Sau khi cấn thận xem kỹ một phen, cô phát hiện ra phần lớn người mắng cỏ đều là phụ nữ trẻ tuổi. Dù sao Thời Cảnh An cũng là người tuối trẻ tài cao, vẻ ngoài tuấn tú, là tình nhân
trong mộng của rất nhiều cô gái, cô có thể gả cho anh đã là tổ tiên phù hộ rồi, vậy mà còn không biết đủ. Cho nên ý kiến của mọi người đối với cô tất nhiên sẽ càng lớn hơn.
Những tin tức đối tráng thay đen này nhìn thấy mà giật mình, nhưng không khiến Tô cấm Mịch cuống cuồng đến mức giậm chân chút nào, thậm chí cô còn vui vẻ đọc hết từng bình luân. Dù sao nhìn qua cũng biết là do thủy quân dẫn dắt dư luận trên mạng, người đứng sau khởi xướng chuyện này, không cần đoán cô cũng biết là ai.
Lần này, Tô Tú Anh đúng là đã bỏ ra đủ vốn ra đế chỉnh cô rồi!
Rất nhanh Tô cấm Mịch đã nhớ ra một chuyện, cô vội vàng gọi điện thoại cho Thịnh Hiền Hoa.
Khi cô hỏi về camera giám sát, Thịnh Hiền Hoa lại tiếc nuối nói cho cô biết, sáng sớm hỏm nay cô ấy đã phát hiện ra camera giám sát bị người ác ý hủy hoại rồi, rất khó để tìm ra được chứng cớ.
Hai người vừa nói được vài câu, đột nhiên Thịnh Hiền Hoa kinh sợ kêu lên một tiếng, nói các trang web đăng tin về Tô cấm Mịch đều bị hack rồi.
Nghe thấy thế, Tô cấm Mịch cũng vội vàng lên mạng kiếm tra, kết quả phát hiện ra đúng là không tìm được bất kỳ tin tức gì nữa.
Sững sờ nhìn chắm chằm vào màn hình máy vi tính một lúc lâu, đột nhiên Tô cấm Mịch nhớ tới một chuyện. Trong buổi tiệc ấy có vô số khách khứa cầm điện thoại lên quay phim lại, chắc có thể tìm được chứng cứ từ trong điện thoại của bọn họ
nhỉ?
Ngay khi Tô cấm Mịch đang định cầm lấy điện thoại gọi cho Thịnh Hiền Hoa lần nữa, thì Thịnh Hiền Hoa đã gọi cho cô trước rồi. Cô ấy vui mừng nói, vừa rồi Tống Minh Hiên đã tìm thấy ảnh chụp, bảo cô nhanh chóng lên mạng xem tin tức.
Lại lần nữa mở vveibo lên, Tô cấm Mịch kinh ngạc phát hiện ra, những lời nguyên rủa cỏ lúc trước đã không thấy đâu nữa, thay vào đó mọi người đều đang thảo phạt Tô Tú Anh.
Khắp nơi trẽn mạng đều là hình ảnh Tô Tú Anh với khuôn mặt dữ tợn đang tranh cãi với Tô cấm Mịch, sau đó đấy mạnh cô vào trong bế bơi. Cho dù trong tấm ảnh ấy ánh sáng rất mờ, nhưng người sáng suốt chỉ cần liếc qua là có thể nhìn ra được người trong ảnh chính là các cô.
Gần như chỉ vài giây sau, trên mạng lại đăng tải một đám ảnh chụp mới, ảnh chụp lần này còn rõ ràng hơn so với lần trước. Là cảnh tượng trong nhà hàng tây, Tô Tú Anh đang vui vẻ ăn cơm với một ỏng già người Mỹ, hai người liếc mát đưa tình giống như một đôi tình nhân vậy, sau đó còn ôm nhau cùng đi vào nhà vệ sinh.
Có người biết chuyện còn tung tin, nói rằng ông già người Mỹ kia có gia tài bạc triệu, mặc dù đã hơn sáu mươi tuối rồi, nhưng vẫn lưu luyến trong bụi hoa như cũ, từng nhiều lần ra vào các hộp đêm nơi mua bán nhan sắc, từ trước đến giờ không biết đã thay bao nhiêu cỏ bạn gái rồi, đúng là “Càng già càng dẻo dai”!
Lúc chuyện này càng ngày càng trở nên nghiêm trọng trên mạng internet, có một gã tự xưng là bạn của Tô Tú Anh còn
nhiệt tình nói ra, trước đây Tô Tú Anh quen ông già người Mỹ này ở quán bar, để kiếm được tiền, thậm chí cô ta còn không tiếc trao đổi bằng thân xác, cuối cùng lấy được từ trong tay đối phương một trăm triệu!
Sau khi tin tức này tung ra, tiếng chửi rủa trên mạng lập tức ồn ào hơn, cư dân mạng không chỉ quay sang ủng hộ Tô cấm Mịch, mà còn đào bới cuộc sống riêng tư của Tô Tú Anh!
Còn nhà họ Tô.
Vốn dĩ đã nợ nần chồng chất rồi, lúc này tin tức xấu về Tỏ Tú Anh lại tuôn ra, khiến giá cố phiếu trước kia đã xuống dốc, bây giờ lại càng thê thảm hơn.
Nếu như không thế nghịch chuyển cục diện hiện giờ, với tình hình tài chính trước mắt của nhà họ Tỏ, chắc chắn không lâu nữa bọn họ sẽ phải tuyên bố phá sản.
Đọc lướt qua tin tức, Tỏ Quốc Vĩ càng xem càng tức giận.
Ông ta lập tức không nhịn nối, hung hăng vung tay ra tát thẳng vào mặt Tô Tú Anh một cái, nghiêm nghị trách cứ: “Đây rốt cuộc là chuyện gì hả? Trước đây không phải mày nói với tao, ông già người Mỹ này là bạn trai của bạn mày à? Sau bảy giờ lại biến thành công cụ để mày kiếm tiền rồi?”
Nhìn những tin tức trên mạng kia, Tô Tú Anh cũng choáng váng.
Thật ra đêm qua sau khi Tô cấm Mịch đi khỏi, trong lòng cỏ ta đã làm xong công tác chuấn bị trừng trị Tô cẩm Mịch, vốn dĩ cỏ ta đã phá hoại camera giám sát một cách thần không biết
quỷ không hay, sau đó mua thủy quân trên mạng bôi đen Tỏ Cấm Mịch.
Để cho chuyện này trở nên chân thật đang tin hơn, trước khi công bố ảnh chụp, cô ta còn bỏ ra giá tiền rất cao, đế người ta ác ý cắt nối chỉnh sửa ảnh chụp giữa Tô cấm Mịch và Tống Minh Hiên, cuối cùng thuê người trên mạng dùng sức hắt nước bấn lên người Tô cấm Mịch.
Thấy trên mạng đều thảo phạt, chửi rủa nói Tô cấm Mịch không biết xấu hố, khỏi phải nói trong lòng cô ta sung sướng đến mức nào.
Trong lúc cô ta đang hả hê xem những bình luận chửi rủa kia, đột nhiên các trang web viết về Tô cẩm Mịch không mở được nữa, sau đó một đống ảnh chụp tuôn ra, tất cả đều là về cảnh tượng giằng co giữa cô ta và Tô cấm Mịch trong buổi tiệc sinh nhật.
Nhưng chuyện đó cũng không sao cả, điều quan trọng là, hình ảnh cô ta ăn cơm với ỏng già người Mỹ kia ở nhà hàng, và hình ảnh hai người mập mờ trong quán bar… Đều bị người ta đưa lên mạng.
Khi cô ta nhận ra được tính nghiêm trọng của chuyện này, ý nghĩ đầu tiên của cô ta chính là bỏ tiền ra đế người ta dìm số ảnh áy xuống, nhưng căn bản không thế làm nên trò trống gì.
Lúc này đối mặt với lời trách cứ nghiêm nghị của Tô Quốc Vĩ, Tô Tú Anh cũng tự biết mình đuối lý, chỉ có thể cắn răng chịu đựng không lên tiếng.