Những ngày sau đó cũng không còn sóng gió gì nữa, mỗi ngày Hồ Đào cứ thế đi làm, tham gia, thu âm bài hát mới, fan của cô cũng mỗi ngày tăng lên.
Qũy đạo sinh hoạt cứ thế bình đạm tiến về phía trước, cho đến cuối năm.
Lúc này số fan của Hồ Đào đã đạt gần hai trăm vạn, Lập Tâm đề nghị cô tặng phúc lợi cho fan của mình.
Hồ Đào cũng cảm thấy có đạo lý, nên đã phát Weibo hỏi hai trăm vạn fans nghĩ muốn cái gì.
Một trong những bình luận hot nhất được đẩy lên đầu là muốn cô quay vlog, phía dưới có rất nhiều người tán thành.
Bởi vì tác phong thường ngày của Hồ Đào thật sự là rất ít và khiêm tốn, trừ bỏ thỉnh thoảng trên weibo phát một ít ảnh làm việc hằng ngày, còn lại thời điểm khác các fan căn bản không biết cô đang làm gì.
Ở trong mắt các fan hình tượng của cô có chút thần bí, vì thế mọi người đều rất muốn nhìn xem cô sinh hoạt hằng ngày rốt cuộc là như thế nào.
Hồ Đào tiếp nhận yêu cầu này, cô hỏi Lập Tâm quay vlog phải làm như thế nào, sau đó chọn một ngày nghỉ của mình để quay vlog.
Lập Tâm nói tốt nhất là quay từ sáng sớm và những công việc mình phải làm trong ngày, vì thế vừa ngủ dậy Hồ Đào đã bắt đầu quay.
8 giờ sáng, cô đúng giờ bị đồng hồ báo thức đánh thức, trong lòng còn nhớ tới chuyện quay vlog, nên đã lấy ra một cái giá ba chân cô cố ý mua trên mạng, đặt điện thoại ở trước giường, điều chỉnh tốt góc độ quay chụp, lần nữa chỉnh cái đồng hồ báo thức rồi nằm trở về.
Một phút sau đồng hồ báo thức một lần nữa vang lên, Hồ Đào làm bộ chính mình vừa mới tỉnh ngủ, đứng dậy.
Cô để sát mặt đến trước camera, đối với di động phất phất tay, thanh âm có chút khàn khàn mà nói: “Chào mọi người, tôi là Hồ Đào, hôm nay tôi sẽ ghi lại nhật kí một ngày của mình.”
Sau đó cô lại chỉnh máy quay lại quá trình rửa mặt và ăn sáng, làm xong cô lại có chút không biết nên làm gì, cũng không thể quay lại cảnh mình chơi di động xem TV cả ngày được chứ.
Mặc dù phần lớn thời gian quả thật cô đều trải qua như vậy.
Cô nghiêm túc nghĩ nghĩ, từ trong ngăn tủ lấy ra một hộp Lego, vì thế ngẩng đầu với camera nói: “Chơi Lego đi.”
Đây là lúc cô vừa tới Đế Đô khi Tống Phong đưa cho, bởi vì bản thân quá bận đôi khi lại lười biếng nên cô vẫn chưa chơi thử.
Vì thế cô ngồi ở giữa tấm thảm trong phòng khách, tập trung lắp từng miếng Lego đầy trên đất.
Tống Phong đưa cho cô một mô hình Lego lâu đài, khối lượng công việc khá lớn, Hồ Đào bất tri bất giác liền làm cả một buổi sáng.
Hồ Đào ngẩng đầu nhìn thời gian, nên làm cơm trưa.
Vì thế cô bắt đầu quay quá trình mình nấu ăn trưa trong bếp.
Sau đó lại là một buổi ăn uống khác.
Ăn cơm trước ống kính, Hồ Đào cảm giác có chút mất tự nhiên, nhưng vẫn là thích ứng ăn xong cơm trưa.
Tiếp theo cô lại liều mạng ngồi lắp Lego cả buổi, đến giờ lại xuống bếp làm cơm chiều, ăn xong cơm chiều, cô xem TV và điện thoại di động một lát, rồi lên giường đi ngủ.
Đây là nhật kí một ngày của cô.
Ngày hôm sau Hồ Đào đem video cắt ghép lại đăng lên Weibo.
Các fan gấp không chờ nổi nhanh chóng tràn vào xem.
Đoạn mở đầu Hồ Đào vừa mới tỉnh dậy, làn đạn trên màn hình một sắc đều là: Ha ha ha ha nghĩ đến chồng muốn nằm trở về chụp một lần nữa liền cảm thấy thật buồn cười.
—— mới vừa rời giường giọng nói của chồng thật câu dẫn người QAQ
Đợi các fan xem xong rồi vlog lúc sau đều là:??? Như thế nào vlog của cô với người khác cũng quá khác nhau.
Nghệ sĩ nhà khác vlog đều tươi sáng rực rỡ, đồng chí Hồ Đào nhà chúng ta đúng là quá mộc mạc.
Bình luận khu: Ha ha ha này vlog quá chân thật, cùng bổn cá mặn một ngày không có gì bất đồng.
Cô ấy vẫn còn tính cho chúng ta mặt mũi! Còn liều mạng một ngày lắp Lego, đổi lại bình thường chồng chắc chắn là chơi di động đi ha ha ha.
Các người không cần vạch trần Hồ Đào, nhân gia cũng là có hình tượng!
Cho dù là sổ vlog bình thường, tôi cũng vẫn là rất thích xem làm ơn, Hồ Đào về sau nhiều hơn chụp vlog đi, xem chồng chơi cả ngày di động tôi cũng vui!
—— trên lầu +1
—— trên lầu +2
——……+10086
Hồ Đào không nghĩ tới vlog nhàm chán của mình lại cũng có người thích xem.
