• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi tốt nghiệp đại học, Quan Tư Tư vội vàng đi khắp nơi tìm công việc.

Áp lực tìm việc ở Đế Đô rất lớn, nhưng cũng may khi cô ấy học đại học chăm chỉ nỗ lực, vẫn là thu được không ít offer.

Giữa những offer đưa tới có một công ty bối cảnh rất tốt, cô ấy liền nhanh chóng đến nhận chức.

Đi làm ngày đầu tiên, cô ấy được phái đi đưa văn kiện.

Lúc cô ấy đang ôm một chồng văn kiện đi ở trên hành lang, thiếu chút nữa đụng phải người đối diện đang đi tới.

Triệu Lễ duỗi tay đỡ lấy tập văn kiện sắp rơi xuống trong ngực cô ấy.

Quan Tư Tư đang muốn nói lời cảm ơn, từ văn kiện ngẩng đầu lên lại phát hiện đối diện là một thân tây trang, tóc vuốt gọn gàng là Triệu Lễ.

Cô ấy hơi có chút kinh ngạc: “Triệu Lễ?”

Triệu Lễ nhìn tập văn kiện dày đặc còn cao hơn cả cô ấy nhăn mày lại: “Công ty cũng không thiếu những người khác, lại để cho một cô gái nhỏ ôm nhiều tài liệu như vậy?”

Trưởng phòng vốn đang ngồi trong văn phòng nhìn ra thấy cảnh này, ngồi không yên, vội vàng đi qua đứng ở trước mặt Triệu Lễ pha trò: “Triệu tổng, sao anh lại xuống dưới này. Đây là thực tập sinh mới của công ty, không hiểu chuyện, anh……”

“Không hiểu chuyện?” Triệu Lễ ngữ điệu khẽ nhếch, nét mặt biểu ý cười châm chọc. 

Trưởng phòng đoán không ra anh ta có ý tứ gì, chỉ có thể cười gượng hai tiếng.

Triệu Lễ đem hết toàn bộ văn kiên trong tay Quan Tư Tư cho trưởng phòng, trưởng phòng đột nhiên không kịp phòng ngừa, suýt chút nữa không cầm được.

“Về sau đừng có bắt thực tập sinh làm những chuyện không cần thiết, công ty cũng không nuôi người rảnh rỗi.” Triệu Lễ lạnh lùng nhìn ông ta một cái, mang theo Quan Tư Tư rời đi.

Trong phòng nghỉ, Quan Tư Tư nhìn Triệu Lễ phía đối diện, không khỏi có chút cảm khái: “Anh hiện tại đã trở thành ông chủ rồi, thật là lợi hại.”

Cô ấy cũng không nghĩ tới mình sẽ đến công ty Triệu Lễ làm công.

Triệu Lễ giật nhẹ khóe miệng: “Còn tốt chỉ là công ty nhỏ thôi.”

Quan Tư Tư trừng lớn hai mắt: “Anh cũng quá khiêm tốn rồi. Ôi, không giống tôi, vẫn là chưa có được thành tựu gì.”

Triệu Lễ cười cười: “Trước kia tôi cái gì cũng đều không biết, cũng là chậm rãi tích lũy, từng bước một mới trưởng thành.”

Quan Tư Tư cảm thấy anh ta nói có đạo lý: “Triệu tổng nói đúng.”

“Đừng gọi như vậy, gọi tên của tôi là được.”

Quan Tư Tư gãi gãi tóc: “Chính là mọi người đều kêu anh là Triệu tổng, tôi mà gọi như thế thì không tốt lắm.”

Một bàn tay Triệu Lễ đặt lên sô pha bên cạnh, không chút để ý nói: “Em cũng không phải người khác.”

Quan Tư Tư a một tiếng, Triệu Lễ lại nói tiếp: “Rốt cuộc chúng ta từ cao trung đã quen nhau.”

Quan Tư Tư gật đầu: “Đúng là vậy.”

Nói đến thời cao trung, hai người kỳ thật cũng không liên hệ quá thường xuyên. Quan Tư Tư trước nay ở Ninh Trung cũng không gặp phải Triệu Lễ, nhưng cô ấy cũng không nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy trường học người nhiều, không chạm mặt nhau cũng là bình thường.

Nhưng sau không biết vì cái gì, Triệu Lễ thế nào lại nhất định rủ cô ấy đến Tam Á chơi.

Mới đầu cô ấy đúng là không vui, nhưng sau đó Triệu Lễ lại nói: “Mặt khác mấy người kia đều có bạn đi theo, chỉ có tôi không có, em có thể tới đi cùng tôi một chút.”

Vì thế cô ấy đã ma xui quỷ khiến mà đáp ứng rồi.

Nhưng sau khi thật sự tới Tam Á, cẩn thận đếm đếm, không phải tổng cộng có năm người sao? 

Thôi mặc kệ đi, tính cô ấy từ trước đến nay vẫn rất thoải mái.

Thế cho nên cô ấy ngồi ở ghế sau xe đạp điện của Triễu Lễ, trong đầu tất cả đều là cảnh Hồ Đào lái xe thật soái.

Mà Triệu Lễ còn tự cho rằng chính mình bắt được tâm can của cô gái rồi.

Sau khi trở về Ninh Thành, anh ta phát hiện Quan Tư Tư hoàn toàn không có cái ý kia, còn làm cho tâm trạng anh ta sa sút một trận.

Trở lại thời gian hiện tại, Triệu Lễ nghiễm nhiên trưởng thành trở thành một ông chủ, nhân mô cẩu dạng gì mà không có chứ.

Nhưng anh ta giống như vẫn còn chưa chết tâm đi.

Lúc trước khi phỏng vấn, Hr vốn dĩ muốn cho Tư Tư rớt, là Triệu Lễ ngẫu nhiên nhìn đến tư liệu của cô ấy, nên đã để cô ấy ở lại.

Vì thế mới có chuyện ngày hôm nay ngẫu nhiên gặp lại.

Lúc sau, theo thời gian trôi qua, Quan Tư Tư thật sự nghe theo lời Triệu Lễ từng bước một trưởng thành lên, trực tiếp làm tới chức trưởng phòng.

Mà người trưởng phòng năm đó bắt cô ấy dọn dẹp mang đống đống văn kiện, hiện tại lại là cấp dưới làm công cho cô ấy.

Quan Tư Tư cảm thấy hiện tại thành tựu của mình cũng đã đủ, nhưng không được hoàn mỹ chính là, nếu có thể có bạn trai thì càng tốt.

Trời cao giống như thật sự nghe được lời cô ấy cầu khẩn, một hôm cuối tuần nào đó không phải đi làm, Triệu Lễ đã thổ lộ với cô.

Cô ấy ngay từ đầu rất khiếp sợ, cấp trên của mình lại thích mình cơ chứ?

Sau đó Triệu Lễ đem chuyện cũ thời cao trung toàn bộ đều nói hết ra, bao gồm cả chuyện anh ta kỳ thật không phải học sinh Ninh Trung, thời điểm đi Tam Á cũng là muốn có cơ hội để ở chung với cô ấy, ở trên bờ cát đột nhiên mua áo sơ mi hoa cũng là vì cô ấy khen chiếc áo Tống Phong mặc trên người rất thú vị.

Quan Tư Tư nghe được sửng sốt một hồi, sau đó mới phản ứng lại, thì ra sếp của mình từ thời cao trung đã yêu thầm cô ấy sao.

Hắc hắc, trong lòng có chút mừng thầm.

Triệu Lễ nói một hồi, rốt cuộc cũng nói đến vấn đề chính: “Cho nên Tư Tư…… Em có thể làm bạn gái anh không?”

Quan Tư Tư thực sảng khoái mà đáp ứng rồi: “Có thể.”

Triệu Lễ cũng không nghĩ tới cô lại dứt khoát đáp lại như thế: “Thật sự?”

Quan Tư Tư không tỏ ý kiến: “Thật sự mà.”

Làm ơn đi, bỗng dưng có cơ hội trở thành bà chủ có ai mà không thích chứ.

Huống hồ cô ấy cũng phát hiện, kỳ thật lúc đại hội thể thao sự quan tâm của anh ta cũng làm cho trái tim cô ấy bị rung động.

Chẳng qua là mình không tim không phổi, vẫn luôn không phát hiện ra mà thôi.

Triệu Lễ rất vui vẻ lại nhịn không được nói: “Như vậy bạn gái, anh còn có một vấn đề muốn hỏi em.”

Quan Tư Tư gật đầu: “Vâng, anh hỏi đi.”

“Lúc trước đại hội thể thao, anh nói mình là Doraemon, em có tin…… Là thật không vậy?”

Rốt cuộc lời nói kia thật sự là quá…… Ấu trĩ, đứa trẻ ba tuổi không chừng cũng không tin.

Quan Tư Tư không cần nghĩ ngợi mà trả lời: “Sao thế lời nói như vậy ai sẽ tin em cũng không phải đồ ngốc.”

“Vậy em vì cái gì……”

Quan Tư Tư nhìn thẳng đôi mắt thẳng hắn: “Bởi vì anh lớn lên quá đẹp trai đó.”

“……”

Thì ra bạn gái anh ta, chính là một nhan khống chính hiệu.

————

Toàn văn hoàn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang