiên thì cũng dần dần có những cái ảnh thứ hai thứ ba rồi có thêm nhiều cái ảnh khác mà mọi người chụp được sau đó đăng lên bookchat.
Nói chung là bất cứ sự kiện nào ở Đế Đô xảy ra thì toàn vương triều sẽ biết rõ ngay lập tức, đúng là thời đại của smart phone, tốc độ truyền tin nhanh như chớp vậy.
Vào thời điểm nay “Hóng Dưa Bookchat” lại đăng một bài viết phân tích về sự kiện ai đó trong hoàng tộc độ kiếp, điều này cho thấy nó không phải là một chuyện đùa đâu nha.
“Các vị đạo hữu, theo những gì mà lão đạo đã tìm hiểu và phân tích, thì khả năng cao đây không phải là một lần độ kiếp của một người bình thường.”
“Theo ghi chép trong sách sử của Thiên Nguyên Đại Lục thì đây có lẽ là Tứ Đại Tiên Kiếp gồm Phong Kiếp, Hoả kiếp, Lôi kiếp và Tâm ma kiếp.”
“Bình thường chúng ta vẫn hay gọi nó là Tiên Cảnh, nó chính là ranh giới mà Bán tiên phải vượt qua nếu muốn phi thăng lên Tiên Giới.”
“Đúng vậy, Hoàng tộc đang có người chuẩn bị vượt Tiên cảnh, phi thăng tiên giới.”
Sau bài đăng của tài khoản “Hóng Dưa Bookchat” đã gây sự chú ý cho toàn bộ giới cao tầng của Nam Bộ Châu, có người phi thăng Tiên giới đây là chuyện hi hữu.
Hàng trăm vạn năm nay Nam Bộ Châu cực ít người dám phi thăng lên Tiên giới, tất cả đều chọn cách áp chế xúc tích hoặc tự phong bế bản thân, vì ngày nay vượt Tiên cảnh quá khó khăn, gần như là thập tử nhất sinh.
Chỉ trong chốc lát, lại một tin động trời được “Hóng Dưa Bookchat” đăng lên, khiến không ít người hoang mang lo lắng.
“Theo thông tin mới nhất, Hoàng tộc chỉ có duy nhất Diệp Đế là người đạt đến Bán tiên viên mãn và dễ có khả năng xúc động Tiên đạo hạ xuống Tiên cảnh nhất.”
“Lên lão đạo có thể chắc chắn tám mươi lăm phần trăm người sắp vượt Tiên cảnh chính là Diệp Đế.”
Tin này vừa đăng lên, nó như là một cú sốc với tất cả mọi người của Càn Nguyên Vương Triều.
Nếu Diệp Đế thật sự phi thăng tiên giới thì Càn Nguyên Vương Triều chẳng phải sắp tan vỡ rồi sao, hòa bình mới duy trì hơn năm trăm năm lại sắp bị phá vỡ bởi chiến tranh và loạn thế.
Bookchat, Khu thế giới.
“Không xong rồi, tin Diệp Đế phi thăng là sự thật thì thiên hạ sắp đại loạn rồi, Càn Nguyên Vương Triều sắp rơi vào loạn thế rồi.”
“Khẳng định là thật rồi, Thiên Cơ Lâu vừa đăng bài viết cảnh báo xong.”
“Chỗ tôi đang bạo loạn cướp bóc rồi, mọi người đang nhanh chóng thu thập gia sản để chạy sang các khu vực khác.”
“Chỗ tôi cũng thế, tin đồn Diệp Đế phi thăng khiến mọi người hoảng loạn, mọi người đang lên kế hoạch rời khỏi Càn Nguyên Vương Triều, trách bị cuốn vào các cuộc chiến khốc liệt.”
“Nếu vương triều sụp đổ thì chúng ta còn có smart phone để dùng không?”
“Đúng vậy đúng vậy, bây giờ tại hạ đã sống không thể thiếu smart phone được a.”
Cứ như vậy, các loại tin tức nhanh chóng lan truyền khắp vương triều, triều đình đang ráo riết dập tắt tin tức, trấn áp bạo loạn nhưng hiệu quả chỉ là nhất thời, nếu không kịp thời đưa ra hướng giải quyết e rằng hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Lâm Thanh Cốc, Hoa phủ
“Tên Diệp Vũ chết tiệt này đang suy nghĩ cái quái gì vậy, sao lại chọn lúc này để phi thăng.”
“Phụ thân, nhi thần lập tức đến Đế Đô đón tiểu muội và Hoa nhi trở về.”
“Đúng vậy, lên đón trở về.”
Lúc này, tất cả ánh mắt đều hướng về lão giả tóc hoa râm, hắn không chỉ là phụ thân của bọn họ mà còn là tộc trưởng đương thời của Hoa gia.
“Haizz, dù Diệp Vũ phi thăng thành công hay thất bại thì Càn Nguyên Vương Triều cũng chỉ có một con đường diệt vong.”
“Đi đi.”
Sau khi nói xong, hắn thở dài một tiếng rồi từ từ biến mất vào không gian, còn những người khác đều im lặng, không biết nghĩ gì trong đầu.
Bên ngoài đang loạn bao nhiêu thì bên trong tổ địa Càn Long Điện cũng đang hoang mang hỗn loạn bấy nhiêu.
Không khí trong đại sảnh của Càn Long điện đang căng thẳng đến nghẹt thở.
Đáng lẽ hôm nay là ngày vui mừng vì đã đã chữa khỏi hoàn toàn ám thương, thậm chí còn thức tỉnh thành công mộc thần thể cho Hoàng tổ mẫu, sao đột nhiên lại biến thành một cơn ác mộng khủng khiếp như thế này.
Chỉ trong vòng chưa đầy một tuần hương, từ trên thiên đường rơi thẳng xuống địa ngục, đó là một cú sốc tinh thần quá lớn cho những người có mặt ở đây.
Tiếng chuông smart phone reo vang không ngừng trong phòng nhưng không ai muốn bấm nút nghe cả, tất cả bọn họ vẫn chưa thể hoàn hồn.
Hoàng thượng nhìn mẫu thân, thê tử và những người thân yêu của mình, có lẽ đây là lần cuối cùng hắn được ngắm nhìn khuôn mặt của họ.
Một khi hắn bắt đầu vượt Tiên cảnh thì dù có thành công hay thất bại, hắn cũng sẽ không còn bất kỳ cơ hội nào có thể gặp được bọn họ nữa.
Dù đã làm hoàng đế hàng trăm năm nhưng hắn vẫn không kiềm chế được cảm xúc của mình lúc này, nước mắt cứ lặng lẽ tuôn rơi trên gò má.
Hiện tại, không phải là nước mắt của hạnh phúc an bình, mà là nước mắt của bi ai, giọt nước mắt làm tan vỡ linh hồn.
Đời người quả thật vô thường, hôm nay còn đây mai đã không, chỉ còn lại những kỷ niệm đẹp và những tiếc nuối trong lòng.
“Ngọc Nhi, nàng hãy dẫn mẫu thân và mọi người rời đi theo mật đạo rồi lên Linh Chu tẩu thoát, sau đó tìm một nơi ẩn náu cho gia tộc tiếp tục duy trì và phát triển.”
“Bệ hệ, thần thiếp muốn ở lại cùng với ngài, chờ đến khi ngài thành công phi thăng tiên giới mới yên tâm rời đi.”
“Đúng vậy đúng vậy bệ hạ, chúng thần thiếp cũng muốn ở lại chờ ngài thành công phi thăng Tiên giới mới rời đi.”
Mấy người mẫu hậu mẫu phi không ngừng khóc lóc năn nỉ muốn ở lại chờ hoàng thượng hoàn thành vượt Tiên cảnh mới rời đi, nếu không có sống cũng không yên lòng.
Hắn nhìn mọi người rồi thở dài một hơi, lúc hoạn loạn mới thấy chân tình.
“Chuyện này không thể, mẫu thân và mọi người cần phải rời khỏi Đế Đô ngay lập tức, hiện đang có rất nhiều luồng khí tức cường đại tiến về Đế đô, nếu không đi ngay thì sẽ không còn kịp nữa.”
Thái tử, nắm chặt lòng bàn tay, ánh mắt đầy bi ai và tự trách.
Hắn cảm thấy mình quá yếu đuối, không thể bảo vệ được mọi người và cơ nghiệp mấy trăm năm của phụ hoàng, hắn ước gì mình có thể mạnh mẽ như phụ hoàng, có thể một mình đứng ra gánh vác trọng trách trên vai.
Bỗng nhiên, một tiếng khóc thảm thiết của bát công chúa vang lên trong đại sảnh.
“Tiểu cửu, tiểu cửu, đệ mau mau nghĩ cách gì đi, tỷ tin tưởng đệ là phúc tinh chuyển thế, luôn có thể xoay chuyển càn khôn trong những hoàn cảnh khó khăn.”
“Lần này cũng thế, đúng chứ?”
Mọi người đều quay mặt sang nhìn, thì thấy nàng khóc lóc níu kéo cánh tay Diệp Hàn, nước mắt tuôn rơi như mưa, ánh mắt mong đợi, hình ảnh này khiến mọi người cảm thấy đau lòng.
Mọi người cũng đều hy vọng Diệp Hàn có cách, đều hy vọng một phép màu xảy ra, nhưng nó có thể xảy ra không và Diệp Hàn có thể làm được sao?
Hoàng thượng nhìn thấy tình cảnh như vậy thì đau lòng vô cùng, nhưng lúc này cần phải cứng rắn, nếu không huyết mạch Diệp gia thật sự sẽ đoạn tuyệt từ đây.
“Tiểu bát, con . . .”
Không chờ hoàng thượng nói hết câu thì một tiếng cười nhẹ nhàng, âm thanh trêu đùa của Diệp Hàn vọng lên làm mọi người giật mình không khỏi kinh ngạc.
“Bát hoàng tỷ, tỷ đừng có lôi kéo cái tay của đệ nữa, tỷ mà còn lôi kéo nữa là nó bật ra khỏi khớp luôn bây giờ đấy.”
Phong thái thản nhiên, khuôn mặt bông đùa, khóe môi cong lên nụ cười, ánh mắt tràn đầy tự tin, chẳng lẽ chẳng lẽ tiểu cửu thật sự tìm ra được phương pháp gì hay sao.
“Tiểu cửu, con hãy nói cho mẫu hậu nghe đi, con . . . con thật sự tìm ra được phương pháp gì đúng không?”
“Đúng thế đúng thế, tiểu cửu.”
Tất cả ánh mắt đều dán vào Diệp Hàn, không ai dám nháy mắt dù chỉ là một cái.
Không khí trong đại điện lúc này trở lên cực kỳ yên tĩnh, yên tĩnh đến mức Diệp Hàn có thể cảm nhận được nhịp tim đập nhanh như trống của mọi người.
Hắn nhìn xung quanh biểu hiện của mọi người không khỏi phì cười, nhưng một ánh mắt như giết người của tam hoàng cô làm hắn không khỏi xấu hổ ho lên một tiếng, rồi nhanh chóng vung hai tay lên.
Trong nháy mắt, hai pháp bảo lóe sáng trên tay hắn, khiến mọi người kinh ngạc và hoài nghi, không hiểu Diệp Hàn lấy hai pháp bảo này ra với mục đích gì .
Trên tay phải của hắn là một viên ngọc bích vuông vức, toàn thân màu xanh lá cây sáng, trên mặt ngọc có một con ngũ trảo thần long với thân dài uốn lượn, mang vẻ uy nghiêm.
Thần long có đầu lớn, râu dài uốn lượn như sông, sừng cong như trăng khuyết và hai răng nanh nhọn, nó có ngũ trảo sắc bén đâm sâu vào mặt ngọc.
Dưới mặt ngọc chạm khắc hình rồng và bốn chữ “Càn Nguyên Đế Ấn”, bốn chữ như rồng bay phượng múa được khắc sâu bằng chữ cổ thư..
Còn trên tay trái hắn là một quyển sách cổ xưa, tỏa ra một luồng khí tức tang thương của thời gian, trên bìa sách là những chữ cổ viết ba chữ Càn Nguyên Sách nổi lên như những ngọn lửa đỏ rực.
“Phụ hoàng, đây chính là Càn Nguyên Đế Ấn Đế Ấn và Càn Nguyên Đế Sách, hai tiên bảo này có thể giúp phụ hoàng chính thức trở thành Nhân Vương của Càn Nguyên Vương Triều.”
“Nhân Vương?”
“Vâng, trở thành nhân Vương thì lúc này số mạng của phụ hoàng sẽ gắn liền với vận mệnh kim long của vương triều, Vương triều còn thì phụ hoàng còn vương triều vong thì phụ hoàng vong và ngược lại.”
“Cái gì? Chuyện này . . .” Mọi người hai mắt nhìn nhau tỏ vẻ kinh ngạc
“Phụ hoàng và mọi người cũng không cần phải lo lắng, đây là một con đường tu hành khác biệt, chỉ dành cho các bậc đế vương, nhưng thực lực của nó không hề thua kém so với pháp thuật tu tiên, thậm chí còn vượt trội hơn.”
“Không giống như tu tiên thì dùng tiên khí, phương pháp tu hành mới này sẽ dùng khí vận kim long để tu luyện, đây là một hệ thống độc nhất vô nhị.”
“Lên khi phụ hoàng hoàn thành vượt qua Tiên cảnh thay vì sẽ trở thành Chân tiên và phi thăng lên tiên giới thì phụ hoàng sẽ trở thành Nhân Vương của Càn Nguyên Vương Triều.”
Mọi người nghe xong thì cũng chỉ hiểu một cách mơ hồ mà thôi, nhưng họ đều biết chắc một điều, đó là sau khi hoàn thành Tiên cảnh thì hoàng thượng sẽ không cần phải phi thăng lên Tiên giới nữa.
Lúc này họ đều cảm thấy một niềm vui sướng bất ngờ và mãnh liệt trong lòng, như được giải thoát khỏi một gánh nặng nào đó, gương mặt rạng rỡ và hưng phấn, không còn vẻ u sầu, chán nản bi thương như vừa rồi nữa.
“Nhưng mà tiểu cửu, hoàng huynh vẫn còn còn một điều băn khoăn, nếu như vậy thì phụ hoàng sẽ mãi mãi phải làm hoàng đế và sẽ không bao giờ nhường ngôi cho người kế vị à?” Thái tử lúc này mới nhận ra nghi vấn liền hỏi
Diệp Hàn nghe thấy vậy liền quay mặt sang nhìn thái tử, cười tủm tỉm khiến hắn đỏ bừng mặt, lúng túng ho khan một tiếng, nhìn đông nhìn tây.
Hoàng thượng nhìn thấy thái tử biểu hiện như vậy cũng bật cười một tiếng, đây không chỉ là điều thái tử tò mò mà hắn cũng muốn rõ, hắn cũng không muốn cả đời phải vất vả lo toan thiên hạ, hắn cũng có lúc mệt mỏi a cũng muốn nghỉ ngơi a.
“Phụ hoàng không cần lo lắng về việc truyền ngôi, thái tử ca vẫn có thể kế vị như bình thường, con cháu của hắn cũng vậy.”
“Mỗi đời tân hoàng đế sẽ tiếp tục tiếp nhận Đế Ấn và Đế Sách để trị vì Càn Nguyên Triều.”
Nói như vậy thì hệ thống tu luyện này quá hoàn hảo rồi, mọi người không khỏi kinh ngạc và thán phục không thôi.
Diệp Hàn thấy biểu hiện của mọi người như vậy thì lắc đầu nói.
“Hệ thống tu luyện này không phải là không có nhược điểm, thậm chí còn có nhược điểm rất lớn nữa là khác.”
“Một là muốn có khí vận kim long để tu luyện thì bắt buộc vận mệnh kim long phải lớn mạnh, thứ hai là một khi triều đại diệt vong thì tất cả các đời hoàng đế cũng phải chôn cùng theo, đó chính là điểm đáng sợ nhất.”
Mọi người nghe vậy đều hút một ngụm khí lạnh, như vậy là ngôi vị hoàng đế cũng không thể truyền một cách bậy bạ nha, nếu không là sẽ bị kéo theo cả một đám luôn đấy.
Nhưng nếu không tính đến hai điểm yếu này thì hệ thống tu luyện này thực sự quá là tuyệt vời rồi, thật khó tin.
“Tiểu cửu, con nói nó là một hệ thống tu luyện, thì nó chắc phải có các cấp bậc đúng chứ.”
“Có thưa phụ hoàng.”
“Hệ thống sẽ được chia thành Nhân Vương, Nhân Hoàng, Nhân Đế, Nhân Tiên và cuối cùng là Bất Hủ Tiên Đế nó sẽ tương ứng với Vương Triều, Hoàng Triều, Đế Triều, Tiên Triều và cuối cùng là Bất Hủ Thần Triều.”
“Nếu so sánh với hệ thống tu tiên thì Nhân Vương tương đương với Chân Tiên, Nhân hoàng tương đương với Huyền Tiên và cứ như vậy sẽ là Kim Tiên, Đại La Kim Tiên và cuối cùng là Thánh Nhân.”
Hoàng thượng nghe vậy thì trầm tư suy nghĩ thật lâu, dù hắn đã có thể nắm được sơ sơ phương pháp tu hành mới này rồi, nhưng hắn vẫn thấy thiếu thiếu cái gì đó, hoặc có lẽ nó là hệ thống tu hành mới nên chưa thể chấp nhận ngay được.
Mọi người lúc này đều nín thở chờ hoàng thượng đưa ra lựa chọn cuối cùng, bọn họ cũng không bắt ép hay gây áp lực cho hắn phải chọn phương pháp nào, dù sao hoàng thượng có chọn phương pháp nào thì bọn họ cũng đều tôn trọng và ủng hộ.
Đúng lúc này trên bầu trời một tiếng sấm to làm hắn giật mình tỉnh lại, đã không còn nhiều thời gian cho hắn nữa rồi hắn phải quyết định ngay lập tức, một là tiếp tục con đường tu tiên vứt bỏ tình thân hai là tiếp nhận hệ thống tu luyện mới.
Hắn nhìn quanh khuôn mặt của tất cả mọi người rồi nở một nụ cười to.
“Tiểu Cửu.”
Diệp Hàn nghe tiếng gọi to của phụ hoàng, khóe miệng hắn kéo lên nụ cười, phụ hoàng quyết định chọn tình thân và một thứ hư vô mờ mịt hơn là tương lai của mình, đây mới chính là phụ hoàng mà hắn luôn yêu quý và kính trọng.