Chương 119: Bình yên trước cơn bão
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong sảnh bên, cụ bà ngồi đối diện với Lâm Thanh Di.
Nhìn Lâm Thanh Di có hơi mất tự nhiên, cụ bà âm thầm thở dài một tiếng, sau đó chậm rãi nói: "Thanh Di, sở dĩ bà ngoại tìm con tới đây, là muốn hỏi con vài chuyện, hy vọng con có thể trả lời thật trung thực!"
Sắc mặt cụ bà có vẻ nghiêm trọng, làm cho vẻ mặt Lâm Thanh Di cũng trở nên nghiêm túc: "Bà ngoại mời bà cứ nói, Thanh Di biết gì sẽ nói nấy ạ!"
"Y Dược Thanh Di... là của Sở Quốc Thiên sao?"
“Không phải chứ?” Lâm Thanh Di hoảng sợ: “Mấy ngày nay Sở Quốc Thiên không có đi làm, nếu tập đoàn Thanh Di thực sự thuộc về anh ấy, không thể có chuyện con không biết được.”
Cụ bà nhìn chằm chằm Lâm Thanh Di, giống như muốn nhìn ra chút mạnh mối từ trên mặt cô, thế nhưng một lúc lâu sau, bà cũng không phát hiện ra bất kỳ dị thường nào, cuối cùng, bà chỉ có thể buồn bực nói: "Chuyện này thật sự rất kỳ quái, nếu Y Dược Thanh Di không phải của Sở Quốc Thiên, vậy tại sao Quách Tiên Nhan lại ủng hộ nó như vậy?"
Lâm Thanh Di cũng không nói gì, bởi vì sự nghi ngờ của cụ bà cũng là nghi ngờ trong lòng cô, thật ra cô cũng rất hoài nghi Y Dược Thanh Di là của Sở Quốc Thiên, dù sao tên công ty cũng rất giống với tên của bọn họ.
Tuy nhiên, ngoại trừ sự trùng hợp ngẫu nhiên về tên, cô thực sự rất khó tìm ra bất kỳ mối liên hệ nào giữa Sở Quốc Thiên với Y Dược Thanh Di.
Thấy không thể tìm thêm được chứng cứ nào nữa, cụ bà cũng không quá vướng bận, bà dừng một chút sau đó tiếp tục nói: "Thanh Di, con có thể xem hôm nay đã xảy ra chuyện gì, mặc dù hiện tại mọi người tạm thời vẫn an toàn, nhưng không ai có thể bảo đảm chuyện ở tương lai. Hơn nữa, nhìn tình hình của cô Liễu, cô ta sẽ sớm trở về Yên Kinh thôi, đến lúc đó cô ta cũng không thể tự bảo vệ được cho bản thân, huống chi là chúng ta..."
Trái tim Lâm Thanh Di chùng xuống, cô nhìn cụ bà, khó khăn nói: "Bà ngoại, bà có ý gì..."
"Ý của bà là chúng ta cần phải tự bảo vệ mình!"
Cụ bà cũng không thừa nước đục thả câu, chỉ liếc nhìn Lâm Thanh Di, ý tứ sâu xa nói: "Bây giờ nhà họ Triệu lòng người không đoàn kết, bà ngoại có muốn bảo vệ các con cũng bất lực tòng tâm. Nếu nhà họ Cơ thật sự liều mạng đuổi theo đến tận Hoan Châu gây khó dễ cho các con, đến lúc đó đó căn bản sẽ không có ai có thể bảo vệ con hết mực được cả! Cho nên, nếu con muốn được bình an vô sự, con chỉ có thể nhân cơ hội này!"
Nhân cơ hội này?
Lâm Thanh Di ngơ ngác nhìn cụ bà, nói: "Bà ngoại, bà rốt cuộc muốn nói gì?"
"Ly hôn đi!"
Cụ bà thấy Lâm Thanh Di đến bây giờ còn không rõ ý tứ của mình thì nhất thời lạnh lùng nói: "Sở Quốc Thiên quả thật nhìn rất ưu tú, nhưng so với gia tộc lớn nhà họ Cơ kia mà nói thì còn kém quá nhiều, hơn nữa bây giờ các mũi nhọn chủ yếu đều chĩa về phía nó, cho nên để bảo vệ bản thân, bà đề nghị hai người các con sau khi trở về thì nhanh chóng ly hôn đi!"
Ầm ầm!
Lâm Thanh Di sau khi nghe rõ ý tứ trong lời nói của cụ bà thì như bị sét đánh.
Một lúc lâu sau, cô mới lẩm bẩm: "Bà ơi, để con suy nghĩ đi, con chưa thể đưa ra quyết định ngay được..."
Cụ bà dường như cũng cảm nhận được nỗi khó xử trong lòng Lâm Thanh Di, bà lại thở dài: "Thanh Di, đừng hận bà ngoại, bà ngoại cũng là vì muốn tốt cho các con. Bà muốn con nhân cơ hội này cũng là mượn oai của Quách Tiên Nhan.
Chỉ trong một thời gian ngắn ông ta đã có thể tung ra thị trường hai loại thuốc mới mà không ai có thể ngăn cản được, có thể thấy xuất thân của ông ta rất phức tạp, căn bản mọi chuyện không hề đơn giản như tưởng tượng.
Mặc dù tạm thời vẫn chưa hiểu tại sao ông ta lại khách khí đối với Sở Quốc Thiên như vậy, thậm chí là tôn kính, nhưng dù thế nào đi nữa, chỉ cần con đề nghị ly hôn với Sở Quốc Thiên, giả vờ thích Quách Tiên Nhan, hoặc toàn lực cống hiến hết mình cho công việc ở Y Dược Thanh Dị, như vậy sẽ giải quyết được bí ẩn.
Nói không chừng còn có thể làm cho Quách Tiên Nhan thật sự tung ra con bài chưa lật, bà có một loại trực giác, nếu Quách Tiên Nhan tung ra con bài chưa lật, nhà họ Cơ gì đó ở trong mắt ông ta căn bản chẳng là cái thá gì!"
Lời của cụ bà rất dài, nhưng càng nói thì càng chắc chắn, bởi vì lúc trước Liễu Ngọc Ánh nói ra nhà họ Cơ ở Yên Kinh cùng với tập đoàn Sở Hà, bà nhạy bén bắt được vẻ khinh thường trong mắt Quách Tiên Nhan, hơn nữa lúc trước Quách Tiên Nhan cùng Lý Tiêu Minh một mình nói chuyện, Lý Tiêu Minh đột nhiên thay đổi thái độ của mình.
Chẳng bao lâu, dưới sự thúc giục của cụ bà, Lâm Thanh Di cùng với những người khác nhanh chóng rời khỏi trang viên nhà họ Triệu.
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2