Các fan cũng quá ủng hộ cô rồi.
Bất quá ai cũng không dự đoán được vlog của Hồ Đào thường thường như vậy mà cũng có thể lên hot search.
Nguyên nhân là có cư dân mạng tinh mắt nhìn ra lúc Hồ Đào ở trong phòng ngủ quay chụp sau lưng trong một góc có một đống lớn hàng xa xỉ.
Hồ Đào thấy hot search sau cũng vô cùng sửng sốt, những cái đó đều là ngày trước Tiết Vọng đưa cho cô, bởi vì thật sự quá chiếm diện tích, cô đành phải đặt ở một góc trong phòng, lúc quay video cũng không chú ý tới.
Hơn nữa những món hàng xa xỉ chỉ ở trong video xuất hiện một chút, không nghĩ sẽ bị đôi mắt kính hiển vi của cư dân mạng chú ý đến.
Lại kết hợp với chuyện lần trước cô đi thảm đỏ mặc trên bộ lễ phục giá trị xa xỉ cùng vòng cổ, có rất nhiều cư dân mạng sôi nổi suy đoán, chẳng lẽ cô là tiểu thư nhà hào môn chạy tới giới giải trí tới thể nghiệm sinh hoạt?
Vì thế Hồ Đào ở trong mắt đại chúng hình tượng lại nhiều thêm một cái: Phú nhị đại bí ẩn.
……
Đảo mắt một năm sắp kết thúc, nhìn lại này một năm, đối với Hồ Đào mà nói biến hóa cũng rất lớn. Cô ra thêm nhiều bài hát mới, có thêm nhiều fan yêu thích, cũng kết giao thêm nhiều người bạn mới.
Sắp đến lúc đón một năm mới, Hồ Đào hoàn toàn kết thúc công tác, bắt đầu những ngày nghỉ phép ngắn ngủi.
Hồ Đào vẫn là quyết định về Ninh Thành ăn tết, rốt cuộc nơi đó cũng là quê nhà mình đã sống rất nhiều năm.
Buổi tối trước khi trở về Ninh Thành, cô cùng Tiêu Lâm Thất còn có Vân Hàm ăn bữa cơm.
Hồ Đào đã đặt một nhà ăn có sự riêng tư tương đối tốt, ba người vừa ăn vừa nói chuyện.
Vân Hàm một tay chống cằm, cười trêu ghẹo: “Vốn đang muốn kêu Tống Phong cùng Triệu Lễ, kết quả kia hai người cuối năm vội đến không thể phân thân, phỏng chừng hiện tại còn đang ở công ty bận đến sứt đầu mẻ trán.”
Hồ Đào nhoẻn miệng cười: “Chỉ có thể chờ lần sau, ba người chúng ta gặp nhau cũng khá tốt.”
“Sao cậu đột nhiên nghĩ mời chúng mình ra ngoài ăn cơm, bình thường xem cậu đại minh tinh cũng rất vội đó.” Vân Hàm cười nói.
“Bởi vì ngày mai mình phải trở về Ninh Thành, nghĩ đi nghĩ lại muốn mời mọi người ăn bữa cơm.” Hồ Đào nhàn nhạt nói.
Tiêu Lâm Thất vốn chỉ cúi đầu nhàn nhạt cười nghe hai người nói chuyện phiếm, nghe vậy ngẩng đầu: “Sao đột nhiên lại về Ninh Thành?”
Hồ Đào ngước mắt nhìn ngoài cửa sổ, thanh âm có chút mơ hồ: “Dù sao cũng phải về nhìn một chút.”
Tiêu Lâm Thất gật đầu: “Vậy trên đường chú ý an toàn.”
Ba người nói chuyện một hồi trong nhà hàng, lúc rời đi Tiêu Lâm Thất đi đến trước bàn lễ tân định móc thẻ trả tiền, lại bị Hồ Đào đè lại.
Tiêu Lâm Thất ngẩn ra, ngước mắt nhìn về phía cô, đối phương nhìn anh ấy chói lọi cười: “Trước đó vẫn luôn nói muốn mời cậu ăn cơm cũng chưa thời gian, lần này xem như tôi mời cậu.”
Tiêu Lâm Thất nhướng mày: “Được thôi, vậy thì cho cậu xót ví rồi.”
Sáng hôm sau, Hồ Đào cầm theo hai valy hành lý xuống lầu, đang muốn móc di động ra kêu xe, liền nhìn đến cách đó không xa Tiêu Lâm Thất đứng bên xe vẫy vẫy tay với cô.
Hồ Đào ngẩn ra, cầm theo hành lý đi qua đi: “Sao cậu lại đến đây.”
Tiêu Lâm Thất tự nhiên cầm valy trong tay cô: “Tối hôm qua không phải cậu nói phải về Ninh Thành sao, tôi nghĩ muốn tới đưa cậu.”
“Được rồi, tôi cũng tiết kiệm được chút tiền đi taxi.”
Tiêu Lâm Thất cười cười, bỏ valy vào trong cốp xe.
Một giờ sau, Tiêu Lâm Thất lái xe đến sân bay phụ cận, anh ta giúp Hồ Đào cầm hành lý trên xe xuống.
Hồ Đào tiếp nhận hành lý trong tay: “Cậu có thể đưa cho tôi, tôi đi đây.”
Tiêu Lâm Thất gật đầu: “Được, trên đường nhớ cẩn thận.”
Hồ Đào vẫy vẫy tay, Tiêu Lâm Thất thấy thế cũng cười vẫy lại, nhìn theo bóng dáng cô đi xa, cho đến khi nhìn không thấy mới xoay người rời đi.
Danh Sách Chương: